Khương Hy súc thế đến tận một canh giờ sau, hai mắt hắn liền mở to ra, hoàng kim chiếu rọi khắp toàn bộ tu luyện thất.
Hắn cẩn thận dùng linh nhãn nhìn ra bên ngoài canh chừng chấp sự, đồng thời một bên khác cũng vận dụng Trận Bàn bố trí mấy tòa phù trận liên tiếp để che đậy khí tức phát ra bên ngoài.
Ngưng tụ Nhân Đan nhất định sẽ tạo ra thanh thế không nhỏ, vì vậy cần phải ngăn chặn từ trước, không thể để lộ một chút phong thanh nào ra ngoài. Đồng dạng, tòa phù trận này cũng bảo hộ hắn phòng ngừa bị cường giả tập kích.
Trong tình huống xấu nhất, cường giả cấp bậc Hư Linh như Vệ Khắc Nguyên vô tình đi ngang qua nhìn vào thì hắn bắt buộc phải hoàn thành ngưng Đan rồi dùng cấm tự Bạch Dương để chạy trốn.
Hắn hiểu phẩm hạnh tối thiểu của các bậc cường giả Nguyên Anh cảnh nên chắc chắn những người này sẽ không chặn ngang quá trình đột phá của hắn. Đây là đại kỵ, đừng nói là nhân quả, nghiệp lực nhất định sẽ giáng thẳng lên thân mấy vị cường giả này.
Cho nên đại đa số sẽ lựa chọn chờ đợi đột phá xong rồi mới ra tay. Hắn chỉ cần tranh thủ đoạn thời gian ngắn ngủi đó để chạy thôi là được.
Bày trận xong hết thảy, hắn liền đưa tay lên tính toán thời gian một chút, xác nhận thời điểm cũng đã chín muồi rồi thì mới hít vào một hơi để định thần.
Kết Đan thôi!
. . .
Khương Hy từ tốn lấy ra một hộp ngọc, bên trong đựng một viên Hoành Dương Minh Quả, hai mắt nhìn vào đó đầy ham muốn không thôi.
Chờ đợi mười lăm năm, rốt cuộc cũng có thể ăn được rồi. Hắn cẩn thận dùng Cách Không Khiển Vật đem Hoành Dương Minh Quả cho vào miệng rồi cắn. Một cỗ ngòn ngọt ngay lập tức xuất hiện trong khoang miệng rồi chảy thẳng vào bên trong cuống họng.
Hoành Dương Minh Quả không nhỏ, chí ít phải lớn bằng một quả táo thông thường nên muốn ăn trọn cũng phải mất vài phút.
Sau khi ăn hết thì Khương Hy cũng cảm thấy có chút hơi no, thể nội nóng lên từng đợt rất rõ ràng. Thế là hắn liền nhanh chóng điều chuyển số dược lực vừa hấp thụ kia đi quanh cơ thể.
Dược lực đi đến đâu là cơ thể của hắn phát sinh dị biến đến đấy, làn da vốn trắng như ngọc nay lại trực tiếp trong suốt dần rồi biến mất, để lộ ra từng đường kinh mạch có thể thấy được bằng mắt thường.
Tình huống này tính ra cũng có chút tương tự với lúc ăn Thủy Linh Quả nhưng đồng thời cũng khác quá nhiều.
Bởi từng đường kinh mạch của hắn bây giờ không phải có một màu đỏ nữa mà đã trực tiếp chuyển hòa thành một màu vàng ánh tím rồi.
Khương Hy cảm thấy rất thư thái, tuy không rõ ràng nhưng hắn có thể cảm nhận được ‘nguyên dương’ của hắn đang trở lại. Hắn biết, đây chỉ là một dạng đánh lừa để đột phá thôi nhưng không sao, có thể cảm nhận được là tốt lắm rồi.
Khi hắn trọng sinh vào cỗ thân thể này, hắn đã sớm không còn nguyên dương, phần âm trong cơ thể cũng bị tổn hại đôi chút nữa. Lấy nhãn lực của hắn khi đó thì cơ thể này đã ‘nát’, khiếm khuyết quá nhiều chỗ.
