Bởi vì v5Lvl liên quan đến vấn đề tu luyện nên Khương Hy chưa rời khỏi Bắc Nguyên sớm được, còn bây giờ thì khác, hắn đã tu luyện đến Kết Đan cảnh, tự nhiên đủ sức để rời đi.
Kể từ sau khi Thượng Dao Thiên Trì kết thúc, Khương Hy chưa từng quay lại đất của Đại Nguyệt Hoàng Triều bao giờ nên hắn cũng có chút nhớ khí trời ở nơi đây. Hắn lựa chọn một ngọn núi tương đối cao nằm ở phía tây bắc của Đại Nguyệt để ngắm cảnh, tiện thể cũng ở đây kiểm tra tình báo một chút.
Nhân Võng của hắn trải dài khắp Đại Lục nhưng tập trung đông nhất vẫn là ở trong nhân gian. Nơi hắn sắp đến đây không được tính là tu chân giới bởi ở đó không hề có sự tồn tại của tu sĩ, linh mạch xung quanh toà động phủ kia tuy có tồn tại nhưng lại trong tình trạng khô kiệt đến không thể khô kiệt hơn.
Đối với tu sĩ, những nơi như thế này thường được xem là đất khỉ ho cò gáy, đến Luyện Khí cảnh còn khinh thì đừng nói đến những tầng cấp tu sĩ khác.
Mặt khác, chính vì vị trí địa lý đặc thù như thế này nên các môn phái võ lâm trong nhân gian mới dám di chuyển để khai sơn lập phái, cốt chính là mượn nhờ địa thế tự nhiên để ngăn chặn tu sĩ tại bên ngoài.
Theo như Khương Hy nhớ, năm đó Điền đại phu từng mang theo hàng đống tu sĩ Luyện Khí cảnh đánh đến sơn môn của Linh Xà Môn, tuy rằng thắng lợi nhưng tử thương lại chiếm đến một nửa.
Nếu hắn lấy thực lực của Cảnh lão năm đó làm thước đo tiêu chuẩn thì thực lực chỉnh thể của Linh Xà Môn sẽ không thấp nhưng thực lực phía tu sĩ lại càng đáng sợ hơn nhiều. Linh Xà Môn có thể lấy yếu lôi hơn phân nửa số lượng tu sĩ chết theo thì cũng đủ hiểu tầm quan trọng của linh mạch đối với tu sĩ rồi.
Trước khi Tuyết Lam trở về Bắc Nguyên, hắn đã giúp Khương Hy bố trí không biết bao nhiêu là nhãn tuyến ở xung quanh khu vực của Linh xà Môn, mục tiêu chính là chờ đợi đến một ngày này.
Lại nói, Linh Xà Môn bây giờ đã sớm không còn, sơn môn thất thủ không còn ai sống sót. Bây giờ, bá chủ toàn sơn môn của Linh Xà Môn năm xưa là Huyễn Liên Đường. Thế lực này cũng chỉ là thế lực phàm nhân thôi, Khương Hy chẳng để ý gì nhiều.
Hắn lấy tấm địa đồ ra xem địa thế xung quanh khu vực này một chút, sau đó không bao lâu thì hắn có hơi nhíu mày lại. Khu vực này có địa thế không mấy đặc biệt nhưng nếu nhìn kỹ thì nơi này đích xác tồn tại một loại đại thế tự nhiên, bất quá để hình thành một toà đại trận như Tuyết Lam từng thấy thì không đủ.
Trừ phi . . .
“Có người nhúng tay vào”, hắn lẩm bẩm mấy tiếng.
Người nhúng tay ở đây có lẽ là chủ nhân của toà động phủ kia. Theo suy đoán ban đầu của Khương Hy, người đó có thể là Tuệ Tĩnh Thiền Sư bởi Hồng Nghĩa Giác Tư Y Thư của Điền đại phu được tìm thấy ở trong đó nhưng nếu ngẫm nghĩ kỹ càng lại thì chưa hẳn suy đoán này đã đúng.
