Huyền Lục

Chương 591: Cửu Kiếp Hồng Lôi (2)



Gầm!

Hồng quang xé ngang trời, một tiếng gầm rú kinh thiên của yêu thú đột nhiên vang lên. Khương Hy cau mày lại nhìn lên trên bầu trời, hồng lôi ở trên đó đang dần dần tụ hội về để kiến tạo ra một vật thể sống nào đó. Tình cảnh này có chút tương tự với lần Mặc Hiên độ đệ cửu kiếp của Nguyên Anh Kiếp.

Hai đợt hồng lôi cuối cùng sẽ phụ thuộc khá nhiều vào nội tình của tu sĩ, không một ai là sở hữu hồng lôi giống nhau. Vô luận là Đại Địa chân nhân, Thần Hành chân nhân, Phu Tử hay Thương Nguyên chân nhân thì cũng không một ai có lôi kiếp giống nhau.

Theo ký ức của hắn, đời trước Thương Nguyên độ đệ bát kiếp là một con Lôi Ưng phi thường phiền nhiễu, về phần hắn thì không biết sẽ là con gì đây. Hắn cũng từng thử nghiên cứu một lần rồi đưa ra phán đoán nhưng đáng tiếc là dữ kiện không đủ, cổ tịch cũng không nhiều nên đến cuối vẫn không thể thành công được. Nhưng cũng chính vì không quá rõ ràng nên hắn đang rất chờ mong.

Không để hắn đợi lâu, hồng lôi tụ hội lại một không được mấy hồi liền bùng phát ra một luồng hồng quang chiếu thẳng xuống phía dưới. Tóc gáy của hắn bất giác dựng đứng hết cả lên rồi vội vàng phi thân lùi ra sau. Hồng quang phủ đến, mặt đất ngay lập tức rã ra rồi tan chảy thành từng mảng nham tương.

Meo!

Một tiếng mèo kêu đột nhiên vang lên giữa thiên địa, sắc mặt của Khương Hy liền hiện lên một vẻ cổ quái. Tại sao đệ bát lôi kiếp của hắn lại là một con mèo?

Hồng lôi tản ra, để lộ hình dáng của một con mèo lông đỏ đầy nổi bật, khí tức phát ra trên người nó mạnh một cách không tưởng, bất thình lình lại đạt đến Kim Đan cảnh sơ kỳ. Dựa vào ngoại hình, con Hồng Miêu này khá giống với tiểu Hoàng, chỉ khác là tiểu Hoàng đem lại cho hắn cảm giác muốn cưng nựng, còn Hồng Miêu thì đem lại cho hắn cảm giác sởn hết cả gai ốc.

Kích thước của nó không lớn, cũng chỉ bằng một con mèo bình thường nhưng Khương Hy tuyệt đối sẽ không bao giờ xem thường nó, thân hình càng nhỏ thì tính linh hoạt lại càng cao, mà mèo thì lại càng là dòng giống thiên sinh ở điểm này.

Hồng Miêu chạm nhẹ chân trên mặt đất rồi lao về phía trước, tốc độ như thiểm điện, lôi minh tản ra tứ phía. Nó rống lên một tiếng mèo kêu rồi bật trảo chém về phía Khương Hy, hắn đương nhiên không đứng yên để mình chịu đòn rồi, Dục Vọng Chủy cấp tốc chém ra, sau lưng hắn lập tức xuất hiện hư ảnh vầng trăng máu.

Oanh!

Va chạm xảy ra, lôi minh, cương phong tản ra tứ phía, hồng quang bao phủ hết cả một khu vực rộng mấy dặm. Ngay sau đó, thân hình Khương Hy cùng Hồng Miêu tiêu biến vào trong không trung rồi hiện ra ở một chiến trường khác tiếp tục chiến đấu.

Từng tiếng đấu pháp xen kẽ nhau vang lên không ngừng nghỉ, hồng quang lấp lóe ở khắp nơi, sát khí bùng nổ như từng cơn đại hồng thủy ùa quét vạn vật.

Không biết đã bao lâu rồi Khương Hy mới đánh một trận tận hứng như thế này. Trong hình hài của một nữ nhân, hắn cười lớn một tiếng đầy khí thế, càng đánh, khí thế của hắn càng ngày càng tăng cao, trong khi đó thì khí thế của Hồng Miêu lại suy yếu dần đi.

