Mê Hoặc Trầm Mê

Chương 59: Chủ động hôn em



Lại sai bảo anh?

Hoắc Kỳ Chu vừa giận vừa buồn cười: "Lát nữa, tôi còn phải giúp em tắm?"

Giang Nghiên trìu mến nhìn anh chớp chớp mắt, cười cười mang theo vài ý tán thưởng: "Oa, Hoắc tổng thật thông minh nha, anh đoán ra hết rồi."

"..."Hoắc Kỳ Chu bị nghẹn họng.

Nhất thời, anh cũng không nhúc nhích.

Nhưng trong chốc lát, khi thấy Giang Nghiên vẫn còn đang chăm chú nhìn anh, hai tay cứ giang ra như vậy, anh cảm thấy bản thân có chút ấu trĩ, đã 30 tuổi đầu rồi, còn so đo với một cô nàng đang say rượu.

Xem cái tư thế hiện tại của cô đi, anh thật sự hoài nghi, nếu anh không chịu giúp cô tắm, phỏng chừng đêm nay anh không được ngủ yên ổn.

"Quá hời cho em rồi." Hoắc Kỳ Chu cất bước tiến lên, giơ tay mở nút thắc eo của áo tắm.

Đai lưng buông lỏng, áo tắm dài mềm mỏng thuận theo tự nhiên mà tách ra hai bên, cảnh sắc bên trong lộ ra.

Chỉ thấy bên trong cô không hề mặc nội y, bầu ngực căng mượt no đủ, hai viên nhũ hoa phấn nộn kiều mỹ, hạ thân chỉ có một quần lót nhỏ trắng tinh, cột ngang bằng dây thắt, nếu kéo sợi dây thắt ở bên phải đó ra, thì toàn bộ quần lót sẽ buông lỏng mà rơi xuống.

Nhìn bộ dạng này, anh hoàn toàn có thể đoán được tâm tư "mặc cho ai nhìn" của cô.

Hoắc Kỳ Chu "chậc" một tiếng, cô gái này, đã say rồi mà vẫn suy nghĩ phải làm cách nào để quyến rũ anh!

Anh ấn nhẹ vào cái đầu nhỏ của Giang Nghiên, nghiêm túc khiển trách cô. Sau đó tiếp tục cởi áo tắm ra, trước mắt phải giúp cô tắm rửa đã.

Đang định bế cô vào trong bồn tắm, bỗng nhiên, một bàn tay nhỏ vươn xuống dưới hạ thân của anh, xoa xoa, nói: "Hoắc tổng, anh cứng rồi."

Bàn tay mềm mại ấm áp, dù cách một lớp vải cũng đủ khiến người ta cảm nhận được nhiệt độ và sự mềm mại đó, vốn dĩ "cậu bé" chỉ hơi cưng cứng thôi, nhưng cô cứ xoa bóp một hồi, đã làm nó sung huyết mà trướng lên, chỉ chốc lát đã thành cái liều trại nhỏ.

Hoắc Kỳ Chu thừa nhận bản thân cũng không phải là chính nhân quân tử gì, anh đã ngủ với cô nhiều lần như vậy rồi, hiện tại là do Giang Nghiên đốt lửa, đương nhiên... Cô cũng phải dập lửa.

Anh bế Giang Nghiên lên, đặt lên thành bồn tắm, ôm đầu cô, cúi người hôn lên đôi môi của cô.

Sau khi say rượu Giang Nghiên trở nên hiền lành rất nhiều, anh hôn cô, cô liền chân thành choàng lấy cổ anh đồng thời nhắm mắt lại, chủ động mở miệng, tùy ý để anh tấn công.

Trong miệng cô có hương vị tươi mát của kem đánh răng, nhưng vẫn còn sót lại một mùi rượu nhàn nhạt, mùi này kết hợp với mùi hương của chính cô, lan tỏa ra, làm bầu không khí càng trở nên ái muội.

Ngoài việc được hun đúc bởi những hương vị kia, bản thân Giang Nghiên cũng mềm mại lãng mạn đáp lại anh, Hoắc Kỳ Chu không tự giác được mà giảm nhẹ tốc độ, bắt đầu chậm rãi nhấm nháp đôi môi cô.

Một bầu ngực nhũ trắng tuyết được anh bắt lấy, cảm giác mềm mại căng tràn trên tay anh, như kẹo bông gòn vậy, nắm lấy nó, toàn bộ bàn tay như chìm hẳn vào trong.

Xúc cảm mềm như bông trên tay càng làm tăng thêm tính dục của Hoắc Kỳ Chu, hơi thở anh nặng dần, lưỡi ở trên môi cô càng tăng lên chút lực, mút, liếm láp, quấn quýt, như muốn nuốt trọn, mỗi một tấc trong khoang miệng cô đều bị đống chiếm hoàn toàn trở thành lãnh địa của riêng anh, tất cả đều phải nhiễm lấy mùi hương của anh.

Anh vừa hưởng thụ mùi vị trên môi cô, vừa không ngừng chà đạp nhào nặn trên ngực cô.

Khi ngón tay anh xoa véo vào đầu nhũ của cô, thân thể Giang Nghiên đột nhiên run lên, trong miệng phát ra một tiếng 'hưm' khó khống chế, hiển nhiên vừa rồi Hoắc Kỳ Chu đã chạm vào một điểm mẫn cảm khá mới lạ trên người cô.

Hoắc Kỳ Chu buông lỏng môi Giang Nghiên ra, cúi đầu, nhìn về phía bàn tay to lớn đang đặt trên ngực cô, cùng đầu ti nhũ đỏ hồng đang không ngừng run rẩy.


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.