Bởi theo những gì hắn nhìn qua từ Hồng Nghĩa Giác Tư Y Thư thì đây chỉ là một bản sao chép thôi, nếu Tuệ Tĩnh Thiền Sư là chủ nhân của động phủ đó thì bản được lưu lại phải là bản thật mới đúng.
Suy ngẫm một hồi tương đối lâu, Khương Hy liền quyết định thông tri cho Tuyết Lam để hỏi lại cho rõ trải nghiệm ngày hôm đó của hắn như thế nào. Kết quả, hắn trực tiếp truyền thẳng đoạn ký ức ngày hôm đó lại vào trong đầu Khương Hy.
Sự tình diễn ra có chút bất ngờ nên Khương Hy hơi choáng, ánh mắt hắn lấp loé lên một hồi tinh quang rồi trở lại như cũ. Hắn trầm mặc một chút rồi gật nhẹ đầu, sau đó liền hướng về Tuyết Lam ở Bắc Nguyên nói một câu:
“Người chờ ta mang tin tốt về”.
“Phát hiện ra được gì rồi sao?”, thanh âm của Tuyết Lam đột nhiên vang lên đáp lại.
“Phát hiện ra một thứ rất thú vị nhưng cần phải tự mình kiểm chứng một chút đã”, Khương Hy ngẫm nghĩ một chút rồi nói, kỳ thực cá nhân hắn cũng không quá hoàn toàn tin tưởng vào ý nghĩ ở trong đầu nhưng hắn vẫn muốn thử một chút.
“Được rồi, tuỳ ngươi, nên nhớ, an toàn của bản thân làm đầu”.
“Ta hiểu rồi, ta cũng không đâm đầu vào chỗ chết”.
“Ngươi đâm vào quá nhiều”.
Ở một câu cuối cùng trước khi ngắt đứt liên lạc, thanh âm của Tuyết Lam đột nhiên lạnh nhạt đi thấy rõ. Khương Hy cũng chẳng biết nên nói sao nữa bởi chính hắn cũng phải thừa nhận rằng hắn lao đầu vào chốn hiểm nguy có chút nhiều thật.
Mặc dù mỗi lần như vậy đều sẽ thu về không biết bao nhiêu là chỗ tốt nhưng cũng không thể phủ nhận, hắn xém lội qua Quỷ Môn Quan không biết bao nhiêu lần rồi.
Tuyết Lam ngắt đứt liên lạc xong, Khương Hy liền đứng dậy chỉnh trang lại y phục trên người rồi nhanh chóng vận dụng Nhân Gian Hành Tẩu để rời đi. Chỉ mất vài phút sau, hắn đã đến được ngưỡng cửa của một thung lũng khá rộng, xung quanh đó được bao phủ hàng đống sương mù che chắn hết tất cả những gì ở trước mặt.
Khương Hy dừng chân lại một chút rồi toả linh thức ra xung quanh, không ngoài dự kiến, đám sương mù này hoàn toàn chặn đứng tầm kiểm soát của hắn ở bên ngoài, còn những khu vực xung quanh hắn thì không sao cả.
Đột nhiên, ánh mắt của hắn có chút hơi đổi rồi khóe miệng khẽ cong lên một nụ cười đầy ý vị. Một chân hắn bước ra, thân hình ngay lập tức tiêu thất vào bên trong không trung, đến lúc hắn xuất hiện trở lại thì trước mặt hắn đã là một tên hắc bào nhân rình mò ở tận phía sau một phiến rừng cây.
Kẻ này không nhận ra được sự tồn tại của Khương Hy, ngược lại, Khương Hy lại thấy hắn rất rõ ràng.
“Nhìn trộm nữ nhân không phải là sở thích tốt nha”, hắn mỉm cười lên tiếng.
Tên hắc bào nhân kia nghe vậy liền giật mình rồi vội vàng đánh một chưởng ra phía sau, kình khí tuôn ra đánh mạnh về phía trước nhưng khi va chạm vào Khương Hy thì chỉ khiến cho y phục của hắn phấp phới lên đôi chút thôi.
