Đổng A nghi hoặc một chút, rồi kiên nhẫn hỏi tiếp:
"Viện nghiên cứu số 9 nghiên cứu về cái gì? Và đã bao lâu rồi chưa có khách ghé thăm? Cụ thể là bao lâu?"
Robot đáp: "Viện nghiên cứu số 9 nghiên cứu về thực vật. Hệ thống thời gian đã bị lỗi..."
Vừa nói đến đây, chất lỏng màu đỏ dường như đã chảy hết, robot mất nguồn năng lượng như lại biến trở về một cục sắt vô tri.
Sở Tuyết tò mò, định tiến đến gần hơn để quan sát, nhưng Đổng A vội ngăn lại. Một tay cầm chắc v·ũ k·hí, hắn lấy ra quả lựu đạn thông thường rồi ném về phía robot. "Bùm!" một tiếng vang lớn, không có gì bất thường xảy ra, chỉ có lực nổ đẩy cục sắt đi xa một đoạn.
Bất ngờ, một hạt cây bắn về phía Sở Tuyết với tốc độ nhanh như chớp. May thay, Đổng A ra hiệu từ trước, nên Sở Tuyết đã có sự chuẩn bị. Nàng ung dung vung đao, chém hạt cây nhỏ bé đó thành hai mảnh.
Mặc dù hạt cây đã b·ị c·hém đôi, các xúc tu bên ngoài của nó vẫn điên cuồng lay động. Thấy vậy, Sở Tuyết thở phào nhẹ nhõm, càng tán thưởng sự cẩn trọng của Đổng A.
Sở Tuyết hỏi Đổng A:
"Càng tiến sâu, nơi này càng kỳ lạ. Chúng ta nên tiếp tục đi hay đợi Nguyễn Văn Hồng để cùng nhau thăm dò?"
Đổng A đáp: "Khỏi cần đợi. Nguyễn Văn Hồng có nhiệm vụ riêng, độ nguy hiểm của hắn còn cao hơn chúng ta. Các dấu vết trên xác dược nhân đã rõ ràng rồi, hẳn không còn xa dược nhân sở hữu độ tinh khiết cao kia nữa."
Sở Tuyết suy nghĩ một chút rồi đồng ý: "Đúng vậy! Nên nhanh chóng cứu Tô Dự rồi rời khỏi nơi đây sớm nhất có thể. Em có một linh cảm không lành."
Nói xong, cả hai vận dụng siêu sức mạnh, phá tung cánh cửa sắt, mang theo balo và tiến vào lối đi dẫn đến tòa cao ốc.
Xác dược nhân đang chỉ hướng phía dưới, cặp đôi cần tìm ra tuyến đường đi xuống dưới an toàn nhất. Nếu mà tìm thấy thang máy thì không gì tốt hơn.
Đổng A điều khiển xe do thám đi trước một đoạn, Sở Tuyết theo sau. Trong lối đi, cảm giác như đang di chuyển trong một khoang phi thuyền của bộ phim khoa học viễn tưởng, rất sáng sủa và rộng rãi, hệ thống lọc khí hoạt động khá tốt, chẳng hề có mùi gì bất thường.
Không biết sàn lối đi được làm từ chất liệu gì, nhưng dù mang nặng như hai người, tiếng bước chân lại chẳng phát ra bao nhiêu âm thanh vang dội.
Hai người băng qua vô số hành lang chằng chịt. Dù nhìn thấy bảng chỉ đường, nhưng chúng lại được viết bằng ngôn ngữ mà cả hai chưa từng gặp qua, vì thế rất khó tìm được lối đi xuống dưới.
"..."
Cùng lúc đó, quân đoàn quái vật cũng đang tiến sát đến phía trước cửa sắt phía bên ngoài. Chúng chỉ vây quanh, liên tục gào thét nhưng chưa dám tiến lên, giống như sợ hãi điều gì đó.
Một con quái vật cấp lãnh chúa nhận được lệnh, rít lên một tiếng, sau đó chỉ huy lũ tay sai dưới trướng xông lên do thám.
Nếu Đổng A có mặt tại đây, hắn sẽ trố mắt ngạc nhiên khi phát hiện rằng cánh cửa không đơn giản như vẻ bề ngoài. Từ bên hông cửa bỗng dưng xuất hiện hai lỗ châu mai, ánh sáng lóe lên liên tục.
Từng tia laser màu xanh lục liên tục phát ra, bất cứ nơi nào tia laser chiếu tới, quái vật bị xuyên thủng và cắt đoạn, khiến máu thịt bay tứ tung.
Chỉ trong chưa đầy 5 giây, đám quái vật dò đường đã bị cắt thành từng khối huyết nhục vuông vức, rơi vãi trước khoảng đất trống. Nhận thấy việc t·ấn c·ông trực diện sẽ gây tổn thất thảm hại, bầy quái vật quyết định rút lui, tìm cách khác để xâm nhập vào bên trong.
"..."
Quay lại Đổng A và Sở Tuyết, cả hai tiến vào những tầng cao nhất của tòa cao ốc, loay hoay tìm đường xuống phía dưới. Đột nhiên:
“Ù, xẹt...”
Tiếng dòng điện bị rè vang lên, sau đó tất cả các bóng đèn nhanh chóng tắt ngúm.
Bóng tối bao trùm tòa nhà chọc trời. Lối đi đang sáng sủa, bỗng chuyển sang màu đỏ lòm của ánh đèn khẩn cấp, không ngừng nhấp nháy .
Hai người đứng giữa hành lang vắng ngắt, tạm thời chưa dám tiến lên, lo sợ nguy hiểm bất ngờ xảy ra. Bởi vì có đèn khẩn cấp, đối với siêu nhân loại như Đổng A, điều kiện ánh sáng trong hành lang vẫn không quá tối.
“Chuyện gì xảy ra? Đừng như trong phim kinh dị, tắt đèn rồi ma sẽ xuất hiện chứ?”
Đổng A vốn biết thần kinh của Sở Tuyết khá mạnh mẽ, nhưng nay lại bị suy nghĩ nhảy thoát của nàng làm cho cạn lời, hắn đáp:
“Hệ thống điện gặp trục trặc chăng? Chỉ mong đừng gặp phải quá nhiều đối thủ. Trong không gian hẹp như thế này, nếu bị bao vây thì khó mà thoát được.”
Sở Tuyết hỏi:
“Anh có thấy nơi đây trống trải và sạch sẽ đến lạ thường không?”
Đổng A nghiêm túc trả lời:
“Nơi đây sở hữu cái gì đó rất quái dị. Sở nghiên cứu gì mà lớn như thế? Chỗ này đủ để chứa cả một thành phố. Còn nữa, người ở bên trong đi đâu hết rồi? Chẳng hề có dấu tích chiến đấu. Họ đã biến mất như thế nào?”
Sở Tuyết đoán mò:
“Có khi nào giống như trong phim kinh dị, nghiên cứu ra quái vật, rồi nó ăn thịt hết toàn bộ nhân viên không?”
Đổng A đáp:
“Có khả năng, nhưng đừng tùy tiện đoán mò khi chưa có bằng chứng. Nó sẽ làm lệch phán đoán.”
Sở Tuyết cười khẽ:
“Biết rồi!”
Dù trò chuyện, cả hai vẫn chưa xao lãng việc chính, là tìm đường xuống dưới. Họ men theo hành lang, lần mò từng ngóc ngách. Bỗng Đổng A khựng lại, chìa tay ra phía trước:
“Cẩn thận! Có thứ gì đó đang tiến đến gần.”
Sở Tuyết nghe vậy, lập tức tập trung, chẳng biết có phải nàng đang hy vọng gặp hồn ma hay không, mà trên mặt còn hiện lên vẻ mong đợi.
Cặp đôi nín thở lắng nghe. Một tiếng kim loại rỉ sét vang lên, xen lẫn tiếng ồn ào như tiếng máy móc hoạt động.
Đổng A bật lên trạng thái quan sát, nhưng chưa phát hiện bất kỳ bóng dáng nào, hắn suy đoán khả năng là robot, hoặc một loại máy móc gì đó.
Không phải chờ đợi lâu, từ góc khuất hành lang liền xuất hiện một con robot dọn dẹp nhỏ, đang cần mẫn quét bụi trên hành lang.
Giống với hai con robot lễ tân mà Đổng A đã chiến đấu lúc trước, trên thân được bao phủ bởi rất nhiều rễ cây, trên đỉnh tháp nhọn còn mọc ra một đóa hoa kỳ lạ.
Nó vừa xuất hiện trong tầm mắt, Đổng A lập tức ra hiệu, cả hai liền t·ấn c·ông bất ngờ.Khác với robot lễ tân, con robot lau dọn rất yếu, chẳng tốn mấy công phu đã bị vô hiệu hóa. Hắn phát hiện ra, dường như lũ robot sẽ t·ấn c·ông hai người khi gặp mặt, nhưng các câu hỏi được đặt ra bọn chúng đều sẽ trả lời một cách chi tiết.
Đổng A thử xác định một chút, liền hỏi robot quét dọn: “Tầng này là tầng mấy? Dùng để làm gì?”
Robot quét dọn: “Khách nhân! Ta là robot quét dọn số 4323, rất hân hạnh được phục vụ… Đây là tầng số 971, là tầng chuyên để phục vụ khách từ bên ngoài, tầng hiện tại sở hữu đầy đủ tất cả các dịch vụ vui chơi giải trí,....”
Đổng A không chờ nó tiếp tục dài dòng đã đặt câu hỏi tiếp theo: “Giới thiệu cho ta thông tin về tầng khác?”
Robot: “Xin lỗi ngài, ta chỉ có thể cung cấp thông tin về tầng 971.”
Đổng A đổi câu hỏi: “Làm cách nào để đi xuống tầng dưới?”
Robot: “....Loading….Chuyên viên muốn trở lại công tác phải đi vào phòng kiểm duyệt, tại phòng kiểm duyệt sẽ chứa thang máy trở lại phòng nghiên cứu, chúc ngài một ngày làm việc tốt lành...”
Đổng A nghe được câu trả lời, mới vỡ lẽ ra, thang máy không nằm trên hành lang, thảo nào bọn hắn đi khắp vẫn chẳng thể nào rời khỏi tầng 971.
Việc tiếp theo chỉ cần tìm đến phòng kiểm duyệt hẳn là có cách để đi xuống.