“Không… không thể nào! Đây… đây không phải Phật tử sao?! Mẹ mày bớt doạ tao lại đi!” Chu Phù Sinh bị Chương Hằng đá trúng ngực, nằm trên mặt đất đau đến nhe răng trợn mắt, vẻ mặt khiếp sợ vô cùng. Lúc nghe nhiệm vụ của Chương Hằng và Trịnh Liêm ngày đầu tiên, gã đã tự cho rằng Phật tử và Tà Thần là hai cá thể tồn tại riêng biệt. Đương nhiên, những người còn lại cũng nghĩ như thế, có điều Chương Hằng đã xác định ngay từ đầu. Phật tử chính là Tà Thần, Tà Thần cũng là Phật tử. Chu Phù Sinh giận không thôi, hét lớn nói: “Không đúng! Nếu Tà Thần ở chỗ này, vì sao mày lại không hoàn thành nhiệm vụ!” Chắc do bị sự ngu ngốc của Chu Phù Sinh đánh bại, Chương Hằng cũng lười nhìn gã, nhấc chân đi đến xác Bùi Duyệt, cười lạnh nói: “Bởi vì Phật tử vẫn chưa biến thành Tà Thần, tao hoàn thành được nhiệm vụ chó má gì!” Dứt lời, anh ta giơ tay chém xuống, chặt đứt cái đầu xoay ngược của Bùi Duyệt mà không chớp mắt cái nào.
“Vật hiến tế Tà Thần muốn là đầu người, của Tào Sĩ Kiệt và Lý Ích không được rồi, thử cô ta xem.” Xác của Bùi Duyệt vẫn chưa cứng đờ hoàn toàn, sau khi cái cổ xoay hai vòng bị chém đứt, cái đầu còn lăn lông lốc một vòng trên đất, mái tóc dài hỗn độn dính máu tươi, dính lên gương mặt trắng bệch của cô ta, cặp mắt tối om trừng lớn cũng tràn ngập vẻ ai oán.
Chương Hằng không hề sợ, hơi ghét bỏ nắm tóc xách cái đầu đẫm máu kia lên. .Ngày đầu tiên sau khi tiến vào trò chơi, nhiệm vụ phụ của anh ta đã nhắc thẳng phải dâng vật hiến tế là đầu người lên cho Tà Thần, trò chơi này vẫn luôn khuyến khích người chơi giết hại lẫn nhau, anh ta không kinh ngạc chút nào, thậm chí còn thấy may mắn vì có nhiều người mới dễ lừa như thế, mà Tào Sĩ Kiệt và Đào Tuyết chết đi càng khiến anh ta thấy sung sướng, càng nhận định mức độ khó của ải này rất thấp.
Sau khi đến Phật viện anh ta đã âm thầm thử, Phật tử bằng bạch ngọc nên chẳng thể giết chết được. Người thông minh như anh ta lập tức nghĩ tới điểm mấu chốt - vật hiến tế.
Chỉ khi có được vật hiến tế, Phật tử mới biến thành Tà Thần, cũng mới có thể bị giết chết để hoàn thành nhiệm vụ chính. Cho nên hôm qua sau khi anh ta tách tốp năm tốp ba, trở về chỗ Tào Sĩ Kiệt và Đào Tuyết chết, lấy đao chặt đứt đầu Tào Sĩ Kiệt. Dù sao cũng là trò chơi kinh dị, Tào Sĩ Kiệt đã chết mất đầu lại dùng tay bắt lấy đao của anh ta, Chương Hằng hốt hoảng nên chỉ có thể mang đầu đi, cho nên tối hôm sau Tào Sĩ Kiệt tìm tới Phật viện, ông ta còn xách theo một cây đao. Phải nói người chết oan nhất là Lý Ích, tối hôm qua tuy Tào Sĩ Kiệt múa đao lung tung nhưng lại khựng lại sau khi nghe giọng cậu ta, khoa tay múa chân như đưa ra yêu cầu, khớp với nhiệm vụ phụ [Hoàn thành yêu cầu của bạn đồng hành đã chết] của Lý Ích.
Cho nên ba người khác mới có thể sống sót chạy ra khỏi phòng ăn, thế mà Lý Ích quá mức nhát gan, thấy Tào Sĩ Kiệt cầm đao múa máy chỉ lên cái cổ thối thịt phun máu của ông ta, tưởng muốn chém đầu mình nên thét chói tai muốn chạy, mới bị Tào Sĩ Kiệt chém thành từng miếng chết tươi.
Chương Hằng xách đầu Bùi Duyệt vừa đi vừa cười, yêu cầu của Tào Sĩ Kiệt tám phần là muốn Lý Ích tìm giúp đầu của ông ta, thật đáng tiếc. Đáng tiếc ông ta lãng phí thời gian chém đầu người lại hoàn toàn không có chút tác dụng nào! Mắt thấy Chương Hằng đặt đầu của Bùi Duyệt lên đầu Phật trên, Khương Ly lập tức biết không ổn rồi, cô biết rõ Chương Hằng đang nói thật, mà cô cũng đoán được vì sao Phật tử lại không biến thành Tà Thần rồi…
“Vì sao vẫn không được?!” Chương Hằng mới nãy còn nở nụ cười, giờ đây lại thay đổi sắc mặt, rõ ràng ải này đã rất đơn giản, Tà Thần cũng ở trước mắt, hiến liên tiếp ba cái đầu người nhưng sao lại không hề thay đổi? Không hợp lý chút nào! Chương Hằng bỗng dưng nhìn về phía Trịnh Liêm cũng đang tự hỏi, lạnh giọng hỏi: “Nhiệm vụ của mày giải thích vật hiến tế cũng là đầu người sao?” Trịnh Liêm không nói gì, cũng không có bất cứ phản ứng nào mà nhìn lại giao diện nhiệm vụ phụ của mình. [Tìm thấy vật hiến tế mà Phật tử thích] Nhất định phải tìm được người Phật tử thích nha ~ Đúng là không nói cần đầu người, đại ca Trịnh Liêm được xưng cầm đầu hai giới hắc bạch mới nhận ra do mình suy nghĩ hung tàn trước, sau khi nhìn thấy Tào Sĩ Kiệt treo cổ, anh ấy cho rằng vật hiến tế là người chết. Anh ấy đột nhiên nhìn về phía Khương Ly!