Lên Đỉnh Liên Tục Trong Trò Chơi Kinh Dị

Chương 38: Cái hôn lành lạnh



Đại phật điện đã hoàn toàn biến mất, mà cả ngôi chùa cũng chìm trong màn sương mù dày đặc, ánh lửa bốc lên tận trời, mặt trăng nhuộm màu máu càng lớn càng đỏ hơn.
Khương Ly bị big ôm vào trong ngực mới vừa đỡ sợ một chút lại trông thấy từng màn khủng bố hơn, Đào Tuyết với chiếc váy đỏ nhuộm đầy máu, nghiêng đầu hé miệng, nội tạng không ngừng phun ra, mái tóc dài màu đen giống như một cái lưới quỷ dị, cuốn chặt lấy Triệu Phù Quân đang không ngừng giãy giụa.
Cho dù Trịnh Liêm dùng đao chém như thế nào, mấy sợi tóc đó cứ luôn mọc ra vô tận, thậm chí ngay cả anh ấy cũng bị cuốn lấy chân, mà Tào Sĩ Kiệt không đầu còn đang từng bước lao đến phía sau anh ấy.
Lam Lam cách đó không xa đã trắng bệch mặt nhưng vẫn cố bình tĩnh tránh khỏi Bùi Duyệt đã thật sự thành ma, bởi vì vẫn còn duy trì trạng thái trước khi chết, thi thể vặn vẹo xoay ngược của cô ta cũng không đi nhanh được, cái đầu được tìm lại gắn lên cổ vẫn còn xiêu vẹo, vết đao không thể vuốt phẳng trào máu tươi ra lần nữa, bắn tung toé lên mặt đất theo mái tóc ướt dầm dề của cô ta.
Đáng đời nhất là Chu Phù Sinh, để hoàn thành nhiệm vụ phụ mà gã đã giết chết Chương Hằng.
Nửa đêm vừa đến, đương nhiên Chương Hằng cũng bò lên từ vũng máu, cho dù đã bị chém đứt đầu, anh ta vẫn có thể tìm đến đúng người đã giết mình.
Thi thể cứng đờ, đôi tay siết chặt cổ Chu Phù Sinh, chỗ rướm máu trên cổ phun ra từng đợt, Chu Phù Sinh bị đè lên đất, sặc sụa ho ra máu, mắng không ra tiếng, lờ đờ cầm một cây dao găm, hấp hối giãy giụa ghim từng nhát lên người Chương Hằng.
Phụt! Phụt! Tiếng lưỡi dao thọc xuyên qua da thịt không ngừng vang lên, máu tươi bị kéo phụt ra tối sầm lại, não bộ thiếu oxi làm cho ánh mắt của Chu Phù Sinh lộ vẻ điên cuồng, chém lên tay Chương Hằng.
“Khụ! Phụt… mày, mẹ mày chết rồi còn muốn giết tao à!”
.Đến khi gã dùng hết sức lực đá văng Chương Hằng không đầu, lau máu trên mặt bò dậy khỏi đất, quay người lại lại đụng phải cái đầu của Chương Hằng đang bay lên, thấy nó nhe răng muốn cắn gã, Chu Phù Sinh không chút do dự mà nhấc chân lên, đá bay cái đầu đó đi.
Đang lúc gã đang cười điên cuồng cảm thấy nguy hiểm đã hết, gã lại ngạc nhiên khi thấy Tà Thần ôm Khương Ly xuất hiện, cặp mắt lờ mờ máu tươi đã hoàn toàn dữ tợn, nắm chặt dao găm bước về phía đó.
Nhưng vừa mới đi được hai bước, gã đã nghe thấy âm thanh kỳ quái từ phía sau, răng rắc, răng rắc ——
Là Lý Ích bị Tào Sĩ Kiệt chém tan xác, thi thể nặng nề ghép lệch nhau, bò trên mặt đất giống như một con quái vật kỳ dị, không có đầu nhưng lại nhanh nhẹn phóng về phía Chu Phù Sinh, bộ dạng vừa khủng bố vừa ghê tởm.
“Mẹ kiếp!”
Chu Phù Sinh còn chưa hoàn hồn kịp đã bị hất xa mấy mét, ngã mạnh lên đất hộc máu, chỉ cảm thấy trong đường hô hấp toàn là máu nóng sền sệt đang cuồn cuộn.
Chỗ tốt duy nhất là nhờ lần va chạm này, khoảng cách giữa gã và Tà Thần càng gần hơn nữa.
Khương Ly bị một cánh tay của Tà Thần ôm trên vai lại an tĩnh đến lạ, hiện tại cô cũng khôi phục một chút sức lực rồi, thế nhưng tạm thời vẫn không muốn tự động tay hoàn thành nhiệm vụ chính này.
Cô cắn môi nhìn gương mặt trắng như tuyết của hắn, sâu bên trong đó là ý cười đầy xấu xa, bởi vì hắn cũng đang nhìn cô, đôi môi mỏng vòng cung xinh đẹp khẽ nhếch lên, đầu lưỡi mang hương sen nồng nàn liếm khắp môi Khương Ly, sau đó còn cho cô một nụ hôn lành lạnh.
Thậm chí còn không thèm nhìn Chu Phù Sinh đang cầm dao găm tới gần.
Khương Ly trừng lớn mắt, bàn tay ôm ở cổ Tà Thần lập tức nắm chặt áo cà sa của hắn, không hề phát hiện lòng bàn tay ướt lạnh của mình toàn là máu.
Chương Hằng đã nói ải lần này rất đơn giản, Chu Phù Sinh không có thời gian nghĩ xem Khương Ly làm Phật tử biến thành Tà Thần bằng cách nào, gã chỉ biết trò chơi lần này sẽ đưa gã tới trận cuối, điểm khen thưởng cao nhất cũng sẽ thuộc về gã!
Nhìn Tà Thần cao hơn người bình thường quá nhiều, Chu Phù Sinh cười dữ tợn giơ dao găm lên, bởi vì tới tận lúc này Tà Thần không hề có bất cứ hành động nào, gã cảm thấy ải này thật sự quá đơn giản.
Đến khi cái tay còn lại của Tà Thần chuyển động, vô số Phật châu bay tới chỗ gã, liên tục từng viên nhanh chóng xuyên qua trán, miệng, cánh tay, ngực gã…
Trong cơn đau nhức, mắt gã mới hiện lên nỗi sợ, sau đó gã thấy cánh tay thon dài trắng bệch kia nhẹ nhàng vung lên, Phật châu trực tiếp làm nổ tung đôi mắt gã!
Chuỗi Phật châu rỉ máu bay ra khỏi hốc mắt gã, cuối cùng chỉ để lại hai lỗ thủng nát bấy đẫm máu.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.