Tên hắc bào nhân kinh hãi không ngớt, hắn cũng không phải dạng vũ phu không biết suy nghĩ, tự nhiên hiểu nữ nhân đối diện hắn đây đáng sợ đến bực nào. Hắn vội vàng ném ra một viên đạn pháo nhằm tung hoả mù nhưng Khương Hy chỉ tuỳ tiện liếc mắt qua một cái là viên đạn pháo đó ngay lập tức lơ lửng giữa không trung.
Hắn tập trung niệm lực của mình vào đầu ngón tay rồi búng nhẹ vào viên đạn pháo đó. Ngay tức khắc, một chuỗi rừng cây sau lưng hắc bào nhân đó liền bị càn quét đến không còn sự sống.
Tên hắc bào nhân run sợ đến tột cùng, hai mắt bất giác liếc nhìn đằng sau đầy sợ hãi. Hai chân run lẩy bẩy không đứng nổi nữa, hắn vội vàng quỳ xuống rồi bò đến chỗ Khương Hy cúi lạy như thấy thần minh.
“Thượng . . . Thượng tiên thứ tội, là tiểu nhân có mắt không tròng”.
Nghe vậy, Khương Hy cảm thấy có chút ngạc nhiên, tên hắc bào nhân này sợ hãi không phải là chuyện lạ, bất kỳ ai đứng trước sức mạnh tuyệt đối như thế này cũng đều phải ngoan ngoãn phục tùng thôi. Hắn ngạc nhiên là ở chỗ tên hắc bào nhân này vẫn còn đủ sức để nói rõ từng từ một không đứt quãng.
Chuyện này nói thì dễ chứ một khi rơi vào trạng thái hoảng loạn thì không dễ gì có thể làm ra đến một bước như thế này. Khương Hy trầm mặc một chút rồi vươn tay ra vận dụng Cách Không Khiển Vật xách tên hắc bào nhân lên.
Sau đó, hai mắt hắn mở ra, ánh hoàng kim ngay lập tức chiếu rọi vào đáy mắt của đối phương. Đồng thời, cỗ u hương dụ hoặc trên cơ thể hắn cũng được thoát ra ngoài.
Đồng Tâm Thuật!
Tên hắc bào nhân này mạnh hơn phàm nhân bình thường nhiều nhưng suy cho cùng vẫn thuộc phạm vi là phàm nhân nên không cách nào để chống đối lại được sức dụ hoặc của Khương Hy.
Trên thực tế, đừng nói là hắn, xem như tu sĩ Kết Đan cảnh đứng trước mặt Khương Hy cũng phải cam bái hạ phong, nguyện ý quỳ ngay dưới chân để chiêm ngưỡng vẻ đẹp tuyệt trần đầy dụ hoặc này.
Kể từ khi chuyển đổi sang thân thể nữ, Khương Hy càng ngày càng thành thục Sắc Dục Thiên đến một cấp độ sâu không lường được. Đổi lại trước đây, hắn đương nhiên vẫn có thể làm được chuyện này nhưng vì ở trong thân nam tử, hắn không thể toàn vẹn thoải mái sử dụng như bây giờ.
Không phải tự nhiên mà nữ nhân là sinh vật duy nhất trên đời sở hữu đặc quyền ‘quyến rũ’ đâu.
Một lát sau, Khương Hy tuỳ tiện phất tay ném tên hắc bào nhân xuống rồi khẽ cau mày lại. Về phần đối phương bây giờ thì toàn thân co giật, ánh mắt long sòng sọc không rõ tiêu cự, đây là biểu hiện đặc trưng của cái gọi là sang chấn tinh thần cấp độ nặng.
Linh hồn của nhân loại rất yếu ớt, tuy rằng Khương Hy đã cẩn trọng đến cùng để không gây tổn thương nhưng e rằng sau đợt này, tên hắc bào nhân này sẽ thành một bộ dáng si ngốc mất. Nhưng đó không phải là chuyện cần lưu tâm.
