Nhớ Mà Không Thể Nói

Chương 25: Chương 25



Hoàng đế chỉ là hơi say rượu, cảm xúc bị đè nén đã lâu cùng với chuyện hoàng hậu Đông Giai chết đi làm cho hắn càng bực bội không chịu nổi.

Hắn không khỏi nghĩ, có lẽ hắn thật sự là một kẻ tội đồ, không chỉ khắc vợ, ba đời Hoàng Hậu đều không ai thoát, sau khi phong tước không lâu sau đã hương tiêu ngọc vẫn.

Bây giờ còn dâm loạn với nữ nhi ruột thịt.

Mấy ngày nay khóc tang, chẳng biết tại sao, hắn đứng phía trên mọi người, mỗi lần hắn bắt gặp Đoan Tĩnh trong đám người hỗn tạp, hắn cũng không nhịn được trong lòng dâng lên một loại suy nghĩ đen tối điên cuồng.

Tâm trạng bị đè nén làm cho hắn không nhịn được mà nghĩ lại cảnh nhấm nháp hôm đó đến nay, vẫn khiến hắn nhớ mãi không quên sự sảng khoái vô cùng.

Sau khi biết nàng là nữ nhi của mình, cảm giác điên cuồng này có vẻ không giảm đi mà trái lại còn tăng lên. Sau khi tăng thêm một lớp cấm cản đầy mê hoặc, hắn lại càng thêm điên cuồng.

Mỗi lần hắn liếc nhìn nàng một cái, đều làm cho con mãnh thú đang bị nhốt trong lòng của hắn lại trở nên điên cuồng hơn một chút.

Hắn biết rõ chuyện này là sai trái, nhưng lại hoàn toàn không khống chế nổi chính mình.

Có khi hắn không khỏi hối hận, vì sao hôm đó trong chốc lát mềm lòng lại buông tay để lại mầm tai hoạ này, khiến cho nó bây giờ càng ngày càng sâu thêm, hóa thành chấp niệm.

Vì kiềm chế suy nghĩ cấm điên cuồng trong lòng, hôm nay hắn bực bội uống mấy bầu rượu, muốn lấy rượu để giải quyết.

Qua ba lần rượu, sự chếnh choáng nồng đậm làm cho đầu óc của hắn không tự chủ được hưng phấn lên, sinh ra dục vọng mãnh liệt.

Hắn triệu mấy cung nữ trong Càn Thanh cung, nhưng khi nhìn thân thể xinh đẹp trần trụi của các nàng hiện ra ở trước mắt, phía dưới hắn lại không có chút phản ứng nào.

Cảm xúc bị đè nén thật lâu cuối cùng lúc này lại bộc phát hoàn toàn, hắn tức giận đập ly rượu. Sau khi hắn hỏi Lương Cửu Công nơi ở của Đoan Tĩnh thì thuận theo trái tim đang điên cuồng, tìm được Thừa Càn cung.

Đến Thừa Càn cung, Lương Cửu Công hiểu chuyện đã đuổi mấy cung nhân đang làm nhiệm vụ canh giữ ở cửa cung đi.

Hoàng đế nhìn lên tấm bảng hiệu Thừa Càn cung, bên trên treo vải trắng, bỗng nhiên hắn nhớ tới ở đây đặt linh cữu của biểu muội Đồng Giai, cảm giác điên cuồng lại dần dần mềm mại xuống.

Hắn dừng bước, chán nản dựa vào ngoài cửa Thừa Càn cung, bình tĩnh lại sự điên cuồng của mình.

Hắn cười chế nhạo, Tam công chúa của hắn thật là đầy lòng hiếu thuận, cũng biết trông giữ linh cữu cho Hoàng Hậu, mà trong đầu hắn lại tràn đầy suy nghĩ đến đây làm sao để chơi đùa thân thể của nàng. Hắn chẳng qua chỉ cảm thấy cuộc sống không thể biết trước được, có chút tiếc nuối với chuyện biểu muội ra đi mà thôi.

So sánh như vậy, làm cho hắn thể hiện ra mình là người vô cùng vô liêm sỉ.

Lương Cửu Công đứng xa xa, nhìn hoàng đế nhắm mắt dựa vào ngoài cửa điện Thừa Càn cung. Ông ấy thở dài, ông ấy biết chuyện này không thể kết thúc dễ dàng như vậy.

Cũng may là ông ấy để ý khắp nơi, phái người nhìn chằm chằm hành động của Tam công chúa, đúng lúc hôm nay hoàng đế hỏi đến thì kịp thời cho Ngài đáp án.

Lương Cửu Công nhìn hoàng đế đang giãy dụa trong lòng mà khẽ lắc đầu, từ nhỏ ông ấy đã hầu hạ hoàng đế, tự nhận mình là người hiểu rõ hắn nhất.

Từ trước đến nay hắn là người vô cùng kiêu ngạo, là người cao quý nhất, trên người hắn đầy khí thế không giận tự uy của bậc đế vương.

Thứ hắn muốn, chưa bao giờ không có được.

Vạn vật trên thế gian này, hắn muốn gì cứ lấy, hắn rất khó cảm nhận được cảm giác mong muốn mà không có được.

Cũng bởi vậy mà trong lòng hắn âm thầm hướng tới một cảm giác vô cùng kích thích. 

Bây giờ, sự cấm cản này đúng thật là đã làm cho hoàng đế nếm được mùi vị cảm giác kích thích hơn bất kỳ cái gì, sao hắn lại có thể tuỳ tiện từ bỏ được?

Mà giờ khắc này, hiển nhiên hoàng đế trong điện cũng hiểu được đạo lý này, nhưng hắn lại càng hiểu rõ ràng hơn.

Gãi không đúng chỗ ngứa, không làm nên chuyện gì, ngược lại càng ngày càng ngứa.

Hoàng đế cúi đầu nhìn phía dưới của chính mình đang ngày càng cứng rắn, sự phân vân trong ánh mắt biến thành sự kiên quyết hoàn toàn, mắt phượng của hắn nhắm lại, đưa ra quyết định.

Nếu nhẫn nại đã không làm nên chuyện gì, không bằng chiếm hữu hoàn toàn.

Hắn ngước mắt nhìn lướt qua người trong ngực, giờ phút này nàng đang đưa lưng về phía hắn không biết gì, đưa ra một quyết định hoàn toàn làm thay đổi vận mệnh của nàng.

Hắn, muốn chiếm hữu nàng!

Từ giờ trở đi, nữ nhi bị hắn quyết định vứt bỏ này, hóa thành độc chiếm.


 


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.