Người phụ nữ đang chìm đắm trong quyển sách. Bỗng nhiên, nàng buông vội quyển sách xuống, nhắm mắt lại, sau đó tháo nút bịt tai và lắng nghe cẩn thận.
Nhận ra điều gì đó bất thường, cô gái không chút do dự bấm vào nút đỏ trên thiết bị đeo bên hông.
Người lính bình thường đang dùng ống nhòm quan sát bỗng phát hiện ra sự thay đổi. Anh định quay lại hỏi, nhưng khi nhìn thấy tư thế tay của đồng đội, hắn lập tức hiểu được và giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục quan sát xung quanh.
Thiết bị đeo trên hông của 2 cải tạo chiến sĩ khác và người chỉ huy trực ban cũng rung lên. Ngay lập tức, các chiến sĩ cải tạo đồng loạt cầm v·ũ k·hí và tập hợp lại.
Chỉ huy trực ban cũng đi đến chỗ đội đặc nhiệm, chuẩn bị sẵn sàng và chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo.
Kẻ địch xuất hiện với số lượng đông đảo, như những bóng ma lén lút đột nhập vào vòng tường thành số một mà không bị lính canh nào phát hiện. Đến nơi, chúng chia nhau ra và bắt đầu lục soát.
Những kẻ xâm nhập không hề nhân từ. Bất kỳ lính canh nào trên đường đi đều bị chúng tàn nhẫn s·át h·ại. Ngay cả thường dân vô tội không may gặp phải cũng bị tàn nhẫn xử lý.
Hành động của chúng cho thấy sự coi thường hoàn toàn đối với những người ở đây. Có vẻ như chúng muốn hành động một cách bí mật, không gây náo động.
Nhìn đám người đột nhập, Đổng A cảm giác có điều gì đó quen thuộc, thầm nghĩ:
"Chẳng phải trước đây, mình cùng Sở Tuyết cũng đột nhập vào Thiên Thủy Trại theo cách này sao? Quả thực là ngông cuồng đến cực điểm. May mắn là chiến lực đủ mạnh mẽ, và đối phương không có chiến lực cao cấp.
Suy cho cùng, dù đã được lão Tân chỉ dạy cẩn thận trong hơn 3 năm qua, bản thân cũng luôn đề cao cảnh giác trong mọi hành động, nhưng vẫn còn mang tâm lý tự cao, coi thường đối thủ. Đây là bài học mà Đổng A học được vào tối hôm nay.
Đụng độ là không thể tránh khỏi. Tiếng súng không biết từ khi nào đã vang lên. Kẻ đột nhập bất ngờ b·ị đ·ánh đau một đòn, nhanh chóng phản công trở lại.
Một cải tạo chiến sĩ dễ dàng né tránh và xử lý đối thủ trước khi hắn kịp nổ súng. Cải tạo chiến sĩ phản ứng rất nhanh, chỉ cần không bị headshot, dù trúng vài phát đạn vẫn không lập tức đánh mất sức chiến đấu.
Trong căn cứ chỉ có 3 cải tạo chiến sĩ. Súng ống mang theo đều là súng liên thanh hiện đại. Họ cũng được trang bị thiết bị nhìn đêm, dao và lựu đạn, đầy đủ cả. Tuy nhiên, khi đối phó với cải tạo chiến sĩ trong trong không gian hẹp, tốt nhất không phải dùng súng mà là đao hoặc võ công, đem đối phương đánh cho dặt dẹo hoặc chặt cho tàn mới không tạo nên uy h·iếp.
"..."
Bật chế độ quan sát, Đổng A nhận thấy phe kẻ đột nhập có tới 23 bóng mờ, nhân số đông ngoài dự kiến.
Nhìn cách di chuyển và chiến đấu, có vẻ tất cả đều là cải tạo chiến sĩ .
3 đối mặt với 23, không có gì phải nghi ngờ, kẻ đông sẽ chiến thắng. Phe Trại Khí Tượng dù cho có đội đặc nhiệm yểm hộ cũng không thể thay đổi được thế cục.
Đổng A biết mình không thể chần chừ, vội phân công:
“Sở Tuyết, kiến thức anh dạy em giờ có cơ hội thực hành rồi! Em leo lên mái nhà, tranh thủ dùng súng bắn tỉa tiêu diệt kẻ thù càng nhiều càng tốt. Anh xuống hỗ trợ họ một tay nếu không sẽ c·hết hết. Lê Quyền đã giúp đỡ chúng ta rất nhiều, không thể đứng nhìn mà không làm gì được.”
Sở Tuyết: “Ok, anh nhớ cẩn thận.”
Đổng A: “Em cũng vậy!”
Sau đó, cả hai chui ra khỏi cửa sổ. Thay vì nhảy xuống, họ dùng ngón tay như móng vuốt bám vào bê tông, nhẹ nhàng bò xuống dưới. Sở Tuyết cũng làm tương tự nhưng đeo theo súng bắn tỉa và bò lên nóc nhà. Hai người như hai con nhện sói ẩn náu trong đêm tối.
