Bởi vì Cảnh Diêm nói không thể OOC, không được tỏ ra quá kỳ lạ, bối cảnh chết trong trò chơi là nhà ông nội anh nên Khương Ly làm cháu dâu phải tỏ ra u sầu, nếu khóc không được cũng phải xoa cho đỏ mắt. Ông cụ qua đời bất ngờ là một chuyện lớn trong thôn nên nơi này đã có mặt đủ dân làng tới sớm giúp đỡ chuyện hậu sự. Khương Ly tới quá trễ, lúc đi vào tứ hợp viện có rất nhiều người chào hỏi cô. Không phải ai cũng là người chơi, bối cảnh không phải ngôi chùa không người ở núi hoang như ải trước, mỗi một dân làng ở đây đều mang những nét mặt vui buồn khác nhau, chân thật đến mức Khương Ly không thể phân biệt được ai là dân làng ai là người chơi. Cái sân này đã in hằn dấu vết thời gian, khác xa nền xi măng gạch mới ở nhà Cảnh Diêm, bên ngoài là vách tường lồi lõm được xây lên từ xác lúa và gạch củi, trên đường đi toàn là cát và giấy vụn màu đỏ để lại sau khi pháo nổ, ngoài cửa sân là một bụi hoa lay ơn xinh đẹp đang nở rộ, một cái cối xay đá lớn và một cây bách già cỗi. Khương Ly nhìn thấy cây cổ thụ này, bóng ma tâm lý lập tức xuất hiện. Mới lùi lại hai bước theo bản năng, có một người phụ nữ bưng chậu nước bước ra từ cửa sân, xém chút nữa là hắt cả chậu nước lên người Khương Ly, bà ta còn tỏ ra cố ý, nhìn Khương Ly tránh nước rồi tỏ thái độ khắc nghiệt nói móc nói mỉa. “Hừ, cô tới sớm thật đó, sao không ngủ tới tối rồi kêu A Diêm cõng cô tới luôn, ngày nào cũng tỏ vẻ, lười đến mọc cả lông rồi, né gì mà né, đây là nước lau mình cho ông cô đấy, cô ghét bỏ cái gì!” Lúc này Khương Ly mới biết đó là nước lau xác chết, may là cô tránh kịp, thế nhưng trong lòng lại hoảng loạn, dáng vẻ đã có tuổi của người phụ nữ này chẳng lẽ là mẹ chồng cô sao? “Bà đây đúng là xui tận mạng, kiếm mãi tới già mới có một đứa con trai, vậy mà lại đụng phải con dâu lười biếng như cô, làm gì cũng không được, ăn thì chẳng chừa một ai, nhà họ Bạc của chúng tôi đã tạo ra nghiệp gì vậy!” .Quả nhiên… cá mặn sợ giao tiếp xã hội ở hiện thực có nằm mơ cũng không ngờ mình lại gặp phải mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu trong truyền thuyết, mấu chốt là cô cũng không dám nói nhiều, sợ mình nói gì đó không đúng, OOC mất. Cảnh Diêm chỉ nói sẽ nguy hiểm nhưng chưa nói là nguy hiểm thế nào, Khương Ly cũng chẳng muốn thử, chẳng may NPC biến thành quỷ ngay tại chỗ thì sao, cô chỉ có thể làm một cô vợ cam chịu làm bao cát thôi. Mắt thấy mình không chọc giận được Khương Ly, “mẹ chồng” cô tức giận phỉ nhổ, liên tục mắng gia môn bất hạnh rồi bưng chậu rời đi, cái liếc sắc liệm trước khi đi cũng đủ khiến người ta sợ bay hồn. Khương Ly: … Xong, có vẻ thiết lập của cô là bị đánh không đánh lại, bị mắng không thể cãi lại rồi. Vừa khéo bên ngoài viện có dân làng xem trò vui, còn đến khuyên hai câu, bảo Khương Ly vào mau đi, nếu không lát nữa mẹ chồng độc ác của cô sẽ phát điên tiếp đấy. Không phải nói, Khương Ly thật sự hơi sợ, chắc chắn đây là giả thiết mà trò chơi chó chết này cố ý sắp đặt! Vào trong cửa nhà cũ, cái giếng trời bên trong cực kỳ rộng lớn, bốn phía toàn là phòng ốc cổ được lợp ngói xanh, có rất nhiều người, có tốp năm tốp ba ngồi ở trong viện gấp giấy tiền vàng bạc, có người đang bó hoa giấy, có bảy tám người đàn ông trẻ tuổi cường tráng nâng quan tài vào trong nhà chính, ở bàn lớn bên phía Đông nhà là một ông lão đeo mắt kính viết câu đối phúng điếu, còn chưa khô đã bị vài người gỡ xuống đặt xuống đất. Người trong phòng bếp ra ra vào vào, trong phòng ngủ của ông cụ phát ra từng đợt tiếng khóc nức nở. Nhiều người như vậy hơi ngoài dự đoán của Khương Ly. Cô nhìn xung quanh một chút cũng không trông thấy Cảnh Diêm, vừa mới chuẩn bị đi vào phòng ông cụ xem thử đã bị hai người phụ nữ thu hút. Ủa?! Đó chẳng phải là chị Lam của cô sao?! Lam Lam xếp giấy tiền vàng bạc đến mỏi nhừ tay cũng ngẩng đầu lên, vừa trông thấy Khương Ly thì chị ấy thoáng kinh ngạc, lúc nãy nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài, nghe người ta bàn tán rằng mẹ trưởng thôn đang mắng con dâu, còn tưởng là NPC nên không dám hóng hớt. Hoàn toàn không ngờ lại gặp người quen cũ nơi xa! Lam Lam không được hack, từng thoát khỏi thiết lập xém chút là bị NPC đoạt mạng nên rất ngoan ngoãn, động tác bỏ giấy bạc xuống cũng rất phù hợp với thiết lập, đấm eo đứng lên, chậm rãi tự nhiên đi đến chỗ Khương Ly đang hớn hở. “Nghe chị nói đã, đừng thể hiện quá rõ ràng, không được thoát khỏi thiết lập nhân vật của mình!” Khương Ly nhanh chóng bình tĩnh lại, nhỏ giọng nói: “Chị Lam cũng vào đây à, đúng là có duyên hi hi, thân phận bây giờ của chị là gì vậy?” Hơn nữa đây chắc chắn là một mối duyên rất đặc biệt. Bởi vì không thể thoát khỏi thiết lập nhân vật, Khương Ly cũng sợ thân phận của Lam Lam không quen biết cô, làm NPC chú ý sẽ toi đời, may là Lam Lam biết được vài chuyện, kéo Khương Ly đi vào một góc. “Thân phận của chị là con dâu thứ hai của con trai cả của ông nội trưởng thôn.” Khương Ly: ???