Với Khương Hy, chỉ cần hắc bào nhân còn sống thì hắn sẽ không bị nghiệp lực cuốn theo, thứ phiền phức nhất bây giờ chính là Huyễn Liên Đường.
Hắn cảm thấy có chút ngoài ý muốn khi cỗ thế lực của phàm nhân lại có dính dáng rất sâu đến một thế lực tu chân phi thường có tiếng.
Theo ký ức của hắc bào nhân thì hắn là một trong mười thủ hạ mạnh nhất của Huyễn Liên Đường chủ, năng lực cá nhân thiên về do thám cùng ẩn nặc, một thân võ đạo không tầm thường, có thể chạm đến cảnh giới tiên thiên, tức là ngang ngửa với một thủ hạ đắc lực của Khương Hy - Hương Vân Đường chủ.
Về phần Huyễn Liên Đường chủ thì không ngờ lại là một vị võ lâm cao nhân lánh đời của giới võ lâm nhân gian. Thanh La cùng Ngô Hùng ngày trước có thể nhận ra người này nhưng Khương Hy thì không, hơn nữa hắn cũng không hơi đâu để ý.
Bất quá bây giờ hắn không để ý thì không được, bởi đối phương không phải là một võ lâm cao nhân tầm thường, Huyễn Liên Đường cũng không phải môn phái giang hồ tầm thường, ngược lại thì giống một giáo phái thần linh hơn.
Huyễn Liên Đường lấy vị võ lâm cao nhân đó ra làm chủ nhưng vị võ lâm cao nhân này lại lấy tín ngưỡng của một vị thần để làm chủ, thần này gọi là Huyễn Thần.
Trong số tứ giáo Đạo Phật Nho Quang của Huyền Đô Đại Lục thì không tồn tại bất cứ một vị thần nào gọi là Huyễn Thần cả. Chưa kể thông qua ký ức của tên hắc bào nhân, Khương Hy cũng đã nhìn thấy vị võ lâm cao nhân kia từng bày ra vũ đạo của mình trên một tế đàn rất cao ở ngay bên trong Huyễn Liên Đường.
Vũ đạo này cực kỳ giống với vũ đạo của Chiêu Hồng Nan dùng ngày trước nhưng khác ở một chỗ, Chiêu Hồng Nan gọi ra hai ảo cảnh còn vị võ lâm cao nhân này lại gọi ra được năm ảo cảnh. Đẳng cấp song phương chênh lệch nhau rõ ràng như trời với đất.
Không sai, Huyễn Liên Đường này chính là cứ điểm của một Tế Ti thuộc Tế Đình nơi Cực Tây. Và Huyễn Thần được tế bái trong kia hẳn là một trong các Chư Thần Thiên Đường.
Khương Hy không quá chủ động đi tìm các Tế Ti thâm nhập vào ba vực bởi hắn đã không còn là người của Đạo Môn nhưng nếu có thể, hắn vẫn muốn lợi dụng nhóm người này một chút. Trên đời này không có thứ gì có thể mị hoặc nhân tâm tốt được như tín ngưỡng cùng tôn giáo đâu. Hắn chỉ cần biết cách sử dụng các Tế Ti của Tế Đình một chút thôi thì tốc độ phát triển Nhân Võng của hắn sẽ cực kỳ đáng sợ đấy.
Ngoài chuyện Huyễn Liên Đường là cứ điểm của một Tế Ti ra thì Khương Hy còn thu lại được một tin ngoài lề, đó là đám người này cũng đang nhăm nhe tiến vào bên trong toà động phủ của Điền đại phu từng ở ngày trước. Tên hắc bào nhân này trốn ở đây chính là để canh chừng cùng phòng vệ cổng vào.
Khương Hy không biết được tại sao Huyễn Liên Đường lại muốn tiến vào bên trong nhưng thứ Tế Ti muốn thì chắc chắn không phải là thứ vô giá trị rồi.
Hắn bất giác đưa lưỡi ra liếm môi nhẹ.
Tính hiếu kỳ của hắn một lần nữa lại nổi lên rồi.
. . .
. . .
PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).
PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!
Tác cảm ơn!
Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế