Khang Hy hơi mở mắt, nhìn thấy Viên thứ phi quấn chăn nửa người nằm trên người hắn, bộ ngực lớn rũ xuống ngực hắn, bị ép thành cái bánh.
Hai đỉnh hồng nhô lên thật cao, cứng rắn nhẹ nhàng chạm vào bộ ngực cứng rắn của hắn, thấy vậy, thân dưới của Khang Hy hơi gồ lên, chậm rãi ngẩng đầu.
Viên thứ phi thấy vậy, cười híp mắt chậm rãi đứng lên, chăn gấm từ từ trượt dọc xuống sau lưng nàng ta, phần bụng dưới mịn màng và khu rừng đen huyền bí lần lượt lộ ra.
Viên thứ phi còn trẻ, sau khi sinh nở đã khôi phục rất tốt, ngoại trừ vòng eo hơi đầy đặn hơn trước đó một ít, cũng không có một chút mỡ thừa nào.
Bộ ngực căng phồng như quả dưa treo trên ngực, phần thân dưới của hoàng đế đã nhô lên cao, nhưng hắn không hề gấp gáp, đưa bàn tay lớn của mình chạm vào bộ ngực tuyết của Viên thứ phi, không ngừng nhào nặn.
Bộ ngực này quả thật không tồi, dùng một tay khó có thể nắm hết được, bộ ngực tràn ra qua kẽ tay của hoàng đế, Viên thứ phi không nhịn được rên rỉ: "A, Hoàng thượng..."
Nàng ta đang vào thời điểm chín muồi, hoàng đế chỉ cần xoa bóp bộ ngực của nàng ta thôi mà thân dưới của nàng ta đã ướt đẫm, dâm dịch ướt dầm dề làm ướt âm mao của nàng ta, chậm rãi tỏa ra mùi hương dâm đãng.
Hoàng đế thấy vậy nhếch môi mỉm cười, đưa tay còn lại tách môi âm hộ của nàng ta ra cắm ba ngón tay vào, khuấy đảo trong tiểu huyệt của nàng ta.
Hoàng đế đã ngủ với vô số phụ nữ, hắn đã sớm là một người lão luyện, chỉ trong chốc lát, ánh mắt Viên thứ phi đã mơ hồ, nàng ta điên cuồng rên rỉ: "Hoàng thượng, Hoàng thượng, tỳ thiếp muốn... A! Hoàng thượng."
Một dòng dâm dịch dọc theo ngón tay của hoàng đế đột nhiên chảy ồ ồ xuống, Viên thứ phi trợn trắng mắt, cơ thể co giật không ngừng, hiển nhiên đã đạt đến giới hạn.
Hoàng đế nhìn dâm dịch có mùi tanh trên tay, khẽ cau mày, sau đó đưa đến trước mặt Viên thứ phi thị.
Ánh mắt Viên thứ phi mờ mịt, nhưng trong lòng vô cùng kính sợ hoàng đế, nàng ta vẫn giữ được một ít lý trí, nhanh chóng mở miệng ngậm ngón tay của hoàng đế, liếm hết dâm dịch của mình, làm sạch ngón tay cho hắn.
Hoàng đế thấy nàng ta ngoan ngoãn như vậy, hơi nhướng mày, sau đó đứng dậy, vỗ nhẹ vào cái mông đầy đặn của Viên thứ phi, dọc theo bờ vai đẩy nàng ta xuống giường, nâng mông nàng ta lên cao, đặt nửa thân trên của nàng ta lên giường, giống như một con chó cái đang chờ lâm hạnh.
Hoàng đế nửa cưỡi trên người nàng ta, sau đó mới thong thả cởi áo ra, lấy gậy thịt dữ tợn của mình ra, di chuyển lên xuống, ngay sau đó hắn hung hăng đi vào vào tiểu huyệt đang mấp máy của Viên thứ phi.
Vừa đi vào, hoàng đế đã cau mày, hắn còn nhớ mấy ngày trước lúc lâm hạnh Viên thứ phi, hắn còn cảm thấy hoa huyệt của nàng ta thật chặt, nước cũng rất nhiều, dùng rất thoải mái.
Nhưng mà hôm nay đi vào dường như thiếu mất đi một chút cảm giác.
Hoàng đế dùng sức dập mấy cái, Viên thứ phi vừa rên rỉ, vừa dùng sức co rút tiểu huyệt lại, siết chặt gậy thịt phối hợp theo nhịp điệu của hoàng đế, cố gắng mang lại cho hoàng đế khoái cảm tốt nhất.
Đây là điều ma ma mẫu thân thuê đến để đặc biệt dạy nàng ta trước khi vào cung, nói rằng như vậy sẽ khiến hoàng đế thích cơ thể nàng ta hơn.
