Người Yêu Thầm Kín

Chương 22: Chương 22



Trong lúc nướng xiên nướng mới, những người còn lại ngồi ở góc khác chơi bài, không biết có chuyện gì vui mà cười ầm lên.

Chỉ có Chu Mặc đứng bên cạnh anh, anh ấy nhìn Lâm Khinh Vũ bị dán giấy đầy mặt, nói: “Hóa ra người hôm đó đi cùng với cậu ở căng- tin là cô ấy.”

Anh ấy cười: “Tôi không biết bọn cậu là bạn từ thuở nhỏ.”

Hôm đó ở căng- tin, Chu Mặc gặp Giang Chấn và Lâm Khinh Vũ nhưng lúc anh ấy quay đầu lại thì không nhìn thấy rõ mặt cô.

Suốt một tháng qua, mọi người trong ký túc xá đều biết ngày nào Giang Chấn cũng đi ăn cơm với bạn từ thuở nhỏ của mình nhưng trong trường có nhiều căng-tin như vậy, không phải bữa nào bọn họ cũng đi ăn ở căng-tin trường nên chưa từng có ai nhìn thấy mặt mũi người bạn từ thuở nhỏ đó ra sao.

Đám người Tiết Gia Minh còn từng hỏi dò Giang Chấn rằng, người bạn từ thuở nhỏ ngày ngày ăn cơm cùng đó chắc là con gái rồi, không biết có xinh không? Bảo anh dẫn bọn họ đi gặp.

Giang Chấn nói biến đi, có đẹp hay không thì có liên quan gì tới mấy cậu.

Giang Chấn giấu kĩ như thế, mọi người đều ngầm khẳng định anh có ý với người bạn từ thuở nhỏ đó.

Chỉ có điều, vừa rồi Chu Mặc nhìn thấy Lâm Khinh Vũ đứng ở đó chậm rãi đút quýt cho anh ăn, hơn nữa bọn Triệu Giai Giai còn gọi anh là “ông xã của Lâm Khinh Vũ”, mặc dù biết là nói đùa nhưng trong lòng anh ấy vẫn cảm thấy hơi khó chịu.

“Không phải bạn từ thuở nhỏ.”

“Bởi vì tôi sẽ theo đuổi cô ấy.”

Giang Chấn nói: “Tôi sẽ biến cô ấy thành bạn gái của mình, thành bạn đời của đời tôi, không phải chỉ là bạn từ thuở nhỏ.”

Chu Mặc không ngờ anh lại nói thẳng như vậy, anh ấy kinh ngạc quay qua nhìn. Tuy nhiên, nghĩ kĩ lại thì chuyện này cũng bình thường, bởi vì tính của Giang Chấn là như vậy.

Anh phết xốt mật ong lên chiếc cánh gà nướng của Lâm Khinh Vũ xong hỏi: “Cậu cũng thích cô ấy à?”

Chu Mặc cong khóe môi lên: “Ừm, cô ấy rất đáng yêu.”

“Được thôi.” Giang Chấn đã hiểu, anh cũng không lợi dụng thân phận là bạn từ thuở nhỏ của Lâm Khinh Vũ để bắt nạt anh ấy: “Vậy chúng ta cạnh tranh công bằng nhưng tôi nhắc trước cậu một câu nhé, tôi có lợi thế “nhất cự ly” đấy. Đến chừng đó nếu thua, cậu cũng đừng bảo là tôi bắt nạt cậu nhé.”

Cách xử sự của Giang Chấn từ trước tới nay luôn phóng khoáng, vô tư lại tự tin, anh nói thẳng ra như vậy, nếu như đến ngày có kẻ thắng người thua, mọi người vẫn có thể tiếp tục thoải mái làm bạn cùng phòng.

Chu Mặc thích Lâm Khinh Vũ, mặc dù Giang Chấn ghen nhưng cũng không giận.

Cô gái anh thích tốt như vậy, người khác cảm thấy đáng yêu cũng là chuyện bình thường.

Nếu như anh không giữ được thì là do anh không có bản lĩnh.

Trước khi đến đây, Tiết Gia Minh từng nói trong ký túc xá của họ có hai anh chàng đẹp trai, một người là Giang Chấn, một người là Chu Mặc, lúc này hai người cùng đứng nướng xiên nướng với nhau, quả thực là một cảnh tượng cực kỳ bổ mắt.

Bọn Triệu Giai Giai chơi bài một lát thì bắt đầu tụ tập lại, cùng châu đầu ghé tai với nhau nhìn hai người đó rồi nói: “Họ đang nói chuyện gì vậy nhỉ?”

“Không biết nhưng chắc tới tám phần mười là nói về Lâm Khinh Vũ rồi.”

“Một người là ông xã, một người là đối tượng thầm mến, kích thích quá!”

“Ông xã chỉ là vui miệng nói đùa thôi mà?”

Triệu Giai Giai đột nhiên vỗ đùi: “Cậu miễn lo đi! Hiện tại, mình cược anh ấy là ông xã real!”

Triệu Giai Giai đã ship đôi này rất lâu rồi, dù có là giả, cô ấy cũng muốn biến nó thành thật, bắt đầu điên cuồng chọn phe, đứng về phía phe của Giang Chấn.

Trước đó, bọn Tiết Gia Minh vẫn luôn hóng chuyện giữa Giang Chấn và Lâm Khinh Vũ nhưng hiện giờ khi biết Lâm Khinh Vũ và Chu Mặc còn từng có chút duyên như vậy, bọn họ cũng bắt đầu ồn ào góp vui.

“Vậy tôi cược Lão Chu!”

“Tôi cũng vậy!”


 


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.