Người Yêu Thầm Kín

Chương 2: Chương 2



Lâm Gia Yến vẫn còn đang rất cảm động, ai ngờ Lâm Khinh Vũ lại quay đầu đưa cậu đến nhà ăn.

“Phải ăn ở nhà ăn này tận bốn năm trời.” Lời nói của Lâm Khinh Vũ sâu xa: “Chị không vội ăn bữa ăn này, nhưng chị nghĩ có thể cả đời này em cũng không thi đậu vào đại học Thường Ninh, cho nên chúng ta vẫn nên ăn ở đây đi.”

Lâm Khinh Vũ vừa nói vừa lộ ra biểu cảm: “Chị đây chắc chắn không phải vì tiết kiệm chín mươi tám nhân dân tệ đâu đấy mà chỉ đơn giản vì tốt cho em thôi.”

Lâm Gia Yến nhìn cô gắp đi một miếng cánh gà từ trong bát của mình, khóe miệng giật giật: “... Thế thì thành thật cảm ơn chị nhé.”

Vất vả ở trường học cả một ngày, buổi chiều Lâm Gia Yến phải quay về trường đến lớp tự học buổi tối. Sau khi tiễn cậu lên tàu điện ngầm, Lâm Khinh Vũ mới nhận được tin nhắn của Giang Chấn.

Sáng nay cô đến gõ cửa, phát hiện trong nhà không có ai, cô còn tưởng rằng Giang Chấn sớm đã tự mình đến trường rồi.

Ai ngờ anh vừa mới nhìn thấy tin nhắn, lạnh lùng dị thường nhắn lại: [?]

Lâm Khinh Vũ cũng nhắn lại: [?]

Giang Chấn: [??]

Lâm Khinh Vũ còn đang suy nghĩ, Giang Chấn bỏ tiền để vào trường cấp ba, có phải lên đại học cũng đi cửa sau hay không? Sao lại cảm thấy IQ của anh càng ngày càng thấp.

Vào lúc cô đang suy nghĩ mình có nên nhắn lại một tin [???] hay không, Giang Chấn gọi điện thoại đến.

“Lúc sáng cậu đến gõ cửa nhà tôi à?” Giống như ngâm mình trong nước suối, giọng nói của anh lạnh lẽo.

Lâm Khinh Vũ còn đang uống nước ô mai ướp lạnh, sau khi nghe anh nói, theo bản năng mà nuốt một ngụm nước bọt: “À” rồi hỏi: “Cậu ở nhà à?”

“Ừm.” Giống như vẫn còn có chút khản giọng, anh hỏi: “Có chuyện gì sao?”

“Ờ, tôi tìm cậu để cùng đến trường học.”

Lâm Khinh Vũ nhỏ giọng nói thầm, nói con người anh thật kỳ cục, ở nhà nghe thấy tiếng gõ cửa nhưng tại sao lại không ra mở cửa, làm hại cô cho rằng Giang Chấn đã tự mình đến trường.

Có điều anh thật là không tử tế, bây giờ mới nhớ đến việc gọi lại cho cô.

Kết quả nói cả buổi trời, Giang Chấn ngốc nghếch nói: “Hôm nay nhập học à?”

“...”

Lâm Khinh Vũ đưa điện thoại ra xa, nhìn ngày tháng, hôm nay là đúng là ngày sáu tháng chín không sai mà.

Tân sinh viên của đại học Thường Ninh nhập học là vào ngày năm, ngày sáu, hôm nay là ngày cuối cùng.

“Cậu không biết à?” Lâm Khinh Vũ nhìn sắc trời sắp tối bắt đầu vui sướng cười trên nỗi đau của người khác: “Giang Chấn, cậu vừa mới ngủ dậy thôi chứ gì?”

“...”


 


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.