Nữ Phụ Mang Ý Xấu

Chương 11: Chương 11



Lại là tiếng nói khàn khàn nhẹ nhàng kia, làm ánh mắt Cố Niệm Sâm nhìn cô, mang theo sự nghi ngờ đánh giá.

Thật ra, nói về nhan sắc của ba chị em nhà họ Ngôn thì Cố Niệm Sâm là người xinh đẹp nhất, nhưng mà khí chất của Thu Nhược lại thắng cô ta một bậc. Có lẽ, ánh mắt đầu tiên, cánh đàn ông sẽ nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của Cố Niệm Sâm, nhưng sau đó, sẽ phải say đắm trước sự quyến rũ ưu nhã của Thu Nhược.

Nói trắng ra một chút, thì đàn ông sẽ coi trọng vẻ bề ngoài của Cố Niệm Sâm, nhưng lại muốn chiếm hữu Thu Nhược, làm cô trở thành người phụ nữ của mình. Về chuyện tình dục, không phải ai xinh, ai đẹp hơn là thắng, vì bình hoa tuy có đẹp thật đấy, nhưng đàn ông lại luôn lựa chọn người phụ nữ có thể khiến cho bọn họ phải xúc động, dù cho người đó không đẹp, nhưng vẫn mang lại cảm giác quyến rũ dụ hoặc.

“Cô đừng đi xuống, để cho bọn họ đợi, ba sắp trở về rồi.” Khi Thu Nhược đến gần cô ta, cô ta ngửi được một hương thơm tự nhiên, không giống như là mùi hoa quả, mà là mùi hương thanh thanh của cỏ cây, hương vị rất hấp dẫn.

Cố Niệm Sâm gật đầu, khi đang định rời đi, thì liếc thấy chỗ cổ áo tắm dài của cô, có một mảng ửng đỏ, khóe miệng cô ta run rẩy, mở cửa rời đi.

Đêm đó, Cố Niệm Sâm mơ một giấc mơ, nội dung cực kỳ dâm mỹ đỏ mắt, chỉ là nam nữ chính không phải là cô ta, cô ta chỉ là một người đứng xem.

Cô ta mơ thấy Thu Nhược xuống lầu uống uống, tạm thời không đề cập đến vấn đề trong phòng bọn họ, đều có quầy bar có thể lấy nước, không cần phải xuống lầu, dù sao thì Thu Nhược đã cầm ly nước xuống lầu.

Cô đụng phải bạn trai Phương Đàm Tuân mà Thu Mẫn dẫn về, đang nấu mì gói trong phòng bếp.

Từ từ, đây lại là một vấn đề về logic nữa, người ta là con nhà giàu, nửa đêm đói bụng sẽ nấu mì gói sao? Không phải đều trực tiếp gọi cơm hộp ship 24/24 sao? Hình ảnh nấu mì gói, sẽ không mang lại cảm giác rất “low” sao?

Thu Nhược yêu thầm đối phương đã lâu, nhưng mà trong mắt đối phương lại chỉ có em gái, vì thế, chị gái là chị em song sinh với em gái đã nổi lên một ý nghĩ thầm kín.

Cô tắt đèn phòng bếp đi, chỉ còn lại ánh sáng nhạt từ ngoài cửa sổ hắt vào.

Sau đó, ôm lấy cậu ta từ phía sau, nhẹ giọng gọi tên cậu ta.

Giọng nói của hai chị em không khác nhau lắm, chỉ là giọng điệu khác nhau mà thôi, nếu không phải là người gần gũi thì sẽ không phân biệt được.

Chỉ là, Cố Niệm Sâm nghĩ thầm, nếu thật sự là người yêu, thì không thể nào không nghe ra được sự khác biệt trong giọng điệu của hai chị em, một người bình tĩnh nữ nước, một người mãnh liệt như lửa, vừa nghe đã biết không phải là cùng một người, nhưng mà, nghĩ đây là mơ, thôi, không phải rối rắm nữa.

Phương Đàm Tuân xoay người, đang định nói chuyện, thì đã bị Thu Nhược nhón chân, ngửa đầu hôn lên môi cậu ta. Hai tay mảnh khảnh mềm mại, quấn lên thân thể cậu ta, đùi ngọc trần trụi bóng loáng dưới lớp áo ngủ, khẽ cọ xát trên quần đùi của Phương Đàm Tuân.

Cố Niệm Sâm nhìn cảnh trong mơ, quần đùi Phương Đàm Tuân mặc, cô ta cảm thấy cực kỳ quen mắt, chú hàng xóm trước kia của cô ta cũng hay mặc quần đùi vận động kiểu nhà để chạy theo xe rác, có lần không cẩn thận bị vướng vào xe rác, quần đùi bị kéo xuống, còn lộ cả của quý ra.

Có lẽ là việc này làm cô ta ấn tượng quá sâu, nên ngay cả trong mơ, chiếc quần đùi này cũng phải xuất hiện để chứng minh sự tồn tại của mình.

“Em muốn.” Cô ta nghe thấy giọng nói lười biếng gợi cảm, khàn khàn nhẹ nhàng kia của Thu Nhược, nói lời khiêu khích dụ hoặc.


 


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.