Lavie: Từ chương này mình sẽ chuyển sang gọi tượng Phật là “hắn” nhé ^^ ——————— Khi Khương Ly cởi giày trước Phật thì vẫn rất tỉnh táo, đài Phật có hơi cao, cô mới dẫm lên bậc thang quỳ lạy để bò lên, trên mặt bàn rộng lớn cũng không có đồ cúng gì, cô đi chân trần tới bên cạnh Phật, ngửa đầu nhìn “ngài” đang tỏa sáng rực rỡ trong ánh nến, giống như được hào quang chiếu rọi, cho dù đầu Phật không có mặt thì cũng thiện lành và trang nghiêm. Trong lúc còn do dự, cô đưa tay sờ soạng, đầu ngón tay chạm lên áo cà sa được tạo hình từ bạch ngọc, hơi lạnh. Cô nhớ khi trước mình còn thề son sắt tuyệt đối không chạm vào Phật tử dù chỉ một cái, tim chợt thắt lại, nhấc chân dẫm vào lòng bàn tay hắn, bàn chân trần lập tức cảm thấy có gì không bình thường, đến khi hai chân đã đứng lên trên, cô sợ té mới vội vã bám lấy bả vai rộng lớn của Phật ngọc. Cũng không lạnh băng buốt giá như trong tưởng tượng, ngón chân trắng nõn cọ lên ngón tay Phật ngọc, dưới lòng bàn chân nhạy cảm là một cảm giác ấm áp kỳ diệu khó tả. Khương Ly cố gắng vứt bỏ đạo đức và tam quan, dù sao cũng bước vào trò chơi khủng bố muốn lấy mạng người chơi rồi, làm người thì không nên quá tầm thường. Thay vì nằm yên chờ chết thì cô chọn làm nhiệm vụ trước. Hoặc là không làm, đã làm thì phải làm đến cùng, cô nhón mũi chân, cố sức ngửa đầu hôn lên trên cằm Phật tử, bờ môi cảm nhận được một khối băng trơn. Khương Ly nhắm chặt hai mắt, hàng mi dày run rẩy, gương mặt không khỏi đỏ lên. .Sau nụ hôn này, Phật ngọc lại bắt đầu thay đổi, Khương Ly lặng lẽ mở mắt ra, chứng kiến hết mọi thứ, đầu Phật không mặt lại bắt đầu có ngũ quan! Thứ đầu tiên xuất hiện là đôi mắt của hắn, đôi mắt hơi híp lại nhìn chằm chằm vào cô… Con ngươi bằng bạch ngọc chất chứa vẻ từ bi thánh thiện, môi mỏng mím nhẹ trông có vẻ nghiêm nghị. Ma xui quỷ khiến, Khương Ly lại dán lên hôn một cái nữa, lần này là hôn trực tiếp lên môi Phật tử. Mà khoé môi ngày càng rõ nét của Phật ngọc bỗng nhiên hiện lên một nụ cười hài lòng, tướng ngọc trang nghiêm bắt đầu trở nên dịu dàng.
Trong đôi mắt tượng Phật từ bi kia dần hiện lên muôn hình vạn trạng của thế gian rực rỡ, hào quang chói loá, đôi mắt bảo sáng ngời và dịu dàng, không buồn không vui, cũng không có ham muốn. Khương Ly ngây ngốc, thấy thần Phật dường như có sinh mệnh, ánh mắt ấm như gió xuân đặt lên người cô, rồi lại như chỉ còn lại lòng nhân ái đơn thuần. Chân cô mềm nhũn quỳ gối trong tay hắn, trên gò má ửng hồng đầy vẻ ngại ngùng, rõ ràng trong lòng đang cuồn cuộn sóng trào, trái tim đập kịch liệt lại bị mê hoặc hết lần này tới lần khác. Muốn nụ cười dịu dàng của hắn, muốn ánh mắt của hắn chỉ nhìn một mình cô, còn muốn cởi bỏ lớp áo cà sa phức tạp trên người hắn… Đương nhiên, cô còn muốn lập tức rời khỏi nơi phủ đầy hào quang của Phật này, nhưng chút tỉnh táo này cũng nhanh chóng bị xua đi. Thân Phật rất lớn và cao chừng 2 mét, hắn ngồi xếp bằng ngay ngắn trên đài sen, Khương Ly cũng nhũn người ngồi lên đầu gối hắn, rõ ràng đây không phải ảo giác, cô thấy Phật châu ánh vàng