Nhưng vì đã chung sống với nó quen rồi nên hắn cũng không còn để tâm nhiều nữa. Nhiều năm trôi qua, bây giờ hiếm hoi lắm mới có thể cảm ứng lại cảm giác hoàn mỹ này, hắn cũng phải tranh thủ tận hưởng một chút mới được.
Cho đến khi toàn bộ kinh mạch trong cơ thể cùng làn da trở lại bình thường thì hắn mới thành công tiêu hóa được Hoàng Dương Minh Quả.
Thực Dục Thiên trong thể nội lúc này cũng trực tiếp tăng tiến đến cánh cửa viên mãn nhưng Khương Hy tạm thời nén dục vọng xuống ở ngay tại đó, chờ đợi đột phá Kết Đan cảnh xong sẽ xông phá lên viên mãn sau.
Dù sao dược lực của Hoành Dương Minh Quả vẫn còn nằm ở bên trong thể nội của hắn nên muốn vào viên mãn lúc nào cũng được thôi. Chủ yếu là nên phân nặng nhẹ trước sau cho hợp lý.
Cơ thể đã tạm thời trở về trạng thái hoàn mỹ, Khương Hy cũng nhân cơ hội này bắt đầu vận công theo lộ tuyến của Tam Dục.
Vòng xoáy pháp lực trong thể nội xoay chuyển mỗi lúc một nhanh, hấp lực của Thực Dục Thiên cũng cường đại không kém dẫn đến vòng xoáy đó càng lúc bị ép về phía trung tâm.
Pháp lực dạng ‘lỏng’ cũng dần dần bị ép thành trạng thái cô đặc, từ đó tốc độ luân chuyển cũng bị ảnh hưởng dẫn đến chậm dần. Khương Hy vẫn bình tĩnh như cũ, thể nội tiếp tục vận Thực Dục Thiên lên hấp thụ thêm Thủy linh khí vào để khiến tốc độ luân chuyển gia tăng thêm.
Không qua mấy phút, sắc mặt hắn đột nhiên nhăn lại vì đau đớn, toàn thân rã rời tựa như mất hết sức lực, đâu đâu trên cơ thể cũng đau nhức không ngừng nghĩ.
Quá trình Kết Đan này nhìn qua thì đơn giản nhưng thực tế lại đau đớn vô cùng, tựa như cơ thể đang bị vắt khô đi vậy. Nếu không có đủ thiên địa linh khí gia trì thì hắn rất khó có thể chèo chống đến lúc đột phá thành công.
Cũng may, lượng linh khí trong tu luyện thất đủ nhiều.
Lại qua tiếp hai canh giờ, trên thân thể thật của Khương Hy nhễ nhại không biết bao nhiêu mồ hôi, lớp da ngoài cũng bám sát vào bên trong da thật một cách rất khó chịu.
Nếu không phải đang trong giai đoạn mấu chốt thì hắn thật sự rất muốn xé nát lớp da ngoài này ra từng mảnh ấy chứ.
Ở trong thể nội, Nhân Đan dần dần được hình thành, xung quanh nó vẫn còn một chút pháp lực dạng ‘lỏng’ trôi nổi theo vòng xoáy nhưng cũng không được bao lâu sau thì toàn bộ đã hợp nhất vào bên trong thành một khối rồi.
Ngay lập tức, khí thế Ngưng Dịch cảnh đỉnh phong của Khương Hy cũng xông thẳng ra bên ngoài rồi chạm vào đến Kết Đan cảnh.
Phù văn trong không khí cũng vì hiện tượng này mà rung chuyển không ngừng. Nhân Đan trong thể nội hắn được ngưng tụ thành công, đồng thời cũng tự mình xoay liên tục để củng cố lại độ rắn chắc của mình.
Khí tức phát ra từ đó vừa mạnh mẽ lại vừa sâm nhiên, thi thoảng còn tỏa ra một cỗ khí tức rất dụ hoặc đặc trưng của Sắc Dục Thiên nữa.
Không bao lâu sau, Nhân Đan đình chỉ không xoay tiếp nữa, nó cố định lơ lửng ở một chỗ rồi tiến nhập vào bên trong linh căn để ôn dưỡng.