Ngay tại thời điểm hư ảnh vầng trăng máu thứ sáu xuất hiện, hắn nhanh chóng chém ra một chiêu, hồng quang ngưng tụ thành một lưỡi đao khổng lồ rồi chém xuyên qua thân thể của Hồng Miêu, toàn bộ không gian sau lưng nó trong một khoảnh khắc liền bị chia thành hai nửa.

Oanh!

Toàn thân nó bùng nổ ra thành từng mảnh, lôi uy tản ra tứ phía rồi nhập thể Khương Hy để tẩy rửa cho Nhân Đan. Nhân Đan tỏa ra hồng quang phi thường óng ánh cùng tinh khiết, chỉ còn một bộ phận nhỏ là dính chút vẩn đục thôi nhưng chính thế nên nó mới cần đạo hồng lôi cuối cùng.

Khương Hy biến Dục Vọng Chủy thành Dục Vọng Bút rồi nhanh chóng họa ra mấy đạo phù văn trị thương, trên người hắn bây giờ trừ bỏ y phục tơi tả gần hết ra thì một vài nơi cũng gặp trọng thương, máu me vấy lên khắp nơi.

Đừng nhìn con Hồng Miêu kia bị hắn diệt sát thì cho rằng nó yếu, bản thân nó không những mạnh mà còn rất nhanh, chiêu thức không biến ảo khôn lường nhưng xuất thủ lại trọng một chữ ‘nhanh’, chỉ cần không phá được tốc độ kinh người đó thì không đời nào có cơ hội đánh bại nó được.

Cũng may Khương Hy cũng là cao thủ về tốc độ nên cá nhân hắn chẳng ngán gì với mấy đối thủ thiên về tốc độ. Nhân Gian Hành Tẩu chưa đại thành nhưng tốc độ của hắn đã đủ vô địch cùng giai rồi. Cảnh giới này hắn đã dừng lại khá lâu nên độ tinh nghiên sâu đến mức không cần phải bàn cãi lại nữa. Hắn hoàn toàn nắm chắc mười thành đột phá lên đại thành ngay sau khi độ xong Cửu Kiếp Hồng Lôi này.

Khí tức sinh mệnh tản ra từ phù văn được họa trong không khí, hắn nhanh chóng lợi dụng linh thức cường hoành của mình để điều khiển số sinh mệnh lực đó đi chữa trị thương thế cho hắn. Đồng thời, hắn cũng lấy bộ Hồng Nguyệt Y ra để thay vào, đẳng cấp của bộ y phục này phi thường cao, hơn nữa bản thân hắn lại còn là chủ nhân của nó nên chỉ cần động niệm thôi thì từ nam phục cũng sẽ thành nữ phục ngay.

Trải qua tám đạo hồng lôi vừa rồi, lần này hắn bắt buộc phải chuẩn bị phòng thủ cho đầy đủ, đạo hồng lôi cuối cùng của Cửu Kiếp Hồng Lôi sẽ mạnh một cách khủng khiếp, hắn không chắc mình có thể tính chính xác ra được uy lực của nó.

Oành!

Tiếng sét kinh thiên đột ngột đánh ngang bầu trời, mây đen hội tụ về càng lúc càng nhiều, không gian trong chớp mắt liền bị bao phủ trong một màn đêm đầy cô tịch, từng tia hồng lôi ẩn hiện đằng sau tầng mây không ngừng, mỗi tia đều có sức hủy diệt không kém từng đạo hồng lôi trước đó.

Đây chỉ mới là mặt ngoài thôi nhưng đệ cửu hồng lôi đã có thể chứng minh được sự cường đại của nó rồi, trừ bỏ siêu cấp thiên kiêu ra thì trên đời này không có ai có tư cách đi tiếp nó cả.

Ngao!

Giữa lúc này, một tiếng long ngâm đột nhiên vang lên, Khương Hy nắm chắc Dục Vọng Chủy cùng trận bàn ở trên tay, hai mắt ngưng trọng hướng thẳng lên trên bầu trời. Đệ cửu kiếp đến rồi.

