Nhớ Mà Không Thể Nói

Chương 11: Chương 11



Từ trước đến giờ Đức phi luôn tỏ vẻ hòa nhã, dịu dàng như nước, nói chuyện với người nào cũng bày ra dáng vẻ nhẹ nhàng, cân nhắc cho người khác, nhìn giống như rất xứng với tước vị “Đức” mà Khang Hy ban cho bà ta. Nhưng mà người trong nhà biết chuyện nhà mình, đối với chữ “Đức” này trong lòng Tố Mai quả thật không dám nhận bừa.

Mà Khang Hy cũng rất thích tính tình của Đức phi, luôn sủng ái bà ta và thường xuyên giá lâm Vĩnh Hòa cung.

Đức phi cũng đã quen với việc Hoàng đế tới Vĩnh Hòa cung là vì tìm bà ta, đương nhiên bà ta cho rằng hôm nay cũng sẽ như vậy.

Nhưng lần này bà ta đã nhầm lẫn.

Hoàng đế vừa mới bước vào Vĩnh Hòa cung, Đức phi lập tức vội vàng nghênh đón. Cả người bà ta mặc trang phục nữ Mãn Thanh màu xanh nhạt, trên đầu đeo mấy cây trâm hình hoa màu hồng nhạt, dịu dàng tao nhã tiến lên hành lễ.

Hoàng đế cười cho phép đứng dậy, Đức phi thuận thế đứng lên, cười tủm tỉm đi bên cạnh Hoàng đế, vội vàng gọi nhũ mẫu bế thập tứ a ca tới, hờn dỗi: “Vạn Tuế Gia đã lâu không đến Vĩnh Hòa cung, tiểu a ca của chúng ta cũng cao hơn rồi.”

Hoàng đế thoáng nhìn thập tứ a ca vẫn còn đang ngủ say trong ngực nhũ mẫu. Mặt trời đang lên cao, đứa bé nhỏ nhắn được ôm trong ngực, trên trán rịn ra một tầng mồ hôi, không ngừng vùi đầu vào trong ngực nhũ mẫu, định né tránh ánh mặt trời chiếu thẳng đến. Nhìn dáng vẻ cau mày kia của đứa nhỏ, hiển nhiên là ngủ không được yên ổn.

Khang Hy thấy vậy sắc mặt hơi tối lại: “Đúng là lớn hơn một ít, nhưng mà ngày hôm nay trời nắng như vậy, trẻ con dễ buồn ngủ, đang ngủ say tội gì phải hành hạ nó tới đây, mau bế về cho nó ngủ yên đi.”

Nhũ mẫu nghe vậy, lúng ta lúng túng không dám nói lời nào, ánh mắt không nhịn được nhìn về phía Đức phi.

Nụ cười của Đức phi hơi cứng lại, vội vàng nhận sai: “Là thần thiếp cân nhắc không chu toàn, chẳng qua thần thiếp… Thần thiếp đã lâu không gặp người…”

Vừa nói Đức phi vừa làm ra vẻ ủy khuất, vành mắt đỏ ửng, lã chã chực khóc, vừa nhìn đã khiến người khác thương xót.

Từ trước đến giờ Khang Hy đều thích phụ nữ dịu dàng, điều này cũng có thể nhìn thấy được ở nữ nhân người Hán - Mật phi Vương thị được hắn cực kỳ sủng ái vào giai đoạn sau.

Mà Đức phi từ một nữ nô tỳ leo lên thành một trong tứ phi, bà ta đương nhiên vô cùng hiểu sở thích của Khang Hy, biết rõ làm như thế nào để hắn hài lòng.

Quả nhiên, Hoàng đế nhìn thấy bộ dạng đáng thương này của bà ta, cơn giận lập tức biến mất, ôm vai bà ta dỗ dành: “Trẫm biết nàng từ trước đến giờ đều tỉ mỉ chu đáo, nhất thời sơ sót cũng là bình thường. Mấy ngày nay thân thể Hoàng quý phi không được tốt, cũng lơ là nàng, sau này trẫm nhất định sẽ thường xuyên đến thăm nàng và tiểu thập tứ.”

Đức phi nghe vậy nín khóc, nở nụ cười, quyến rũ liếc mắt nhìn Hoàng đế, không làm bộ làm tịch nữa, thuận thế nghiêng người xuống: “Vạn Tuế Gia đúng là biết cách dỗ thần thiếp.”

Đang lúc nói chuyện, Tố Mai cúi người xuống báo: “Hoàng thượng, nương nương, bữa ăn đã dọn xong.”