Phương pháp ma ma truyền dạy quả nhiên có hiệu quả, kỹ thuật giường chiếu của Viên thứ phi rất giỏi, hầu hạ hoàng đế rất sung sướng, mỗi tháng luôn lật thẻ nàng ta bốn năm ngày, còn thành công hạ sinh Cửu công chúa.
Chiêu này của nàng ta trước đây luôn có tác dụng, hoàng đế luôn gầm lên vui sướng, nhưng hôm nay chiêu này dường như không có tác dụng gì.
Hoàng đế cũng hơi thiếu hứng thú, hắn dùng sức đẩy vào thân thể gợi cảm của nữ nhân dưới thân, rất nhanh đã chạm vào tử cung của Viên thứ phi, hoàng đế cảm nhận được tử cung đang thích thú co thắt lại, lại hung hăng đâm mạnh vào mấy chục lần.
Nhưng mà càng làm, dục vọng tích tụ trong lòng muốn được giải tỏa ngược lại càng tích tụ nhiều hơn, thậm chí hắn còn có cảm giác giống như mình đang chơi một cái bao, thể chất có phần thỏa mãn, nhưng tinh thần làm thế nào cũng không hề có chút hứng thú nào.
Càng làm hắn càng hưng phấn, khoái cảm dường như được nâng lên mức tiêu chuẩn, sự kích thích trước đó dường như không thể làm hắn thỏa mãn.
Cũng giống như sau khi ăn vị ngon của thịt kho, sẽ thấy không còn cách nào thưởng thức hương vị nhạt nhẽo của thịt luộc vậy.
Hoàng đế càng ngày càng không có hứng thú.
Đột nhiên, trong lòng lóe lên một tia hứng thú, hắn chợt nhớ tới một thứ vô cùng chặt chẽ, đầy những nếp gấp.
Trong nháy mắt, Khang Hy đã hiểu tại sao.
Hắn nở một nụ cười khổ rút gậy thịt vẫn còn cứng rắn của bản thân ra khỏi cơ thể của Viên thứ phi.
Hắn liếc mắt nhìn một cái, hóa ra cái gậy thịt này không muốn ăn chay nữa mà yêu thích bữa tiệc lớn.
Hoàng đế lười biếng xoay người nằm xuống, nhắm mắt nằm trên giường.
Đột nhiên bị rút ra, cảm giác trống rỗng ùa đến khiến Viên thứ phi chợt trở nên tỉnh táo. Nàng ta ngẩng đầu lên thì nhìn thấy bộ dáng không có hứng thú của hoàng đế, cả người nàng ta đột nhiên cảm thấy lạnh như băng, chẳng lẽ Hoàng thượng chán ghét thân thể của nàng ta sao?
Không, không thể như vậy được.
Nàng ta nhanh chóng quỳ xuống bò đến trước mặt hoàng đế, há miệng muốn ngậm gốc rễ của hoàng đế, dùng miệng phục vụ, lấy cái này để đền bù.
Khang Hy nhắm mắt, nhưng giơ tay lên chặn chính xác mặt nàng ta lại.
Viên thứ phi sửng sốt, ngơ ngác quỳ nửa người ở trên giường, lúng ta lúng túng nói: "Hoàng, hoàng thượng..."
Hoàng đế khẽ nâng mí mắt lên, liếc nhìn nàng ta một cái, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên bộ ngực lớn của nàng.
Viên thứ phi ngơ ngác không biết hoàng đế muốn làm gì.
Sau đó đột nhiên bị hoàng đế dùng sức kéo xuống khỏi giường.
“Quỳ xuống.” Hoàng đế lạnh lùng nói.
Viên thứ phi gật đầu liên tục, không dám từ chối một chút nào, thân thể trần truồng quỳ trên mặt đất lạnh như băng.
"Thẳng người lên."
Viên thứ phi ngoan ngoãn làm theo.
"Quay đầu sang chỗ khác, trẫm không muốn nhìn thấy mặt của ngươi."
Nghe vậy, Viên thứ phi vô cùng bối rối, không tự chủ được siết chặt tay lại, quay đầu đi, cố chịu đựng nhục nhã quay đầu đi.
Nhưng hoàng đế làm sao có thể quan tâm đến cảm xúc của người khác, hắn là người thống trị một nước, là con của trời cao, nổi giận có thể giết hàng triệu người.
Không có người nào dám từ chối hắn, Viên thứ phi cũng không ngoại lệ.
Hoàng đế dùng sức nhéo ngực nàng ta, Viên thứ phi đau đớn kêu lên một tiếng, hoàng đế lạnh lùng liếc nhìn nàng ta một cái: "Câm miệng."
