Nữ Phụ Mang Ý Xấu

Chương 12: Chương 12



Sau đó, Phương Đàm Tuân lập tức kéo ảo ngủ của cô ra, gặm mút cổ và vai cô, kịch liệt và hoang dã, thật sự là khác xa một trời một vực với vẻ yếu đuối nhát gan khi ở trường, giống như bị quỷ bám vào người.

Tay cậu ta xoa bóp đôi thỏ trắng đẫy đà của Thu Nhược, làm cô trở nên ngứa ngáy khó nhịn.

Cố Niệm Sâm cũng không biết là vòng ngực Thu Nhược lớn bao nhiêu, dù sao chính là lớn hơn cô ta và Thu Mẫn là được. Căn bản là cô ta chưa từng nhìn thấy Thu Nhược trần truồng, chỉ biết là dáng người Thu Nhược rất đẹp, phập phồng quyến rũ, đường cong lả lướt, vì thế, Thu Nhược ở trong mơ hoàn toàn dựa theo tưởng tượng của cô ta, mà khắc họa nên dáng người của cô.

Trong mơ, Thu Nhược gợi cảm dụ hoặc, dùng hết thủ đoạn quyến rũ mê hoặc mà Cố Niệm Sâm tưởng tượng trong đầu, cũng mặc kệ là có phù hợp với tính cách của Thu Nhược hay không. Chẳng hạn như, cô ghé vào bàn bếp, đưa lưng về phía Phương Đàm Tuân, cái mông co dãn tròn trịa mềm mại vểnh lên cầu yêu, còn quay đầu lại nháy mắt với Phương Đàm Tuân một cái, thần thái vừa tục vừa hấp dẫn, cũng chỉ xuất hiện trong mơ của Cố Niệm Sâm.

Cự vật dưới thân của Phương Đàm Tuân, hoàn toàn không hề có ấn tượng, trong giấc mơ của Cố Niệm Sâm, cậu ta lập tức đâm vào động, không cho “em trai” có cơ hội xuất hiện trong ống kính máy quay. Điều này cũng thể hiện sự khuyết thiếu nghiêm trọng của Cố Niệm Sâm đối với bộ phận đặc biệt của đàn ông, hoặc căn bản là cô ta không hề muốn hiểu thêm về nó.

Cũng đúng, nếu cô ta có ý tưởng kia, thì nhân vật chính trong mơ sẽ không phải là là Thu Nhược và Phương Đàm Tuân, còn cô ta chỉ rình coi một bên, thỉnh thoảng còn hứng thú bình luận tình hình một chút, mà đã đổi thành cô ta và một người xa lạ, hoặc dứt khoát đổi thành một người đàn ông mặt mũi đen sì là nhân vật chính rồi.

Cố Niệm Sâm đột nhiên nghĩ đến, vậy thì mì gói đang nấu thì sao? Tuy rằng ở trong mơ không ngửi thấy mùi hương, nhưng sự tồn tại của mì gói, hẳn là phải rất rõ ràng mới đúng chứ, đặc biệt là mùi hương, hai người này không nên thờ ơ với mì gói mới đúng chứ.

Đối với cô ta mà nói, tình dục còn không hấp dẫn bằng một bát mì gói.

Bởi vì thiếu hiểu biết về hành vi của hai người, nên trong giấc mơ của Cố Niệm Sâm, từ đầu đến cuối, hai người chỉ luôn hôn môi, ôm, làm, bạch bạch bạch, liều mạng bạch bạch bạch, còn cả tiếng thở dốc phóng đãng làm cô ta ấn tượng sâu sắc do Thu Nhược phát ra nữa.

Ngay cả cử chỉ ân ái cũng bị bỏ qua vì ánh sáng mờ ảo bên trong, chỉ còn nghe thấy tiếng bạch bạch bạch, đặc biệt rõ ràng vang dội, kịch liệt hoang dã, lực đạo và tần suất mạnh mẽ gần như là muốn lăn lộn người ta đến chết.