Từ giữa khu vực đám mây hội tụ, một đầu rồng khổng lồ lập tức xuất hiện rồi há to cái miệng đầy răng nhọn của nó ra gầm gừ mấy tiếng. Mỗi một tiếng gầm vang lên là sấm sét lại đánh mạnh thêm một tầng. Theo đó, hai chân trước của nó vươn ra phía trước rồi xé tan bầu trời để hiện thế.

Đệ cửu hồng lôi - Ngũ Trảo Hồng Long.

Về lý, đệ bát hồng lôi cùng đệ cửu hồng lôi phụ thuộc vào từng tu sĩ mà sẽ hiện ra hình dạng khác nhau. Trong lịch sử của tu chân giới đương nhiên cũng có lần hai tu sĩ có chung lôi kiếp với nhau rồi nhưng trường hợp đó rất hiếm, ấy vậy mà Khương Hy lại gặp phải rồi.

Ngũ Trảo Hồng Long trước đây đã từng xuất hiện một lần, khi đó, nó chính là đệ cửu hồng lôi của Cổ Linh Môn chủ hiện nay - Thần Hành chân nhân.

Nguyên nhân vì sao nó lại hiện ra vào lúc này thì Khương Hy không rõ lắm nhưng theo hắn đoán, có lẽ trước đó hắn đã để cho thiên đạo nhìn thấy tốc độ của mình, kết quả liền triệu hoán ra Ngũ Trảo Hồng Long. Đây là lôi kiếp duy nhất trong số hàng ngũ Cửu Kiếp Hồng Lôi trong lịch sử có thể khắc chết cao thủ thiên về tốc độ.

Thẳng thắn mà nói thì bây giờ hắn không thể sử dụng Nhân Gian Hành Tẩu để tránh né được nữa, chỉ có thể cắn răng đối cứng thôi.

. . .

. . .

Ngũ Trảo Hồng Long hiện thế, Khương Hy liền nhanh chóng ném trận bàn lên trên trời rồi động niệm. Trên trận bàn lập tức xuất hiện một vết nứt, vết nứt càng ngày càng lan tỏa ra khắp trận bàn rồi cuối cùng vỡ tung ra thành từng mảnh. Theo đó, phù văn hồng quang liền tràn ra vô tận rồi dung nhập vào bên trong không gian.

Ngũ Trảo Hồng Long ở phía đối diện tựa hồ có linh tính rất mạnh, nó dường như cảm nhận được sự nguy hiểm đến từ trận bàn nên ngay lúc phù văn tràn ra thì thân hình dài ngoằn khổng lồ của nó đã lóe mình biến mất tại chỗ rồi hiện thân ra ngay trước mặt hắn rồi.

Nhanh, quá nhanh!

Mi tâm hắn cau lại, hai chân nhanh chóng bật lên khỏi mặt đất, hư ảnh vầng trăng bán nguyệt đỏ như máu lập tức hiện ra.

“Thiên Nguyệt Thoái Phá - Bán Nguyệt”.

Một cước xuất ra, pháp lực của hắn bùng nổ như một ngọn núi lửa dồn nén đã lâu, nửa vầng trăng máu càng ngày càng biến lớn rồi hiển hóa ra thành một chiêu cước khổng lồ đánh thẳng vào người của Ngũ Trảo Hồng Long. Nó rống lên một tiếng phi thường lớn, cương phong tản ra mạnh kinh người, một trảo của nó liền vung ra đối ứng.

Rầm!

Một trảo một H3Co5 cước chạm vào nhau, không khí xung quanh liền bùng nổ ra thành từng cơn phong bạo, không gian Động Thiên vặn vẹo liên hồi, thiên địa linh khí cũng bị ảnh hưởng mà luân chuyển loạn xạ hết cả lên.

Thân hình của Khương Hy văng ra sau, hắn nhanh chóng mượn bộ pháp xoay mình trên không trung để giảm lực đạo rồi vững hai chân trượt dài trên mặt đất. Đất bụi bị cày xới vương vãi ra khắp nơi.