Theo cổ tịch ghi chép, Nhân Đan vốn có một màu trắng tinh không nhiễm bẩn, đồng thời khí tức cũng thuần một cỗ sâm nhiên khó phạm. Nhưng vì Khương Hy tu hành theo đuổi Dục đạo nên Nhân Đan của hắn lại có một màu đỏ hồng đầy nổi bật.
Đúng hơn thì hắn nên gọi đó là Nhân Dục Đan, nhưng dù có gọi là Nhân Đan hay Nhân Dục Đan thì phẩm chất vẫn cứ thuộc hàng đỉnh tiêm, nhất định sẽ gọi ra được Cửu Kiếp Hồng Lôi.
Về cơ bản, Khương Hy bây giờ cũng xem như thành công đột phá lấy Kết Đan cảnh rồi, bất quá tương tự như lần trước, hắn vẫn chưa dừng lại đó được.
Hắn từ tốn hít vào thở ra một chút rồi đưa tay lên tháo lớp da của ‘Tiêu Nguyên’ xuống, để lộ thân thể ướt nhẹp mồ hôi ở bên trong. Hắn tham lam mở miệng ra hít vào không biết bao nhiêu là ngụm thanh khí, lồng ngực cũng phập phồng đầy hưng phấn.
Thành công đột phá Kết Đan cảnh rồi nên hắn hưng phấn cũng là chuyện có thể hiểu được, chỉ có điều không khí xung quanh cũng quá nóng rồi.
Bản thân hắn vốn mất đi nguyên dương nên Hoành Dương Minh Quả tự mình chuyển hóa thành dương để bồi đắp cho hắn, từ đó dẫn đến thân nhiệt của hắn cao như lúc bị sốt vậy.
Sắc mặt hắn ửng đỏ lên một tràng nhưng cũng không duy trì được bao nhiêu. Hắn đã đột phá thành công rồi nên có thể từ tốn dùng pháp lực của mình để khu trừ đi lượng nhiệt lực thừa thãi này.
Bên cạnh đó, hắn cũng cấp tốc vận dụng Tam Dục lên khôi phục linh thức của mình, chuẩn bị trạng thái đầy đủ để ngưng kết Hồn Đan.
. . .
Ba mươi phút sau, số mồ hôi nhễ nhại ở trên người Khương Hy đã biến mất không còn một chút gì, hắn cũng tiện đường cởi toàn bộ lớp da của Tiêu Nguyên ra rồi để sang một bên.
Về phần y phục, hắn đương nhiên vẫn phải mang vào lại rồi. Nơi này nói gì thì vẫn là chốn đông người, cởi hẳn ra thì cũng có chút ngượng ngùng.
Trước khi bắt đầu ngưng kết Hồn Đan, hắn cẩn thận dùng linh nhãn quan sát ra bên ngoài trông chừng hành động của những người khác một chút rồi zV7cH lại quay sang kiểm tra lại độ vững chắc của phù trận.
Ngưng kết Hồn Đan có độ khó tương đối cao nhưng Khương Hy có thể nắm chắc ở trong tay bởi hắn tự tin vào tạo nghệ luyện hồn của mình.
Duy chỉ có một vấn đề là lúc ngưng kết Hồn Đan, bản thân hắn gần như là một người mù, không thể nào biết được chuyện gì đang xảy ra ở bên ngoài. Vì vậy hắn cần phải đảm bảo an toàn cho chính mình trước đã rồi mới nghĩ đến chuyện đột phá sau.
Xác nhận an toàn của bản thân xong, hắn liền từ tốn khoanh chân lại ngồi đả tọa, toàn bộ linh thức trong chốc lát tề tụ hết vào bên trong não hải.
Linh thức vốn vẫn luôn là một dạng vô hình không thể nhìn bằng mắt, chỉ có thể nhìn bằng linh nhãn.
Khương Hy có lợi thế rất lớn so với những người khác là vì hắn có linh nhãn của Lam Thiên Tuyết Tộc, nhìn linh hồn bằng mắt là điểm hắn dư sức làm được.
