Nữ Phụ Mang Ý Xấu

Chương 17: Chương 17



“Đây không chỉ là thư tay mẹ viết, mà còn là bức thư trân quý số lượng có hạn của mẹ, chỉ đưa cho người thân cận thôi.” Thu Nhược giả thích với Cố Niệm Sâm. Giọng điệu nhẹ nhàng trầm ổn, mềm nhẹ trầm thấp, còn hơi khàn khàn. “Ít nhất thì Thu Mẫn cũng không có được.”

Thu Mẫn ngạc nhiên. “Thật sao?! Mẹ, mẹ không tặng cho con sao?”

Cô La thích nhất là đả kích cô con gái nhỏ này. “Đương nhiên, thư này chỉ có mười bức, con cầm cũng không biết quý trọng, sao mẹ có thể đưa cho con chứ?”

Sau đó, Cố Niệm Sâm phát hiện, người một nhà này, tích cách của Thu Mẫn giống mẹ, hoạt bát ầm ĩ, tính cách của Thu Nhược giống ba, vững vàng ổn định, rõ ràng như hàng rào ngăn cách, nhưng mà, tất cả mọi người đều coi bắt nạt Thu Mẫn làm thú vui.

=============================

Đây là một phòng riêng trong câu lạc bộ tư nhân, khi cô được nhân viên phục vụ dẫn vào bên trong thì khách khứa vừa rời đi không lâu, trong phòng riêng vẫn còn sót lại mùi thuốc lá và rượu, mùi cực kỳ khó chịu.

Hàng mày liễu xinh đẹp của cô nhăn lại, người đàn ông đứng ngắm cảnh trước cửa sổ sát đất lập tức hiểu được ý nghĩ của cô, lập tức dập tắt thuốc lá trên tay đi, bảo phục vụ mở một phòng riêng khác.

Người đàn ông cầm tay cô, nắm tay cô rời khỏi phòng riêng này, giống như cầm bảo vật trân quý vậy, không dám đối xử qua loa. “Đừng nhíu mày, cẩn thận lại thành nếp nhăn, em lại lo lắng.”

Cô nhẹ nhàng liếc mắt nhìn anh một cái, khuôn mặt tinh xảo mỉm cười, không phải là nụ cười khiêu khích trào phúng thường hướng tới Hạ Hán Kiệt và Phương Đàm Tuân, mà là nụ cười yêu kiều hấp dẫn.

“Đã đặt cho em món long phượng trình tường* em thích nhất rồi, anh đã nhờ vả Lâm Mân rất lâu, cậu ta mới đồng ý xuống bếp làm, nói là nguyên liệu nấu ăn khó tìm, xử lý phiền phức, xác suất thất bại rất cao, mất nhiều hơn được, nhưng mà nể mặt anh, cậu ta vẫn thỏa hiệp.”

Cô nhón chân lên, in một nụ hôn lên môi anh. “Đây là lời cảm ơn của em.”

“Sao giọng em lại khàn như thế?” Bởi vì cô trầm tĩnh, cho nên nếu cô mở miệng, thì âm thanh kia đặc biệt hấp dẫn sự chú ý của người khác, nhất là khi giọng cô khàn khàn nhẹ nhàng khác hẳn với bình thường.

“Anh nói xem? Giọng em biến thành như vậy, chẳng lẽ không có liên quan gì đến anh sao?” Dùng giọng nói thấp thấp hơi khàn để nói lời âu yếm, gợi cảm dụ hoặc, mê hoặc lòng người, đặc biệt là bình thường cô luôn giữ dáng vẻ điềm đạm ưu nhã, thong dong bình thản, nếu làm ra tư thái làm nũng phát giận, thì cực kỳ hấp dẫn.

Hai người đi vào phòng riêng mới mở, anh cúi đầu liếm mút cánh môi phấn nộn xinh đẹp của cô, xâm nhập vào bên trong, triền miên cùng cô, tay ôm lấy dáng người lả lướt, ngây ngô lại hấp dẫn của cô, đè cô lên ven tường, một tay thưởng thức ngón tay trắng trẻo nõn nà, xinh đẹp giống như một tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời, mà nhẹ nhàng vuốt ve xoa nắn.

Anh thích tay cô, thích môi cô, thích đôi mắt và lông mi cô, toàn thân trên dưới của cô, giống như là được chế tác vì anh vậy, hoàn toàn phù hợp với sở thích của anh.

Nhưng mà, cách nói này cũng không chính xác, có lẽ là bởi vì anh thích cô, nên mới yêu ai yêu cả đường đi, yêu thích tất cả bộ phận trên người cô. Trình tự logic này, anh cũng không rảnh để tự hỏi, dù sao thì thiếu nữ trước mắt này, là của anh, trước kia là của anh, bây giờ là của anh, theo tính cách của cô, thì tương lai cũng chạy không thoát.


 


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.