Viên thứ phi lập tức im bặt như ve sầu vào mùa đông.
Sau đó nàng ta chỉ thấy hoàng đế dùng sức nhét gậy thịt của mình vào giữa ngực nàng ta, sau đó ma sát qua lại giữa rãnh ngực của nàng ta.
Cảm giác dễ chịu hơn một chút nhưng vẫn khó tìm được cảm giác thỏa mãn dục tiên dục tử, tinh thần phấn chấn như hôm đó.
Hoàng đế bất đắc dĩ nhìn gậy thịt của chính mình, tự an ủi trong lòng: Thật kén ăn, hôm nay ngoan một chút, ngày mai đi tìm tiểu cung nữ kia để cho ngươi thoải mái.
Mấy ngày nay hắn đã quên mất tiểu cung nữ ngày đó, cho rằng Lương Cửu Cung đã sắp xếp nàng ấy xong rồi.
Ngày mai hắn phải hung hăng chơi nàng một trận để giải tỏa dục vọng hắn tích lũy trong lòng.
Sau đó hoàng đế nghĩ đến tiểu huyệt chật hẹp nhiều nếp gấp và làn da mịn màng như ngọc của tiểu cung nữ ngày hôm đó, loại cảm giác mất hồn đó có thể so sánh với thần tiên.
Chỉ là không biết nàng ấy trông như thế nào, hoàng đế tùy ý nghĩ xa xôi.
Cho dù không vừa ý thì cũng có hoa huyệt nàng có thể bù đắp được, tệ nhất là chơi nàng nhưng không nhìn mặt nàng.
Ra lệnh cho Viên thứ phi quay đầu đi là một quyết định đúng đắn, khiến cho hoàng đế bất giác bắt đầu tưởng tượng bộ ngực của nàng ta thành hoa huyệt mất hồn của tiểu cung nữ ngày hôm đó, dục vọng của hoàng đế lập tức trở nên mãnh liệt, gậy thịt càng ngày càng nóng bỏng cứng rắn còn lớn thêm một vòng, hắn tăng nhanh tốc độ ma sát vào giữa ngực Viên thứ phi.
Cuối cùng, “Phụt” một tiếng, hắn phóng thích ra ngoài, bắn lên trên ngực Viên thứ phi, tinh dịch màu trắng đặc sệt nhỏ xuống đầu ngực của Viên thứ phi, chẳng mấy chốc đã biến thành một vũng nhỏ.
Hoàng đế sảng khoái thở dài, sau đó lập tức bước vào buồng tắm.
Để lại Viên thứ phi một mình lẻ loi quỳ trên mặt đất, hoàng đế không gọi nàng ta đứng lên, nàng ta chỉ có thể quỳ ở chỗ này.
Mặc dù các cung nữ phục vụ trong tẩm cung đã nhìn thấy cảnh tượng hoàng đế lâm hạnh phi tử rất nhiều lần, nhưng cảnh tượng hôm nay thật sự là lần đầu tiên họ nhìn thấy. Các nàng xấu hổ đỏ mặt, cẩn thận bỏ hết toàn bộ đồ dùng cũ trên giường thay bằng đồ mới.
Sắp xếp lại, bỏ cũ thay mới, mở cửa sổ, đốt hương, mọi việc diễn ra suôn sẻ.
Mãi cho đến khi một ma ma nhìn có vẻ rất nghiêm túc bước vào truyền đạt lại chỉ thị của hoàng đế, Viên thứ phi cuối cùng mới được phép đứng dậy, vẻ mặt nhợt nhạt được đưa lên xe phượng loan lần nữa đưa trở về.
Không hiểu sao Viên thứ phi lại có linh cảm từ nay về sau sẽ không bao giờ được sủng ái nữa.
Đáng tiếc không ai quan tâm tới suy nghĩ của nàng ta.
Hậu điện Vĩnh Hòa cung, Triệu Giai quý nhân nhìn con gái mình đang thêu thùa dưới ánh đèn, oán hận nói: “Ta còn tưởng rằng chúng ta khổ nhiều năm cuối cùng cũng đến ngày được sung sướng, ai ngờ hôm nay hoàng thượng lại lật thẻ bài của người khác, nghe nói lại là Viên thị người Hán đó, không biết nàng ta có điểm gì tốt nữa.”
Đoạn Tĩnh không ngẩng đầu lên, giả vờ như không nghe thấy, tiếp tục nghiêm túc làm công việc thêu thùa trên tay.
Tốt hay xấu cũng không liên quan gì đến nàng.
Hoàng đế thích ngủ với ai thì ngủ, liên quan gì đến nàng chứ.