đang chầm chậm bị vân vê. Mà cánh tay còn lại của Phật đang nhẹ nhàng cầm hai chân cô, ngón tay thon dài trắng ngần đang vuốt ve nó. Khương Ly nuốt nước bọt theo bản năng, kịch bản gốc của cô lập tức bị thay đổi, bị cả bàn tay Phật tử nắm hết, đốt ngón tay khắc bằng bạch ngọc như có người điều khiển, vừa nhẹ nhàng vừa dịu dàng bao lấy mắt cá chân cô. Khương Ly quên mất phải cử động thế nào, chỉ có thể trừng mắt, sao hắn có thể… vừa vê Phật châu, vừa vuốt chân cô chứ. Cô ngẩng đầu nhìn về phía đôi mắt khép hờ của Phật tử, trong vẻ đẹp thanh nhã rực rỡ ấy chỉ có thuần khiết và thánh thiện nhưng nụ cười của hắn lại quá mức dịu dàng với cô, Khương Ly bỗng dưng tái tê lòng, không kìm được ý nghĩ muốn thét chói tai, vùi đầu vào ngực hắn rồi hưng phấn lăn lộn. Ngay khi cô dán mặt lên bụng Phật tử, nhắm mắt lại đột nhiên hiện lên giao diện nhân vật, nhìn nhiệm vụ phía trên, Khương Ly bị bóng bóng tình yêu bao phủ cũng lập tức tỉnh một chút, khi mở mắt ra thì cô quay đầu nhìn về phía cổng lớn. Lam Lam đờ đẫn dùng một ánh mắt khiếp sợ đến cực độ nhìn cô. Lúc vừa muốn mở miệng nói cái gì, cơ thể run rẩy rồi ngã lên mặt đất, đột nhiên ngủ thiếp đi mất, mà tiếng chém cổng và tiếng máu chảy đầm đìa ngoài cửa cũng biến mất theo. Xem ra, cô đã cược đúng! Nhưng việc Phật tử “sống” lại có hơi ngoài dự đoán của Khương Ly, có điều nghĩ lại nếu trò chơi chó chết này dám cho cô nhiên vụ lấy tinh dịch thì chắc chắn cũng không bình thường, vậy hiện tại… cô thử rút chân khỏi tay hắn, ngón tay ngọc thon dài bỗng chốc siết chặt hơn một ít. Đến khi 108 viên Phật châu bị vê xong, hắn lại còn quấn từng vòng chuỗi ngọc lên chân phải Khương Ly. “Cái đó… có thể không làm không?” Thế nhưng Phật tử lại không mở miệng, hắn cười nhạt sờ đầu Khương Ly, đôi mắt Phật từ bi tĩnh lặng chất chứa nhung nhớ dịu dàng, cũng có vẻ uy nghiêm không thể chống cự được.
Bàn tay Phật to rộng bỗng nhiên nâng Khương Ly đang ngồi trên đầu gối lên, dần dần cao lên, cô vội chộp lấy vai hắn, cách làn váy mỏng manh, bờ mông mật lần đầu tiên bị người khác giới sờ từ a-z như vậy. Tư thế quái dị của Khương Ly chui tọt vào trong mắt Phật tử, hắn ôm cô như ôm trẻ con, khiến Khương Ly có thể nhìn rõ ngũ quan ngày càng rõ rệt gần gũi của hắn, thật sự là đẹp chấn động lòng người. Mà đôi mắt dễ dàng nắm bắt lòng người đó như đã nhìn thấu cô Cô đã không thể tránh đi, trái lại còn bị dụ hoặc, tay nhỏ nắm chặt lớp vải cà sa có cảm giác mềm nhẵn, ngoan ngoãn vươn đầu lưỡi liếm bờ môi mỏng của hắn, chất ngọc lành lạnh lại mang đến cảm giác thoải mái không thôi, đầu lưỡi run rẩy liếm từ khóe môi đến khe môi, ẩm ướt ấn lên môi châu đầy đặn của hắn, cô mơ hồ nếm được vị ngọt thanh của hoa sen, thơm ngát rất dễ chịu, cũng muốn liếm thật nhiều hơn theo bản năng. Bỗng nhiên, đôi môi mỏng toả hương sen mở ra, cái lưỡi hồng cố gắng căng to ra của cô bị hắn ngậm lấy hắn! —————— Tác giả Ps: Khương Ly mới vào game: Cho dù tôi có bị quỷ ăn, có bị treo cổ cũng sẽ không sờ anh cái nào đâu! Khương Ly hiện tại: Anh xã thơm quá ~