Bọn họ mỗi người có một căn phòng riêng đầy đủ tiện nghi, vừa tiến vào là một phòng khách nhỏ, sau đó là một quầy bar, phòng để đồ, phòng ngủ chính, và một gian phòng trống có thể tùy ý cải tạo theo ý thích.
Phòng trống của Thu Nhược đã được sửa thành phòng tập thể thao cá nhân.
Thu Nhược khoác áo tắm dài, từ phòng tập thể thao đi ra, mái tóc dài xoăn nhẹ, được cô vén lên trước ngực, có vẻ cực kỳ quyến rũ động lòng người, hàng mi dày hơi run run, ánh mắt thâm sâu tĩnh mịch, nhìn chằm chằm vào Cố Niệm Sâm, nhưng lại có cảm giác khinh thường, không để cô ta vào mắt.
Cố Niệm Sâm cảm thấy, ánh mắt của cô và Ngôn Lý Sâm thật sự rất giống nhau, đều là thái độ “tôi nhìn cô, nhưng thật ra trong lòng không coi cô ra cái gì hết”, còn rõ ràng đến mức vừa nhìn đã nhận ra ngay. Thu Mẫn sẽ không như vậy, tuy là rất khó để khiến cô ấy nhìn chằm chằm vào một người, vì cô ấy không kiên nhẫn, bình thường chỉ liếc mắt một cái rồi thôi.
“Ba con nhà họ Hạ tới, em… không biết tìm ông ấy như thế nào.” Cố Niệm Sâm không quen kêu anh là ba, hay là cha, cảm giác rất kỳ lạ, đột nhiên gọi một người xa lạ là ba, mà thái độ của đối phương cũng chẳng thân thiết với cô ta, làm cho cô ta có cảm giác bài xích Ngôn Lý Sâm.
Thu Nhược ừ một tiếng, không tỏ vẻ nghi ngờ trước lời nói của cô ta, cầm điện thoại nội bộ trên bàn trong phòng khách nhỏ lên.
Cố Niệm Sâm nghe thấy cô ừ một tiếng, trong lòng chấn động, âm thanh kia khàn khàn nhẹ nhàng, làm lòng cô ta bỗng trở nên nghi ngờ. Tiếng nói trong lúc vô tình của Thu Nhược, cực kỳ giống giọng nữ làm tình ở phòng bếp đêm đó, đều là tiếng nói nhẹ nhàng khàn khàn gợi cảm, giọng điệu ái muội mị hoặc.
Nếu tính đến vòng bạn bè và đồng hồ sinh học của cô, thì Thu Nhược thật sự có hương vị phụ nữ hấp dẫn hơn Thu Mẫn. Ưu nhã dịu dàng, lười biếng gợi cảm, kiểu tóc thời thượng, trang điểm tinh xảo, dáng người trưởng thành mê người, ngay cả ngực cũng lớn hơn bạn bè cùng trang lứa một chút, có hương vị phụ nữ rất đậm.
Trong hai chị em, nếu phải lựa chọn người muốn hạ gục, thì không thể nghi ngờ, người mà đàn ông sẽ chọn chính là Thu Nhược.
Chẳng lẽ…
Cố Niệm Sâm nghĩ đến một phỏng đoán làm cô ta phải hoảng sợ.
Chẳng lẽ, ngày đó, người làm tình với Phương Đàm Tuân ở phòng bếp, không phải là Thu Mẫn, mà là chị gái Thu Nhược sao?! Trời ạ! Suy đoán này quá khủng khiếp, cô ta đã tự tưởng tượng ra cái tình tiết gì thế này? Gia đình giàu có, chị em song sinh tương tàn, chỉ vì một người bạn trai là thanh mai trúc mã sao?
Chỉ là, cô ta cảm thấy, khi ở trường học, thái độ của Thu Nhược đối với Phương Đàm Tuân cực kỳ khinh thường, mà Phương Đàm Tuân đối với Thu Nhược, cũng mang ánh mắt như nhìn tiên nhân trên trời, tránh còn còn không kịp, thật sự là không có một chút cảm giác mập mờ gian tình nào hết.
Chẳng lẽ là chị gái giả dạng thành em gái, đi quyến rũ bạn trai của em gái sao? Sau đó, dùng chiêu trò mang thai, đi phá hư tình yêu của em gái và bạn trai, lợi dụng tình huống này để lên chức sao?
“Ba đang ở đâu? Người nhà họ Hạ tới.” Thu Nhược gọi điện thoại cho Ngôn Lý Sâm, thấp giọng nói.
“Vâng, con biết rồi.”