Đổng A vừa tiếp đất, từ trong căn phòng gần đó đi ra một người. Nhìn cách ăn mặc, rõ ràng là kẻ đột nhập. Tình cờ gặp phải, đối phương cũng không đeo mặt nạ. Khuôn mặt lộ rõ vẻ trêu tức, liếm môi, sau đó không do dự xông lên.
Cái điệu bộ đó rõ ràng là coi thường Đổng A.
Đổng A đương nhiên không thể bỏ lỡ cơ hội lợi dụng sự chủ quan của đối phương. Giả vờ như bị tốc độ cực nhanh làm cho không kịp phản ứng, hoảng hốt đứng bất động tại chỗ.
Tên đột nhập thấy vậy, vẻ mặt kinh thường càng thêm một bậc. Nếu như hắn không khinh địch, vừa tiếp cận đủ khoảng cách liền ra đòn đúng quy đúng củ, thì vẫn có cơ hội ứng đối nếu đối phương phản kích. Nhưng không, tên kia tự cao về tốc độ của mình, muốn vươn tay hái đầu Đổng A xuống, có vẻ như động tác này sẽ "tiêu sái" hơn.
Đối mặt trực diện với Đổng A mà lại lộ ra sơ hở như vậy, có mười cái mạng cũng không cứu nổi. Hắn nhanh chóng bị một cái tay khép thành hình đao xuyên qua lồng ngực. Vừa xuyên qua, bàn tay liền xòe ra, dính chặt tên đó tại chỗ không thể cử động.
Tên cải tạo chiến sĩ ngơ ngác nhìn Đổng A, ánh mắt lộ vẻ không thể tin nổi. Hắn vẫn cố đưa hai tay túm lấy đầu Đổng A như muốn giật xuống, nhưng cố vận hết sức lại cảm thấy đầu đối phương như cả một ngọn núi, không thể lay chuyển mảy may.
Đổng A lẩm bẩm chửi thầm: "Ngươi lấy tự tin ở đâu ra?".
Rồi nâng lên tay còn lại tặng cho mặt kẻ địch một cú đấm. Khuôn mặt đối thủ lập tức lõm vào, đầu cũng tạo với thân một góc chín mươi độ, c·hết không thể c·hết lại.
Hắn vừa rút tay ra, tại lối rẽ liền xuất hiện một kẻ đột nhập khác. Tên này nhìn thấy đồng đội bị giải quyết, biết gặp phải kẻ khó chơi liền vứt đi súng tiểu liên, rút song đao từ phía sau lưng, vận lực ở chân bứt phá lao lên.
Đổng A lần này không giả vờ nữa, lập tức lấy STV từ sau lưng ra, ngắm kẻ địch nổ súng. Súng bắn tỉa đã được giao cho Sở Tuyết, nên hắn tạm thời sử dụng STV của nàng.
Cải tạo chiến sĩ thấy Đổng A dùng súng liền sử dụng mấy chiêu võ thuật kinh điển, vượt nóc băng tường hòng né đạn. Cho đến khi hắn tiếp cận gần sát địch nhân, hắn mới hãi nhiên phát hiện: súng liên thanh phụt ra đạn tất cả đều trúng chính xác những chỗ không mang giáp trên cơ thể.
Vừa đến trước mặt Đổng A, các bó cơ bị cơ số đầu đạn tắc nghẽn, mất hết sức lực, không thể cử động được. Hắn như nô lệ quỳ xuống trước mặt chủ nhân.
Đổng A đương nhiên không cho hắn cơ hội hồi sức, lập tức tung một cú đá vào đầu tên ô uế cải tạo chiến sĩ khiến hắn bay ra xa. Xương từ phần cổ trở lên đều dập nát, thần tiên cũng cứu không nổi. Kèm theo đó là tiếng mắng quen thuộc: “Né này! Né này! Né hộ cái!”
"..."
Sở Tuyết trèo lên, leo ngang qua lầu ba. Nàng nhìn thấy bốn đôi mắt đang nháo nhác ngó ra bên ngoài cửa sổ, có chút bất đắc dĩ lẩm bẩm: "Liên và Trần Dũng thực sự không biết sợ là gì mà!".
Nàng liền đổi hướng lại sát cửa sổ, nhỏ giọng mắng: "Muốn c·hết sao, mau tìm chỗ trốn!".
Hai người Trần Dũng bị tiếng kêu làm cho giật mình không nhẹ. Khi phát hiện ra là Sở Tuyết, họ mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó vội vàng tìm chỗ ẩn nấp. Khổ nỗi phòng quá trống, họ chỉ còn cách chui xuống gầm giường nằm đó.
Sở Tuyết tìm lấy một vị trí thích hợp trên mái nhà. Nàng không cần dùng giá kê súng, mà cầm súng như súng trường bình thường. Với tư thế này, sức giật của súng sẽ rất khủng kh·iếp nhưng đối với người có sức mạnh phi tường mà nói cũng chẳng là gì.
Nàng cũng không vội vàng. Phát bắn đầu tiên phải là phát bắn dễ dàng trúng đích nhất, phải nhất kích tất sát.
Rất nhanh chóng, Sở Tuyết chọn được mục tiêu. Kẻ địch sau một hồi chiến đấu đã hạ được chiến sĩ cải tạo phe mình. Tên kia có chút ngạo mạn, đang chuẩn bị ra đòn kết liễu.