Lên Đỉnh Liên Tục Trong Trò Chơi Kinh Dị

Chương 20: Hôn lên đầu Phật



Lam Lam không có thời gian tự hỏi đã nghe theo lời Khương Ly, trong cái nhìn oán hận ngập máu của Đào Tuyết, hai người cùng nhau nhảy vào đại điện thờ Phật ở gần nhất, hai người luống cuống dùng quãng thời gian ngắn nhất đóng cánh cổng nặng nề lại, xuyên qua khe hở giữa hai cánh cửa, Khương Ly thấy Đào Tuyết đang chậm rãi đi tới bên này.
“Cô ta lại đây rồi!” Đương nhiên Lam Lam cũng thấy, quên cả việc đè nén âm thanh sợ hãi.
Không biết từ khi nào vầng trán của Khương Ly đã toát mồ hôi lạnh, cô còn đang nhìn Đào Tuyết đang lê từng bước tới, bên tai lại vang lên tiếng kêu thảm thiết không đứt của Lý Ích, đúng lúc đó Chương Hằng, Chu Phù Sinh và Bùi Duyệt trong đó cũng nghiêng ngả lảo đảo, tiếp bước nhau chạy ra ngoài.
Nhưng lần này, họ lại bất ngờ đụng phải Đào Tuyết!
“A!!!” Bùi Duyệt nhìn hồn ma đứng cách đó 5 mét, mái tóc đẫm máu kia đột nhiên kéo dài ra vô hạn, như hàng ngàn mũi tên lao đến họ, không khỏi thốt lên tiếng kêu sợ hãi.
Đột nhiên! Cô ta bị đẩy ra ngoài một phen, đúng lúc bị mái tóc dài như dây thép cuốn lấy cần cổ nhỏ bé yếu ớt, tiếng thét chói tai đột nhiên im bặt.
… Là Chương Hằng, anh ta túm kéo Bùi Duyệt vốn đứng phía sau ra, nhân lúc Đào Tuyết quấn lấy cô ta thì xoay người chạy đi không chút do dự, trên khuôn mặt mới hôm qua còn anh tuấn dịu dàng, hôm nay là máu tươi đang nhỏ giọt, chỉ còn lại sự lạnh nhạt khiến người ta sợ hãi.
Khương Ly và Lam Lam tận mắt thấy cảnh tượng này cũng kinh ngạc.
“Thằng này không chỉ dối trá mà còn tàn nhẫn hơn cả ma quỷ nữa.” Mắt thấy Bùi Duyệt liều mạng há to miệng nhưng không thể phát ra một tiếng động nào trên không trung, những sợi tóc dài kia càng siết chặt cô ta hơn, bắt đầu bọc cô ta lại như xây kén, Lam Lam mồ hôi lạnh đầy tay, run rẩy đỡ cổng lớn, chị ấy thật sự không thể chịu đựng nổi.

.Nói đến việc cứu người, hai người họ không có năng lực đó đâu.
Thứ duy nhất khiến chị ấy cảm thấy may mắn chính là… dù là Trịnh Liêm hay Chương Hằng cũng không lựa chọn tiến vào Phật điện này.
“Bọn nó… có tiến vào không?” Lam Lam mất tiếng, liếm liếm tóc dính trên môi, chậm rãi nhận ra cả người mình đã đẫm mồ hôi.
Ánh nến ở Phật điện sáng đến lạ, Khương Ly cũng không nhìn cảnh tượng thảm khốc bên ngoài Phật viện tối tăm kia nữa, tiếng kêu thảm thiết của Lý Ích đã biến mất từ lâu, cô bạn gái Bùi Duyệt cũng lành ít dữ nhiều. Bốn người còn lại cũng trốn đi, chỉ có hai người các cô vẫn nằm trong phạm vi tấn công của những thứ không sạch sẽ đó.
Khương Ly thở hổn hển lấy hơi, dán tấm lưng đang căng chặt dần thả lỏng lên cửa lớn, đôi mắt đen nhánh còn nhìn về phía pho tượng Phật trên đài, bên tai vang lên tiếng lê bước kéo mũi đao đáng sợ của Tào Sĩ Kiệt.
Một bước, một bước… dần dần lại gần.
“Em nghĩ… chắc hẳn bọn nó không vào được đâu.”
Khương Ly cũng không biết vì sao lúc ấy lại có dự cảm như vậy, nên mới dám bảo Lam Lam đi vào đây với cô, không bao giờ có thể chắc chắn hơn, cô nói xong liền đứng lên, lập tức đi đến trước Phật.
Lam Lam không thôi thắc mắc, kinh ngạc mở miệng: “Khương Ly em định làm gì vậy?!”
Mắt thấy Khương Ly xoay người lại, cởi đôi giày sandals đen dính máu trên chân, sau đó để chân trần bò lên đài Phật, đôi mắt của Lam Lam giống như chuông đồng, đồng tử cũng chấn động! Ngay lúc này Tào Sĩ Kiệt bên ngoài đã đến gần, thậm chí chị ấy còn nghe thấy tiếng ọc máu trong cổ họng Đào Tuyết, nỗi sợ chết lại điên cuồng đánh úp tới như thủy triều!
Trước lúc này, Lam Lam vẫn luôn cảm thấy cô gái nhỏ Khương Ly này rất không bình thường, nhưng bây giờ mới phát hiện sự không bình thường của cô còn vượt xa tưởng tượng của mình.
Cây đao của Tào Sĩ Kiệt ngoài cửa dũng mãnh chém xuống, ngay thời khắc hãi hùng khiếp vía, Lam Lam lại đờ đẫn nhìn về phía đài Phật, vứt chuyện có hai con ma đang ở cách cô
một cánh
cửa ra sau đầu, lúc này cô không hề thấy hoảng loạn, không thở dốc, còn tiện tay lau mồ hôi trên đầu.
Chị ấy thấy Khương Ly đặt đôi chân nhỏ bé của mình lên bàn tay của Phật ngọc, đôi tay mảnh khảnh cố gắng víu lên trên, cả người cũng vùi trong ngực Phật tử, hào quang dịu dàng thuần khiết bao phủ lấy cô, cô còn nhón chân, ngửa đầu hôn lên đầu Phật…
Thật sự, Lam Lam sống 32 năm, đây là lần đầu tiên trông thấy tình huống phá hủy tam quan nhưng lại vô cùng kích thích như thế này!
Rầm! Tào Sĩ Kiệt lại chém lên cửa một phát, Đào Tuyết máu chảy đầm đìa đập mạnh tay lên cửa sổ…
Lam Lam đã cảm thấy giờ khắc này chị ấy đã không thể bình tĩnh được nữa, quay đầu nói bóng gió.
“Đừng làm loạn, nghỉ ngơi một chút đi, mấy người thành ma cũng mệt mà.”
–----------------
Tác giả ps: … Có bạn hỏi khi nào mới có thịt? Ha ha lọt hố của mị rồi thì làm sao cũng tạo điều kiện ăn thịt được thôi! Ngày mai cho mấy bé đi vào thế giới mới ~ Phật top OOXX~
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.