Lan hơi bần thần suy nghĩ về Tô Dự thì giọng bé trai tiếp tục vang lên:
"Bọn họ còn hẹn rằng nếu trở lại từ thành El Dorado sẽ dẫn chúng ta đến trại Soca, nhưng ta không dám tin tưởng. Thấy đoàn người di chuyển, ta quyết định dẫn em gái tới căn cứ mới này."
Lan gật đầu đồng tình: "Ngươi làm thế là đúng. Tuy bọn họ giống như có thiện ý, nhưng người lạ không thể tùy tiện tin tưởng. Giờ chị đã trở lại, các ngươi nhanh thu dọn rồi cùng ta rời đi. Những thứ lặt vặt đừng mang theo."
Bé gái ngập ngừng: "Chúng ta tích góp được một ít thịt biến dị, chẳng dám để trong lều mà chôn bên ngoài. Chị có thể đợi chúng ta đi lấy được không?"
Nghe lời cô bé, Lan thoáng chạnh lòng, rất nhanh nàng bật cười rồi trêu yêu:
"Ngốc quá, không cần thứ thịt đó nữa. Theo ta, chị sẽ cho các ngươi đồ ăn ngon hơn nhiều."
Hai anh em nghe vậy đều vui mừng như con chim sẻ nhỏ, lập tức theo Lan rời đi.
Chiếc máy bay tàng hình ra khỏi căn cứ mới của El Dorado, lần nữa lặng lẽ cất cánh. Chẳng mấy chốc, nó đã bay tới gần vực sâu.
Đến đây, máy bay chưa thể tiếp tục bay qua, nhưng nó không phải phương tiện bay thuần túy. Chỉ trong chốc lát, nó biến đổi hình dạng, trở thành robot nhện. Robot nhanh chóng bám vào vách đá, bò xuống vực sâu tăm tối, rồi hoàn toàn biến mất trong bóng đêm.
"..."
Trở lại với nhân vật chính,
Sau vài ngày bôn ba gian khổ, Đổng A và Sở Tuyết cuối cùng cũng tới được trại Soca. Dường như sau đợt biến cố vừa qua, rừng rậm xung quanh đã dần khôi phục trạng thái bình thường.
Trên đường trở về, Đổng A thu thập được kha khá tủy xương quái vật. Loại dịch này vừa dễ bảo quản vừa thay thế lương thực một cách hiệu quả, giúp hắn và Sở Tuyết vượt qua hành trình dài. Đổng A thầm tính sẽ thu thập thêm nhiều dịch tủy xương, trước khi tiếp tục hành trình về khu căn cứ Z.
Trại Soca vẫn giữ được vẻ yên bình vốn có. Tuy vậy, Đổng A nhận ra sự thay đổi rõ rệt: cư dân nơi đây tích cực cải tạo đất quanh trại, thành những cánh đồng rộng lớn. Từ các cuộc trò chuyện râm ran, hắn nghe được rằng họ đang trồng cây dây leo biến dị, kết trái Si chua và trái Say Sưa
Hắn không khỏi tò mò, tự nhủ: “Họ trồng nhiều Si chua và Say Sưa để làm gì?”
Sau khi hoàn tất hàng loạt thủ tục an ninh, hai người bước vào bên trong tường rào bảo vệ. Vừa thấy Đổng A, một thiếu niên trong đội tuần tra lập tức nhận ra hắn. Người này nhanh chóng thông báo cho ai đó, rồi mới tiếp tục nhiệm vụ của mình.
Không lâu sau, Già Romma xuất hiện với vẻ mặt hân hoan: “Ngài Đổng A, cô Sở Tuyết, thật may mắn vì hai vị đã an toàn trở lại.”
Đổng A mỉm cười: “Ngươi cũng đến được trại Soca an toàn, rất tốt.”
Sở Tuyết hỏi thêm: “Các ngươi đã ổn định ở đây chưa?”
Già Romma đáp:
“Nhờ chút thực lực của bọn ta, lại đúng lúc trại cần người để mở rộng diện tích trồng Si chua, trại chủ đã nhận chúng ta dưới trướng.”
Sở Tuyết gật đầu: “Như vậy quá tốt.”
Già Romma nói tiếp:
“Nhờ thông tin mà hai vị cung cấp về thuốc mồi và việc Thợ Săn biến dị sẽ hóa thành quái vật, trại chủ rất coi trọng bọn ta. Hiện tại, trại chủ đang đợi hai vị trong lều chính, xin mời theo ta.”
Sau vài giây cân nhắc, Đổng A đáp: “Được, gặp một chút cũng không sao.”
Già Romma dẫn đường, vừa đi vừa kể lại những sự kiện đã xảy ra sau khi họ chia tay nhau giữa đường. Chốc lát, ba người đã đến trước lều chính.
Chiếc lều khá lớn so với các lều khác, vách hình tròn với mái vòm cao. Khung lều được làm từ nan gỗ của các loài thực vật biến dị, liên kết bằng dây leo chắc chắn. Vách lều được bọc bằng da của quái vật và động vật bán biến dị, tạo nên vẻ ngoài đầy khí thế.