Lần giao thủ đầu tiên, hắn thất thủ nhưng không sao, bởi phù văn đã toàn vẹn dung nhập vào bên trong không gian rồi. Khóe miệng hắn cong lên đầy ngạo nghễ rồi đạp không tiến lên trên bầu trời, dưới chân như có như không hiện lên từng tầng băng mỏng cùng phù văn nâng đỡ. Thậm chí không cần sự hỗ trợ của phù văn thì với tạo nghệ Đạp Vân Bộ bây giờ, hắn cũng có thể tạm thời lăng không trong một vài giây.

Ngũ Trảo Hồng Long gầm lên một tiếng tức giận, tự nhiên bản thân nó hiểu được ánh nhìn khinh thường bây giờ của Khương Hy. Vô tận hồng lôi nhanh chóng tỏa ra từ bên trong cơ thể của nó rồi tụ hội vào hai trảo. Sau đó, nó rống lên một tràng dài mang theo sóng âm chấn động không khí rồi đẩy song trảo về phía trước như đang chưởng.

Đối diện với tình huống này, gương mặt Khương Hy vẫn tồn đọng ý cười rất rõ rệt, hắn nâng Dục Vọng Bút lên họa một đạo Khai Tự Phù ngay giữa trời. Theo đó, hồng lôi mạnh mẽ của Ngũ Trảo Hồng Long đột nhiên biến mất như chưa từng tồn tại.

Con ngươi của nó co rụt lại nhưng không qua một hơi thở, hồng lôi một lần nữa lại tỏa ra rồi bao vây lấy toàn bộ cơ thể nó lại. Nó nhanh chóng bộc phát ra tốc độ nhanh kinh khủng đó rồi vòng ra ngay sau lưng Khương Hy, cái đuôi dài của nó ngay lập tức quật đến.

Mắt thấy bản thân sắp bị đánh bay, Khương Hy vẫn như cũ, hắn không có chỗ nào gọi là sợ hãi hay nao núng. Hai mắt hắn vẫn cứ bình tĩnh như một mặt hồ nhưng sâu trong đó tồn tại một tia ngạo nghễ như có như không.
Thời gian xung quanh hắn đột nhiên trôi qua một cách chậm chạp, tốc độ ra đòn vốn nhanh kinh người của Ngũ Trảo Hồng Long bây giờ lại chậm không thể tả. Thế giới trong mắt hắn hóa thành một màu xám xịt, hắn có thể nhìn thấy được lực lượng lôi kiếp kinh người được tích trữ ở bên trong thể nội nó, đồng thời cũng cảm thấy thán phục không thôi.

Bản thân nó đã dùng đến tận hai đại chiêu hủy thiên diệt địa mà thể nội vẫn còn chứa nhiều lực lượng đến như vậy. Bây giờ hắn có chút tò mò không biết năm đó Thần Hành chân nhân vượt qua đệ cửu hồng lôi này bằng cách nào rồi đây.

Bất quá chuyện đó tạm để sau đã, trước mắt hắn cần toàn vẹn độ qua Cửu Kiếp Hồng Lôi rồi chuyện gì chưa làm thì hẳn làm. Hắn từ tốn nâng Dục Vọng Bút lên họa ra một chữ ở ngay giữa không trung.

Theo một chữ này được viết ra, dòng chảy thời gian rốt cuộc cũng trở về lại như cũ nhưng bản thân hắn đã biến đi từ lúc nào không hay. Cái đuôi dài của Ngũ Trảo Hồng Long vụt qua đập thẳng xuống mặt đất, lực lượng hủy diệt của lôi điện ngay lập tức xâm nhập xuống lòng đất rồi xuyên phá ra tứ phía. Chỗ này trước đây vốn là đồi xanh cỏ mát, trải qua nửa năm, nó chính thức thành bình địa, còn bây giờ, nó đã triệt để hóa thành tử địa.

Khương Hy lóe mình ra ngay ở trên đầu nó, y phục trên người tung bay phấp phới như trích tiên hạ phàm. Dục Vọng Bút nhẹ nhàng vẩy một đạo hồng quang ra phía trước.

“Cấm Tự Bạch Dương - Phá Đạo Thần Minh”.

. . .

. . .

PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).

PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!

Tác cảm ơn!

Gamer Xưng Bá Dị Giới không biết viết gì, thôi cứ vào đọc thử đi.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.