Còn hai tuần nữa là đến khi bí cảnh mở cửa, Thanh Lam tông đội ngũ đã sẵn sàng, trưởng lão dẫn đội là một vị Niết Bàn cảnh trưởng lão chậm rãi đến muộn.
Diệp Phàm trở thành lần này dẫn đội đệ tử hắn yên lặng đứng ở đó sau khi xác nhận chín người còn lại đã tới, lưng tựa vào một thân cây lớn ánh mắt lần lượt quan sát từng người một.
Tám vị đệ tử còn lại thấy trên thân Diệp Phàm thân truyền đệ tử trang phục cũng hết sức ngoan ngoãn làm theo những gì hắn yêu cầu, có mấy cái còn vẻ mặt tươi cười thân thiện giao tiếp với hắn.
Nhưng thấy Diệp Phàm không hứng thú bèn quay sang nói chuyện với Đỗ bàn tử vì thấy hắn cùng tới với Diệp Phàm lại còn rất thân cận.
Vị trưởng lão đến nơi, thấy mười vị đệ tử đã đầy đủ gật đầu nói:
“Người đã đủ, chúng ta lập tức xuất phát”
Sau đó là vỗ linh thú túi một con cấp sáu linh điểu tương đương với nhân loại Sinh Tử cảnh xuất hiện cùng một lúc với tiếng kêu vang trời.
Mấy cái đệ tử ảnh mắt hâm mộ nhìn lấy con này Tật Phong Điểu sau đó lần lượt theo thứ tự trèo lên trên.
Vị trưởng lão dẫn đội dặn dò mọi người ngồi vững chắc, chú ý không giật mình nắm chặt lông của Tật Phong Điểu tránh làm nó tức giận.
Sau khi xác định mọi người đã ổn định, cùng với một tiếng huýt sáo, Tật Phong Điểu giang rộng hai cánh bay v·út lên bầu trời, vượt qua Thanh Lam tông hộ tông đại trận nó bắt đầu mở hết tốc lực như chạy đua với cơn gió.
Trên Tật Phong Điểu, dẫn đội trưởng lão lúc này mới chậm rãi lấy ra từng cái bản đồ để cho mười cái đệ tử, trên đó đều là những vị trí mà tông môn tiên hiền khi khám phá đã đánh dấu lại hòng giúp đệ tử thế hệ sau tiến vào dễ dàng hơn.
Mặc dù dưới áp lực do di chuyển quá nhanh, mấy cái đệ tử cố gắng sử dụng chính mình linh lực để ổn định thân hình, sau đó nhận lấy địa đồ.
Nhìn thấy ba cái đệ tử nhẹ nhàng ổn định thân hình rồi thoải mái di chuyển tới tiếp nhận mình bản đồ vị trưởng lão dẫn đội hài lòng mỉm cười, sau đó lại tiếp tục phổ biến những thông tin về bí cảnh.
“Tử Tiêu bí cảnh, từ bốn ngàn năm trước hư hư thực thực một cái tu sĩ từ trên trời rơi xuống, sau đó ngàn năm uy áp trấn áp toàn bộ khu vực quanh đó ngàn dặm về sau mới biến mất.
Trong ba ngàn năm qua, các tông môn rất nhiều thế hệ đệ tử cứ mười năm một lần tiến vào hòng tìm kiếm cơ duyên đột phá tối cao Hóa Hải cảnh giới.
Thường những người này sau khi trở về đều dựa vào ưu thế mà trở thành tông môn thế hệ kế tiếp trụ cột.
Vì thế các ngươi khi tiến vào bí cảnh cần phải nỗ lực tranh đấu do đó là cơ duyên của các ngươi...”
Diệp Phàm nghe thông tin về bí cảnh hắn không biết bí cảnh lần này có gì liên hệ với hắn bốn ngàn năm trước trận chiến kia.
Hắn có chút lo lắng đó là kẻ thù của mình b·ị đ·ánh rớt xuống hạ giới mà cũng âm thầm cầu mong là người của mình.
Mặc dù vậy hắn vẫn không nghĩ tới việc không tham gia do ngay khi tiếp nhận địa đồ, Diệp Phàm xác nhận hai miếng da thú mình nhận được là Tử Tiêu bí cảnh địa đồ, hắn chỉ cần cẩn thận ẩn giấu không để nhìn ra chính mình kiếp trước thân phận là được.
Lặng nhìn bên cạnh v·út qua nhanh chóng cảnh vật, Diệp Phàm lâm vào chính mình hồi ức.
Mọi thứ cố gắng từ đời trước để lại trái ngọt là chính hắn thế lực phát triển mạnh mẽ, cuối cùng chỉ bởi vì một cuốn bí tịch mà dẫn đến huynh đệ tương tàn còn hắn thân tử đạo tiêu.
Ngay khi mới tỉnh dậy hắn còn hoang mang khi không biết mình đã trọng sinh ở đâu, Thiên Huyền đại lục là cái gì thế giới, nhưng ngay sau khi nghe về Huyền Phong Đế Tôn là cái cách đây gần nhất Đế Tôn cảnh biến mất gần năm vạn năm hắn đã xác định được mình trọng sinh ở một cái Hạ giới,
Bốn vạn năm trước Huyền Phong Đế Tôn phi thăng lên thượng giới xây dựng Huyền Phong cung bá chủ thượng giới, từ đó suy ra hắn trọng sinh cách trận chiến kia bốn ngàn năm.
Tật Phong Điểu tốc độ bay nhanh kinh người, ngày như đuổi theo mặt trời, đêm như gắng chạm lấy mặt trăng vậy mà đi từ Thanh Lam tông đến bí cảnh mất một tuần di chuyển.