Mơ giấc mơ này, làm khi Cố Niệm Sâm tỉnh dậy, hồi tưởng lại nội dung đều cảm thấy quá giả. Rốt cuộc là cô ta có ấn tượng sâu sắc với tiếng bạch bạch bạch làm người sợ hãi kia đến mức nào chứ?! Ngay cả trong mơ cũng vẫn luôn bạch bạch bạch, bạch đến mức đầu cô ta đau hết cả lên.

Cô ta vẫn hoài nghi như cũ, người làm tình trong phòng bếp ngày đó là Thu Mẫn, bởi vì theo tính cách của Thu Nhược, thì hẳn phải nằm trong giường phủ kín cánh hoa, trong phòng thắp mấy ngọn nến, ánh lửa vàng nhạt lay động, mặc áo ngủ mỏng manh gợi cảm đẹp đẽ quý giá, nằm nghiêng trên giường, lộ ra rãnh ngực đầy đặn sóng gió của cô, như ẩn như hiện, sinh động hấp dẫn, nở nụ cười quyến rũ ưu nhã với người đàn ông đứng ở cửa, khẽ nháy mắt, im lặng dụ hoặc người kia lên giường. Đây mới phù hợp với giả thiết về tính cách của Thu Nhược, bạch bạch bạch trong phòng bếp, quá thấp kém.

Nhưng mà, cô ta lại nghĩ tới, ngày hôm qua lơ đãng nhìn thấy dấu hôn chỗ xương quai xanh của Thu Nhược, độ lớn kia, thấy thế nào cũng không giống như là bị muỗi đốt hay là bị sưng đỏ vì dị ứng, chẳng lẽ đó là do xông hơi sao? Hay là phương pháp bảo dưỡng đặc biệt của phụ nữ nhà giàu? Điều này khiến cô ta suy nghĩ rất nhiều.

======================================

Hạ Hán Kiệt muốn triển khai cuộc tấn công, theo đuổi Thu Nhược, tiếc là cậu ta còn chưa tới gần Thu Nhược đã bị bạn cùng bàn của cô chặn lại.

“Tiếng Anh của cậu đến cấp mấy rồi? Có đọc hiểu sách gốc tiếng Anh không? Xếp hạng tổng kết của cậu là bao nhiêu? Có biết Thu Nhược đạt hạng nhất bao nhiêu lần rồi sao? Cậu dùng ưu điểm gì để theo đuổi cậu ấy? Gia thế, tiền tài sao? Nhà họ Ngôn có tiền có thế, chẳng thiếu chút tiền này. Bởi vì trông cậu đẹp trai sao? Trong mắt Thu Nhược không có người đẹp trai, chỉ có người tài giỏi. Tôi khuyên cậu đừng đặt tâm tư trên người cậu ấy nữa, lãng phí thời gian của cả hai, chỉ làm trò cười cho chúng tôi thôi.” Lảm nhảm lải nhải, làm lơ vẻ mặt ngày càng xanh mét dữ tợn của Hạ Hán Kiệt.

Thu Nhược đeo tai nghe, là nội dung bài giảng trên lớp của giáo viên, đang ngồi ôn tập, tay không ngừng đánh dấu chi chít trên sách giáo khoa, ánh mắt hoàn toàn không chuyển tới chỗ hai người.

Thu Nhược là hoa khôi lớp mà cả lớp công nhận, thậm chí, trong trường cấp ba tư lập hội tụ con cháu nhà quyền quý này, đã hơi hơi có thân phận hoa khôi trường. Sau khi Cố Niệm Sâm chuyển đến, vị trí của cô cũng không hề bị dao động.

Một người có nhan sắc, có thân phận, lại còn lại học sinh giỏi dùng thực lực đè đầu mọi người, đây không chỉ là hoa khôi trường theo ý nghĩa truyền thống nữa, mà quả thực giống như hoa mẫu đơn, ung dung cao quý, cao không thể với tới được.

Chỉ là, bạn cùng bàn của cô, đã thay cô chặn lại không ít người theo đuổi, bạn cùng bàn cô không ngăn được, thì sẽ đến lượt Thu Mẫn tính tình tương đối lỗ mãng xuất chiêu, nếu cô ấy cũng không được, thì lại thả Phương Đàm Tuân ra cắn người, cắn không chết thì gọi Ngôn Lý Sâm ra trận, thể nào cũng bị ép buộc từ bỏ thôi.


 


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.