Bên trong lều, ở trung tâm đặt bếp lửa lớn. Xung quanh bếp, năm người đang ngồi, trong đó người ngồi chính diện, sở hữu thân hình to lớn nhất, Đổng A suy đoán là trại chủ. Điều khiến hắn ngạc nhiên chính là tuổi tác của người nọ – trông hắn chỉ khoảng 21 hoặc 22 tuổi mà thôi.
Ngồi bên cạnh trại chủ là lão già từng trao đổi thông tin và lựu đạn nhiệt nhôm với Đổng A và Sở Tuyết trước đây.
Trên bếp lửa trung tâm đang nướng một con lợn nhím đã được xử lý sạch sẽ, tẩm ướp gia vị thơm lừng, tỏa hương ngào ngạt khắp lều.
Khi Cả hai vừa bước vào, cả năm người bên bếp lửa cùng tiến tới đón tiếp. Lão già nhận ra Đổng A, ghé sát tai trại chủ thì thầm vài câu. Đổng A nghe loáng thoáng, liền đoán được lão đang giới thiệu về mình và Sở Tuyết.
Trại chủ bước lên trước, lịch sự chào:
“Xin chào hai vị. Ta là Silas, trại chủ của trại Soca. Chúng ta đã từng có duyên giao dịch qua. Ta cũng đã nghe Già Romma kể về chiến tích của hai vị, đặc biệt thông tin liên quan đến Thợ săn biến dị. Điều đó thực sự đã cứu mạng tất cả mọi người ở đây. Vì vậy, rất muốn kết giao.”
Đổng A gật đầu, không che giấu:
“Ta là Đổng A, đây là vợ ta Sở Tuyết. Chúng ta làm lính đánh thuê chính thức của căn cứ Z. Hân hạnh được gặp mặt.”
Nghe thấy họ đến từ căn cứ Z, nụ cười của Silas càng thêm rạng rỡ. Hắn nhanh chóng giới thiệu thành viên cấp cao khác của trại Soca, rồi mời hai người Đổng A nhập tiệc.
Bữa tiệc đơn giản nhưng thịnh soạn. Chẳng có rượu công nghiệp, mọi người dùng thức uống đặc chế từ nước pha trái Say Sưa và lá cây biến dị, thay thế cho rượu. Mùi vị dễ chịu, dịu dàng trong khoang miệng.
Thấy Đổng A thưởng thức ly rượu với vẻ hài lòng, Silas tự hào nói:
“Các ngươi cứ uống thoải mái! Tác dụng gây thiếu máu của trái Say Sưa đã được lá cây mới tìm được trung hòa. Hương vị lại khá ngon. Đây sẽ là thức uống chính thức của trại Soca.”
Trong không khí trò chuyện thân mật, Đổng A uống ngụm lớn, cảm nhận hương vị độc đáo. Hắn gật gù rồi cắt miếng thịt lợn nhím, vừa ăn vừa tán thưởng:
“Hương vị của hạt Đồng Hăng vẫn đặc biệt như thế! Quá ngon.”
Sở Tuyết thử một miếng, gật đầu đồng tình:
“Thực sự rất ngon.”
Lúc trước, khi bỏ chạy khỏi thành El Dorado, Sở Tuyết không nỡ vứt đi túi đựng hạt Đồng Hăng, đủ thấy nàng yêu thích hương vị của chúng đến mức nào.
Thấy trại Soca cũng sở hữu hạt Đồng Hăng, Đổng A tò mò hỏi:
“Các ngươi có nhiều hạt Đồng Hăng để giao dịch? Chúng ta muốn mang về thử trồng xem sao.”
Silas lắc đầu, đáp:
“Vẫn còn một ít, nhưng không nhiều. Thực ra, trại Soca cũng khá thiếu loại này. Hơn nữa, hạt Đồng Hăng giá trị cao, có thể dùng để đổi lấy v·ũ k·hí và nhiều thứ khác từ người của căn cứ C hoặc thành El Dorado. Thành El Dorado thậm chí còn xa xỉ đến mức sử dụng nó làm tiền tệ.”
Đổng A gật gù, hỏi tiếp:
“Vậy trồng nó khó không?”
Silas thở dài:
“Rất khó. Cây Đồng Hăng là loại thực vật biến dị cộng sinh, phát triển siêu nhanh, nhưng điều kiện sinh trưởng của nó lại cực kỳ hà khắc. Nó cần lượng lớn huyết nhục của quái vật thủy sinh để phát triển.
Hơn nữa, cây Đồng Hăng không phát triển độc lập. Nó cộng sinh với một loài quái vật bay gọi là chim sáu mắt. Loài chim này thường săn bắt quái vật thủy sinh để nuôi dưỡng cây. Đổi lại, cây kết xuất ra hạt Đồng Hăng, khi ăn vào, chim sáu mắt sẽ tăng cường thực lực.
Chúng ta đã thử gieo trồng cây Đồng Hăng và cung cấp đầy đủ huyết nhục, chẳng hiểu vì lý do gì mà cây phát triển tươi tốt lại chưa kết trái.”