Người ta thường nói, linh hồn của một người như thế nào thì còn phụ thuộc vào công đức tích lũy qua một đời của người đó.
Khương Hy nói thật thì hắn giết rất nhiều người, công đức tích lũy từ việc thờ bái tính ra cũng không thấp nên linh hồn của hắn vô hình trung lại rơi vào thế cân bằng.
Tức là không phải linh hồn thiện, cũng không phải linh hồn ác.
Bất quá linh hồn của hắn lại thuần một sắc đỏ hồng của dục vọng, ngay khi thấy được điểm này, Khương Hy liền cười rất tươi.
Bởi vì sao? - Vì hắn đã đi đúng con đường hắn muốn đi rồi.
Tiếp theo, hắn điều động toàn bộ linh thức của mình ngưng tụ về trung tâm não hải với ý đồ co ép không gian lại.
Chỉ cần trong một không gian vừa đủ hẹp thì hắn có thể dễ dàng giới hạn được không gian linh thức cần ngưng tụ.
Đổi lại người khác thì hành động này không khác gì tự sát, bất quá với Khương Hy thì quá dễ, hắn có thể kiểm soát đến từng chi tiết một rất hoàn hảo mà không ai cùng cảnh giới có thể sánh được.
Linh thức của hắn càng lúc càng ngưng lại thành một đoàn hồng quang ở bên trong não hải. Sau đó, chúng liền kết hợp với nhau để ngưng Hồn Đan.
Cùng lúc này, sắc mặt của Khương Hy đột nhiên trắng bệch không còn một giọt máu, toàn cơ thể run rẩy không ngừng, đồng thời, hắn cũng cảm giác được một cỗ hàn khí ở bên trong thể nội.
Cảm giác lạnh lẽo này rất quen thuộc, gần như chỉ xuất hiện ở người chết mới đúng bất quá bây giờ lại xuất hiện ở ngay trên thân hắn rồi.
Chỉ là Khương Hy không biểu lộ ra ngạc nhiên mấy, tình huống này cũng được hắn dự đoán từ trước. Bởi khi linh hồn bị tác động mạnh mẽ như việc ngưng Hồn Đan thì cơ thể cũng sẽ phản ứng lại tương tự như đối mặt với tử vong.
Đây chỉ là hiện tượng phản ứng tương hợp thôi, cũng không phải tử vong thật. Điều kiện quan trọng nhất khi ngưng tụ Hồn Đan là tinh thần tu sĩ phải vững, không được để lộ ra một chút nao núng nào. Theo ghi chép của Thánh Mẫu để lại thì rất nhiều tu sĩ đã thất bại ở một bước này.
Bất quá, đối với một người sợ chết như hắn thì cái lạnh này đúng thật có thể dọa sợ hắn đấy. Nhưng vẫn phải ráng chịu thôi, nao núng là cùng lúc mất hai cái mạng thật.
Quá trình này diễn ra rất lâu, chí ít phải kéo dài đến hơn tận ba canh giờ sau thì mới có thể ngưng tụ hết toàn bộ linh hồn của mình lại thành Hồn Đan.
Hắn ho khục khục mấy tiếng rồi phun ra một ngụm máu tươi, đôi mắt hiện lên một tia ý cười rất vui vẻ.
Hồn Đan được ngưng kết thành, hồng quang trước đó cũng tiêu trừ đi đâu không còn, thay vào đó là một viên Hồn Đan trong suốt nằm ngay hạch tâm của não hải.
Kích thước của nó cũng bằng với Nhân Dục Đan, chỉ bằng một đốt ngón tay thôi.
Theo đó, khí tức của Khương Hy cũng dần dần ổn định mạnh mẽ lại ở cảnh giới Kết Đan. Hắn từ tốn hít vào một hơi thật sâu rồi lấy ra một viên đan dược cho vào miệng để tiến vào trạng thái đả tọa.
Đột phá thành công rồi, bây giờ cũng nên tranh thủ nốt khoảng thời gian còn lại để ổn định cảnh giới thôi.
. . .
. . .
PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).
PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!
Tác cảm ơn!
Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế