Hối hận của Đổng A chỉ diễn ra trong một sát na, ngay sau đó lửa giận đã nuốt chửng tất cả. Hắn đã từng suýt mất Sở Tuyết một lần, tuyệt đối không để chuyện ấy xảy ra thêm lần nào nữa.
Đổng A điên cuồng kéo những thực vật biến dị đang ký sinh trên da xuống, mặc cho chúng lôi theo da thịt của mình. Càng lôi xuống, chúng càng mọc ra nhiều hơn, bao trùm khắp cơ thể.
Đổng A có lẽ sắp rơi vào tuyệt cảnh. Mắt hắn không tự chủ được mà chuyển sang màu đỏ xung huyết. Nơi nào hắn nhìn tới, rễ cây trên người như bị lực lượng thần bí tác động đến, lập tức bạo nổ thành vô số mảnh vụn, các đầu rễ nhỏ cắm sâu vào da thịt cũng hóa thành bụi.
Tuy nhiên, các rễ cây biến dị này chẳng phải loại tầm thường. Ngay cả khi hóa thành bụi, chúng vẫn mang theo độc tố, khiến cơ thể nhiễm độc, làm da thịt hắn biến thành màu xanh lục, giống như một người cây.
Mặc kệ cơn đau đớn và độc tố lan rộng, Đổng A dùng đôi mắt đỏ rực nhìn về phía cái kén đang bao bọc Sở Tuyết.
Ánh nhìn khiến cái kén lập tức tan rã và tách rời, để lộ ra người bên trong. Sở Tuyết vẫn tỉnh táo, thân thể gầy gò hẳn đi vì mất máu quá nhiều. Sắc mặt nàng trắng bệch như tờ giấy, máu trong người chỉ còn chưa đến ba phần mười. Nếu là người thường đã không thể sống sót.
Sở Tuyết muốn lấy life potion để hồi phục, nhưng mất máu quá nhiều khiến nàng chưa thể cử động được.
Đổng A gắng sức chống lại độc tố đang lan tràn khắp cơ thể, vội lao đến bên Sở Tuyết, lấy life potion ra rồi đổ cho nàng uống. Sở Tuyết nhanh chóng hồi phục, máu dần lưu thông trở lại. Ngay lập tức, rễ cây tua tủa lại mọc ra từ dưới da nàng, như muốn một lần nữa hút cạn máu mới thôi.
Đổng A cảm thấy mệt mỏi rã rời, nhưng nào dám do dự. Hắn dùng hết sức lực nhấc Sở Tuyết lên bằng hai tay, vung mạnh, ném nàng ra xa khỏi vùng trường năng lượng quỷ dị kia.
Sở Tuyết vừa rời khỏi vùng trường năng lượng, những rễ cây bám trên người nàng lập tức mất đi sinh khí. Dưới ánh nhìn đỏ rực xung huyết của Đổng A, chúng từ từ rơi xuống không trung, phát ra âm thanh rào rào.
Tuy nhiên, hiện tại, cơ thể yếu ớt của Sở Tuyết chẳng chịu nổi cú vung mạnh vừa rồi. Nàng lập tức b·ất t·ỉnh, toàn thân mềm nhũn, vô cùng yếu ớt.
Trong khi đó, một luồng cuồng loạn tràn ngập trong tâm trí Đổng A, hoàn toàn chiếm lĩnh lý trí của hắn.
“Hừ... hừ... hừ… CMN!”
Hắn bật cười điên dại, âm thanh rùng rợn vang vọng. Đổng A như phát cuồng, gào lên:
“Một lũ ngu, hai lũ ngu, ba lũ ngu…”
Tiếng cười dữ dội đến mức khiến đám người đang đánh nhau ở phía xa cũng phải liếc nhìn trong chốc lát.
Kẻ đầu tiên kinh ngạc là khối thịt khổng lồ. Trên bề mặt khối thịt, một khuôn mặt trung niên nhân phúc hậu xuất hiện rõ ràng. Nếu Sở Tuyết tỉnh lại, nàng chắc chắn sẽ nhận ra đó là kẻ đã c·ướp đi khoang duy sinh chứa Dược Nhân tinh khiết – thành chủ của Thành El Dorado.
Thành chủ trố mắt, chẳng thể tin được vào những gì mình đang thấy. Một sinh học cải tạo chiến sĩ không mặc trang phục bảo hộ còn có thể sống sót trước đòn tất sát của hắn?
Đòn tất sát này là kết quả từ nhiều năm chuẩn bị kỹ lưỡng. Hắn đã lén gieo rắc hạt giống c·hết chóc trong suốt khu vực của Viện Nghiên Cứu Số 9, là thứ chất màu đen từng được đựng trong các bình thủy tinh mà Đổng A đã nhìn thấy trước đó.
Chiêu thức cực kỳ âm hiểm, khó bị phát hiện bởi công nghệ hiện đại hay giác quan nhạy bén của siêu nhân loại lẫn quái vật. Nó đã loại bỏ hầu hết các tổ chức sinh học, suy yếu trầm trọng sức chiến đấu của đối thủ.
Tuy nhiên, để kích hoạt được hạt giống, hắn buộc phải đạt đến hình thái hiện tại, đồng thời sử dụng trường năng lượng do hình thái phát ra, khiến chúng nảy mầm trên cơ thể địch nhân mới được.
Người tiếp theo nhận ra chính là đoàn đội của Nguyễn Văn Hồng. Bọn hắn đã sớm phát hiện ra sự hiện diện của Đổng A, nhưng vốn cho rằng hắn đ·ã c·hết chắc nên chẳng cần phí sức chào hỏi.
Nào ngờ, Đổng A không chỉ sống sót mà còn đang nhảy nhót tưng bừng, khiến Nguyễn Văn Hồng khá kinh ngạc, phải lớn tiếng xác nhận:
"Đổng A! Là ngươi sao?"
Đổng A nghe thấy câu hỏi, vừa cười điên cuồng, vừa đáp lại:
"Đúng! Là Ta."
Cảm thấy chiếc balo trên lưng làm vướng víu, Đổng A gạt phăng nó xuống đất, vứt sang một bên. Hắn di chuyển nhanh như quỷ mị, chỉ trong nháy mắt đã tiến vào nơi đang chiến đấu. Nhìn thẳng vào khối thịt khổng lồ, Đổng A đầy vẻ cuồng vọng, nói:
"Thằng C** Ta tất sát ngươi."
Thành chủ nghe thấy lời ngông cuồng từ Đổng A, liền chưa coi vào đâu. Vốn đã bước vào giai đoạn cuối của quá trình thuế biến, sức mạnh hiện tại mang tới tự tin, khiến hắn đâu thèm sợ những sinh vật bị coi là yếu ớt này.
Cuộc chiến tiếp tục, lần này với sự tham gia của Đổng A, cục diện thay đổi rõ rệt. Nhờ đôi mắt đỏ xung huyết, mỗi lần ánh mắt của hắn chiếu tới, thành chủ trúng chiêu đều phải kêu thảm một hồi.
Cứ mỗi lần như thế, khối thịt khổng lồ lại bị bào mòn một vòng. Người xuất hiện ở đây đều có hiểu biết nhất định, trong lòng ai cũng kiêng kị không thôi, thầm nhủ trong lòng:
“Tinh Thần lực!!!”
Thành chủ chẳng thể nhịn nổi, buột miệng chửi thề:
"CMN, The Capital mò đến đây góp vui cái gì chứ? Đúng là khốn kiếp!"
Một người sinh học cải tạo chiến sĩ mặc trang phục bảo hộ nghe được lời ấy liền không cho là đúng. The Capital hắn đã từng đối phó qua, vận dụng tinh thần lực tuy cũng rất mạnh, nhưng phong cách chiến đấu khác xa người thanh niên trước mắt.
Thành chủ cảm nhận rõ mình ngày càng yếu thế, liền đổi dùng chiến thuật khác. Hắn gầm lên một tiếng dữ dội. Ngay lập tức, từ trong huyệt động, vô số rễ cây khổng lồ bắn ra, phá tan vách đá, chen lấn mà tràn vào chiến trường.
Nhìn tình hình trở nên nguy cấp, hai sinh học cải tạo chiến sĩ còn lại chẳng dám giữ sức nữa. Cả hai đồng loạt bộc phát toàn bộ sức mạnh, đồng thời lấy ra hai ống tiêm, đâm vào đùi.
Chỉ trong chớp mắt, cơ thể họ biến đổi hoàn toàn. Một người trở nên to lớn, cao đến gần 3,5 mét, cơ bắp cuồn cuộn như một chiến thần. Người kia cũng cao lớn, vượt quá 2 mét. Từ lưng hắn, vô số xúc tu linh hoạt mọc ra, mỗi xúc tu phát ra ánh sáng huỳnh quang nhàn nhạt, không khác đôi cánh thiên sứ là mấy, tuyệt đẹp.
Trên mỗi xúc tu có gắn sẵn vài thiết bị kim loại tỏa ra hàn quang bức người. Rõ ràng là v·ũ k·hí tối tân.
Mọi chuyện diễn ra trong chớp mắt.
Thành chủ nhận thấy sự biến hóa của đối phương, ánh mắt khinh thường lướt qua cự nhân, nhưng lại tập trung vào người có xúc tu mọc ra kia. Hắn chậc lưỡi cảm thán, giọng đầy chế giễu:
"Thiên Đường, ai đâu ngờ ngươi đích thân ra mặt! Ngươi quả thực mạnh hơn đám biến thân cải tạo thông thường, cách đột phá cấp 5 không xa chứ? Thật đáng tiếc, ngươi chẳng trốn trong ổ chó của mình đột phá còn dám đến đây chịu c·hết?"
Người được gọi là Thiên Đường hoàn toàn phớt lờ lời khiêu khích. Hắn quay sang cự nhân bên cạnh, trầm giọng ra lệnh:
"Alex Dương, ngăn chặn rễ cây, đừng để chúng kết nối với khối thịt."
Sau đó, Thiên Đường quay qua nhìn Nguyễn Văn Hồng, nói:
"Chúng ta sẽ cung cấp thêm hai dòng mã số nữa. Hy vọng các ngươi nỗ lực hết sức."
Nguyễn Văn Hồng đáp lại với giọng hào hứng:
"Projector 9 đúng là tuyệt vời! Hay các ngươi chia sẻ luôn công nghệ đi?"