Lên Đỉnh Liên Tục Trong Trò Chơi Kinh Dị

Chương 51: Thăng quan



Cơm chó đột ngột xuất hiện khiến Lam Lam không kịp phòng ngừa, chỉ có thể hâm mộ cắn mạnh miếng dưa chuột già trong tay, rắc rắc, bị ánh mắt lạnh nhạt của Cảnh Diêm liếc qua, chị ấy bất giác nhỏ tiếng, nhìn vị trưởng thôn đẹp trai không lớn hơn mình bao nhiêu ở khoảng cách gần, trong lòng tự thấy có gì đó áp lực nhưng vẫn cố gắng ngẩng mặt nở nụ cười.
“Cậu nhỏ yên tâm, tôi sẽ chăm sóc mợ nhỏ chu đáo!”
Dựa vào trực giác của nhân viên cấp cao, đây chắc chắn không phải NPC bình thường, nên Lam Lam cho rằng mình cần phải ôm đùi.
Cảnh Diêm giúp Khương Ly chỉnh lại khăn tang hơi xộc xệch trên đầu, vén sợi tóc rơi ra lên tai cô, rồi tự nhiên véo mặt rồi thấp giọng dặn dò một câu: “Tôi sẽ ở bên ngoài, đừng có chạy lung tung.”
Sau khi thấy Khương Ly đỏ mặt gật đầu, anh mới nói một câu với Lam Lam: “Vất vả rồi.”
Hồi lâu sau khi bóng dáng cao lớn rời đi, Lam Lam vẫn còn chìm trong giọng nói trầm thấp quyến rũ đó, cảm thán: “Cũng do đây là trò chơi nên mới có một người đàn ông cực phẩm như thế, nhìn giá trị nhan sắc, dáng người, khí chất kia đi… Chậc chậc, Khương Khương em phải cẩn thận đấy.”
Khương Ly vuốt gương mặt còn nóng bừng của mình, cô không hiểu vì sao những lúc nhìn thấy anh cô lại như vậy nữa.
“Cẩn thận cái gì?”
Lam Lam lại gần, nhéo nhéo gương mặt đáng yêu của Khương Ly, xấu xa nói: “Chị nghi ngờ anh ta là một con quỷ nam rất hung ác, cẩn thận anh ta ăn sạch em đấy!”
.Ăn… Làm…
Mặt của Khương Ly càng nóng, cô bị anh làm không ít lần rồi.
Bởi vì mẹ chồng trên danh nghĩa của Khương Ly đột nhiên tới phòng bếp kiểm tra, nơi yên tĩnh này đột nhiên trở nên nguy hiểm, hai người phải nhanh chóng ra bên ngoài, ngay lúc đó thì nghe “thầy” bảo thăng quan.
“Thăng quan là gì?” Khương Ly tò mò hỏi.
Lam Lam kéo cô đứng đằng sau đám người, lặng lẽ nói: “Chị có hỏi thì biết phong tục nơi này phải để người đã khuất lạnh đi mới được đặt vào trong quan tài, quá trình này gọi là thăng quan, sau đó nhờ thầy âm dương bày bài vị đốt đèn hồn.”
Quả nhiên đã thấy mấy người đàn ông cường tráng nâng ông cụ bằng tấm ván gỗ từ căn phòng tối tăm kia ra, lúc này trên mặt ông cụ đã che vải trắng, không còn để lộ cặp mắt chết cũng không nhắm kia nữa.
Giữa từ đường là một chiếc quan tài màu đen được đặt lên hai băng ghế dài, khi để thi thể lên cũng không vội đặt vào trong quan tài, ông thầy âm dương mang mắt kính kia cầm bài vị gỗ đen dán giấy trắng đi một vòng quanh quan tài, đốt một tờ giấy vàng ném xuống rồi mới chỉ dẫn nhập quan.
Khương Ly nhìn thi thể cứng đờ của ông cụ bị đặt vào trong quan tài đen như mực, cho dù là ban ngày cũng thấy sởn tóc gáy.
Có thêm hai người nâng một cái bàn tới đặt bên ngoài ngưỡng cửa, ngay giữa chiếc quan tài, sau đó “thầy” xếp bàn, đầu tiên là đặt bài vị, rồi đem những lá cờ linh hồn nhỏ được đỡ bằng gậy tre vào bệ bùn đã nhào nặn, đặt một trái một phải ở hai bên bài vị.
Còn thứ gọi là hồn đèn được làm từ chén gốm đổ đầy dầu, dùng bông làm thành bấc đèn rồi đốt lửa.
Dưới chén là một tờ giấy trắng rất lớn, phía trên dùng bút lông viết một lời tưởng niệm lớn.
“Cần phải đốt cây đèn này bảy ngày, suốt quá trình không được để nó tắt, đợi sau bảy đêm hồi hồn mới có thể thổi tắt trước mộ.” Lam Lam nhẹ giọng nói, có điều khi đang nói về đêm hồi hồn thì ánh mắt khẽ thay đổi.
Khương Ly nhìn ngọn đèn dầu mong manh trong ánh nắng, không khỏi lo lắng, nó có thể sáng đến ngày thứ bảy sao?
Nhóm thân thích quỳ lạy lúc trước mang lư hương cắm đầy nhang ra ngoài, đặt xuống bàn thờ, thầy âm dương đốt ba cây nhang, đặt một chậu sứ bên cạnh rồi đốt giấy tiền vàng bạc đã gấp xong.

Những vòng hoa giấy trắng được gấp thủ công bị rải lên từ đường, quay mặt về phía quan tài và đặt trên ba bức tường, người giấy một nam một nữ được đặt ở hai bên bàn thờ, vẽ mặt mèo bằng mực tàu, miệng chấm chu sa đỏ, nhìn sao cũng thấy đáng sợ.

May là Khương Ly trông thấy Cảnh Diêm trong đám người bận rộn, lúc này anh cũng đeo khăn tang trắng, vẫn đẹp trai ngây ngất.

Nhìn thấy anh, chút sợ hãi chất chứa trong lòng cô dần vơi đi.

Đột nhiên, vai Khương Ly bị ai đó vỗ một cái, cô giật mình quay lại thì lập tức trừng to hai mắt.
“Sao lại là anh?!”
---------------------
Tác giả P/S: Mị đã từng chứng kiến, ngoài đời sẽ thăng quan hơi muộn một chút, bình thường sẽ đặt người đã khuất rất lâu bên cạnh quan tài ~ đến khi hoàn toàn cứng đờ mới nhập quan, chờ thêm mấy ngày nữa mới đưa tang đem chôn. Một là để làm lễ tang rồi chiêu đãi khách khứa, hai là nghe nói từng có người chết giả mấy ngày rồi sống lại đến bây giờ ~
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.