Cũng bởi vì một cái nằm ở phía tây của Nam Vực, một cái nằm ở phía Đông của Nam Vực muốn đuổi qua đâu phải dễ dàng.
Đến cấp sáu phi hành linh thú chủ về tốc độ có thể so với cấp bảy tu sĩ cũng phải hai tuần di chuyển, cấp cao hơn muốn di chuyển tới không mất một tuần là không thể nào, từ đó có thể thấy Nam Vực độ rộng lớn.
Trong hai tuần này, mười cái đệ tử trong quá trình cố gắng thích nghi với tốc độ của Tật Phong Điểu mà từ đó khả năng điều tiết linh lực tăng trưởng rõ rệt, nhưng linh đan được chuẩn bị có vẻ hao hụt khá nhiều.
Một cái nói:
“Các sư huynh trong Đại Đồng hội nói quả không sai, những cái nhỏ trong cuộc sống cũng là cơ hội tu luyện, chúng ta chỉ cần cố gắng tập trung tôi luyện đều có tiến bộ không ngừng.”
Cái khác người phụ họa:
“Đúng vậy, đúng vậy, ta bây giờ tự tin có thể dùng chín thành rưỡi thực lực đánh bại chính mình hai tuần trước.”
Một người có vẻ bi quan hơn:
“Nhưng chúng ta đan bổ sung linh khí đan dược tiêu hao nhiều quá. Vào trong bí cảnh không biết phải đối mặt với điều gì?”
Sau một hồi bàn tán cuối cùng từ một cái người lạc quan đã kéo lại tinh thần cho mọi người khi mà so sánh việc hồi phục linh khí đan dược không giúp tăng cao thực lực nhưng mọi người lại có thể dùng cách khác tăng tiến thực lực trước khi vào bí cảnh phần sống chắc chắn phải hơn chứ.
Cuối cùng cũng đến bí cảnh cửa vào, lúc này đối diện với mọi người là một đầm nước trong vắt nhìn thấy tận đáy, phía dưới là từng viên sỏi đủ mọi loại hình dạng cùng màu sắc nằm im lặng dưới đáy.
Ánh sáng từ mặt trời chiếu xuống mặt nước lấp lánh khiến cho khi trên trời tưởng như thấy một hồ ánh sáng, xuống dưới thì như thấy một bức tranh đủ loại sắc màu.
Dẫn đội trưởng lão phải dặn dò:
“Đừng tùy tiện chạm vào mặt nước, đó chỉ là ảo ảnh do bí cảnh cấm chế tạo ra thôi, chạm vào xúc động cấm chế đến xương cũng không còn.”
Thế là hai cái nữ đệ tử với vẻ mặt say mê ngắm nhìn hồ nước bỗng rùng mình định thần lại.
Sau đó, dẫn đội trưởng lão ra hiệu cho Tật Phong Điểu chui vào linh thú túi nhưng nhìn thấy nó tỏ vẻ mệt mỏi, đầy mặt tức giận nhìn cái bên cạnh hi hi ha ha bàn tử.
Chắc mẩm trong lòng nó đang mắng chửi:
“Thối bàn tử, mệt c·hết chim ta.”
Đúng là người ở xa thì thường đến sớm, người ở gần thì khoan thai đến muộn, Thanh Lam Tông cùng Đại Lực tông là hai cái cách xa nhất tông môn lần lượt đến trước, ba cái tông môn còn lại trong đó có Hải Kình tông là gần nhất thì đến muộn nhất.
Rồi ngay khi ngũ đại tông môn tập hợp đầy đủ thì những cái khác hàng ngũ thứ hai, thứ ba tông môn gia tộc mới nhanh chóng xuất hiện.
Mỗi tông môn đều chọn lấy một vị trí quen thuộc bắt đầu nghỉ ngơi, dặn dò tông môn đệ tử những điều cần chú ý cuối cùng trước khi vào Tử Tiêu bí cảnh.
Những cái đệ tử gương mặt đầy vẻ mong chờ bí cảnh nhanh chóng mở ra sau đó nhanh chóng tiến vào tìm kiếm chính mình cơ duyên.
Thái Thanh Tông cùng Hải Kình tông hai cái tông môn đệ tử ma quyền sát chưởng hai mắt bất thiện nhìn Thanh Lam tông đệ tử vị trí.
Diệp Phàm nhìn qua thấy bọn họ ánh mắt cũng không thèm để ý tiếp tục chìm đắm vào trong đầu mình thế giới.
Đỗ bàn tử cùng mấy cái nóng tính đệ tử thì cũng hai mắt trừng trừng nhìn hai tông môn đệ tử.
Các vị trưởng bối thì cùng nhau tập hợp tại một vị trí sau đó bắt đầu bàn luận trao đổi, nói chuyện vui cười.
Đến tối, khi vầng trăng sáng lên cao, đúng giờ mấy cái trưởng bối lần lượt đứng vào bên hồ vị trí, mỗi vài người tập hợp theo một quy tắc tại một góc của hồ.
Sau đó hết sức ăn ý tay bấm pháp quyết thế là hồ nước như thể bị chia làm đôi, nước trong hồ dần dần tránh ra để lộ một cái đường đi dẫn xuống cửa vào dưới lòng hồ.
Ngay khi trưởng bối ra lệnh, từng nhóm đệ tử mau chóng tiến vào bí cảnh.
Khi người cuối cùng tiến vào, những người dẫn đội thu hồi bấm quyết, nước hồ lại đổ trở lại và yên lặng nhìn vầng trăng soi vào mình
---
Chương sáu ghi sai tu vi của Thanh Nguyệt tôn giả (cũ: Niết Bàn cảnh = mới: Pháp Thân cảnh).