Đức phi gật đầu, nói với hoàng đế: “Vừa đúng lúc nghe thấy người tới đây, thần thiếp đặc biệt cho người đến Ngự Thiện phòng yêu cầu một ít đồ ăn thanh đạm, còn có canh đỗ xanh và rượu gạo, còn cố tình phân phó bọn họ ướp lạnh, lúc này uống có thể giải nhiệt. Thần thiếp còn nhớ lần trước người từng uống ở chỗ thần thiếp một lần, còn khen canh này…”

Đức phi còn chưa dứt lời, Hoàng đế đã cắt đứt lời bà ta: “Không cần, hôm nay trẫm đến muốn gặp Triệu Giai quý nhân và Tam công chúa, không cùng nàng dùng bữa được, khi nào rảnh rỗi trẫm sẽ trở lại thăm nàng.” Hắn vừa nói vừa  vỗ tay Đức phi trấn an rồi xoay người rời đi.

Lương Cửu Công đi theo phía sau từng bước một, hai tiểu thái giám đi theo sau lưng ông ấy bê theo quà ban thưởng của Hoàng đế tặng cho Tam công chúa cũng cúi đầu, im lặng vòng qua người Đức phi.

Nụ cười trên mặt Đức phi cứng lại, sau khi phản ứng lại thì lập tức vội vàng tươi cười cung tiễn, không lộ ra vẻ mặt lúng túng xấu hổ.

Nhìn Hoàng đế đi về phía hậu điện, Đức phi mới chậm rãi đỡ tay đại cung nữ Tố Mai nâng người dậy, vẻ mặt lạnh lùng: “Triệu Giai quý nhân… Hoàng đế đã rất lâu không sủng hạnh nàng ta, tại sao hôm nay lại đột nhiên muốn đi đến chỗ nàng ta…”

Vẻ mặt Tố Mai lạnh lùng: “Nương nương yên tâm, nô tỳ lập tức cho người đi nghe ngóng.”

Sau nửa giờ, Đức phi ngồi trước bàn nhìn một bàn thức ăn đã nguội, nghe Tố Mai báo cáo, biết chuyện đã xảy ra mới dần dần yên tâm.

Trong đôi mắt thường ngày luôn dịu dàng của bà ta mang theo vài phần chế giễu, giọng nói chanh chua: “Nói như vậy, chẳng qua là Hoàng thượng tình cờ nhìn thấy đai buộc trán Tam công chúa tặng cho Hoàng quý phi, sau đó nổi lên lòng thương xót với Tam công chúa, thuận tiện cho Triệu Giai thị một chút lợi ích mà thôi, cũng không có gì to tát.”

Tố Mai gật đầu: “Tính tình Tam công chúa hiền lành, trước kia lúc Hoàng thượng đến cung chúng ta, Tam công chúa đều tránh xa, cũng vô cùng hiểu biết. Huống chi lâu như vậy rồi, nô tỳ cũng không nhớ nổi Tam công chúa có chỗ nào đáng yêu, chắc hẳn chỉ giỏi thêu thùa thôi, vậy làm sao có thể so sánh được với Ngũ công chúa thông minh hơn người của chúng ta. Nương nương yên tâm, Hoàng thượng chẳng qua chỉ nổi hứng thú nhất thời, trong cung này đứa nhỏ thông minh lanh lợi có rất nhiều, có lẽ qua mấy ngày cũng sẽ quên đi.”

Tuy nhiên Đức phi không hề buông lỏng: “Đến Thọ Khang cung của Ngũ công chúa nói một tiếng, để cho nó cũng luyện kỹ năng thêu thùa, thêu cho Hoàng thượng một cái túi. Nhìn Tam công chúa là biết, Hoàng thượng rất tán thưởng những đứa nhỏ có hiếu.”

Tố Mai mím môi, lấy hết dũng khí nhắc nhở: “Nương nương, Ngũ công chúa của chúng ta mới sáu tuổi, cầm kim may vá còn hơi sớm…”

Đức phi trợn mắt nhìn nàng ta: “Sáu tuổi thì tính là gì, mặc dù đứa nhỏ này được Thái hậu nuôi, thường được gặp Hoàng thượng. Nhưng mà ở trong cung này, sẽ không có ai coi trọng đứa nhỏ không được Hoàng thượng thích! Nhìn Tam công chúa trước kia xem, ai có thể nhớ đến nó, hôm nay Hoàng thượng vừa mới đến một lúc, nghe nói Ngự Thiện phòng vừa đưa mười tám hộp thức ăn qua đó! Hướng gió trong cung từ trước đến giờ đều di chuyển theo Hoàng thượng, ngươi vào cung lâu như vậy, còn không hiểu sao?”

Sắc mặt Tố Mai trắng bệch, gật đầu vâng dạ.

Trong chớp mắt bầu không khí đông cứng lại, ngay cả cung nữ hầu hạ cũng yên lặng cúi đầu.


 


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.