Tận Thế Cũng Chỉ Như Vậy

Chương 186: Tinh Thể



Chương 186: Tinh Thể

Đổng A hỏi: "Các ngươi còn cây Đồng Hăng nào không? Cho chúng ta xem một chút, thù lao dễ bàn."

Thành chủ chưa trực tiếp trả lời mà chỉ đưa mắt ra hiệu lão trại phó. Trại phó, vẻ mặt chuyên nghiệp, đáp:

"Có thể trao đổi với các ngươi 200 hạt Đồng Hăng. Cây tươi đang trồng hiện tại đã héo hết, nhưng vẫn còn cơ hội. Mấy ngày nữa, chúng ta sẽ thảo phạt quái vật cấp lãnh chúa xung quanh trại Soca. Khi đó, trên địa bàn của chúng, hẳn sẽ tìm thấy cây Đồng Hăng. Ngươi nếu không vội thì đợi vài ngày nữa."

Đổng A nghe ra cơ hội, nói:

"Ta sẽ chờ, nhưng không thể quá lâu."

Trại phó trấn an:

"Yên tâm! Nhanh thì hai ngày, chậm thì ba ngày, chúng ta sẽ hành động."

Dù nhận ra chiến lực của Đổng A chẳng tầm thường, họ lại không hề có ý tứ thuê hắn xuất thủ, đủ thấy sự tự tin vào thực lực của mình.

Sau khoảng hai tiếng ăn uống vui vẻ, mọi người tan tiệc, ai về việc nấy. Đổng A và Sở Tuyết theo lão trại phó đến nơi trao đổi hạt Đồng Hăng.

Trong lều, Đổng A lấy ra xương, Dịch Tủy Sống của quái vật, và một ít lựu đạn hắn thu thập được từ các chiến sĩ đã t·ử n·ạn trong viện nghiên cứu số 8 để trao đổi lấy 200 hạt Đồng Hăng. Đột nhiên, lão trại phó hỏi:

"Cách chế biến thịt quái vật là các ngươi dạy cho Romma đúng không?"

Hóa ra, trước khi tận thế bắt đầu, lão trại phó từng quen biết già Romma, nên một số chuyện già đã chia sẻ riêng với hắn.

Đổng A cũng chưa dặn Già Romma phải giữ bí mật, vì vậy bình thản trả lời:

"Đúng! Có chuyện gì sao?"

Trại phó trầm giọng, nói:

"Công thức này đối với chúng ta cực kỳ quý giá. Người thường không thể ăn được thịt quái vật, nhưng thợ săn biến dị, chỉ cần hơi cao cấp, đều có thể dùng. Chúng ta phải tiêu thụ lượng thức ăn rất lớn, công thức giúp mọi người thuận lợi hơn quá nhiều. Các ngươi thực sự đã giúp đỡ ân huệ lớn."

Đổng A chẳng coi trọng chuyện ấy, thản nhiên đáp:

"Tiện tay mà thôi. Thật tốt nếu công thức đó hữu ích."

Trại phó mỉm cười:

"Đã vậy, tuyệt đối phải hồi báo."



Nói xong, hắn đi vào buồng trong. Lát sau, Lão trở lại với một hộp gỗ nhỏ. Bên trong hộp đựng vài viên tinh thạch đa giác màu đen, kích thước bằng đầu ngón tay.

Đổng A hơi nghi hoặc, không biết là thứ gì, hỏi:

"Đây là?"

Trại phó chưa trực tiếp trả lời ngay, bắt đầu giải thích dài dòng:

"Quên nói cho ngươi biết, thành chủ là con ta. Chúng ta vốn chẳng phải người bản địa rừng rậm, mà là nô lệ trốn thoát từ căn cứ C. Ba năm trước, lúc tận thế mới xảy ra một năm, hỗn loạn vô cùng. Trên đường chạy khỏi địa bàn căn cứ, ta phát hiện một cái xác. Nhờ v·ũ k·hí hiện đại và lương thực trên người đó, chúng ta mới sống sót tới được trại Soca.

Ngoài ra, ta còn nhặt được những viên tinh thạch này. Nay, lấy ra tặng ngươi 15 viên."

Sở Tuyết không kiên nhẫn trước lời kể dài dòng, liền hỏi thẳng:

"Nó rốt cuộc có công dụng gì?"

Trại phó cười gượng:

"Đừng nôn nóng. Ta nói chi tiết như vậy, vì lo viên tinh thạch liên quan tới căn cứ C, mong các ngươi đừng tiết lộ ra ngoài.

Sở Tuyết tỏ ra đã hiểu, gật đầu:

"Thì ra là thế. Nhưng công dụng ta muốn biết đâu?"

Trại Phó:

"Công dụng ư? Nó cực kỳ cứng, ta chưa từng thấy thứ gì cứng như nó.

Ngoài ra, nó có thể hấp thụ ánh sáng. Càng hấp thụ nhiều ánh sáng, hoặc ném vào lửa, nó sẽ càng trong suốt. Thời gian để trở nên trong suốt nhanh hay chậm phụ thuộc vào cường độ ánh sáng hoặc nhiệt độ của ngọn lửa.

Khi các vết ám đen biến mất, tinh thạch sẽ tỏa ra ánh sáng giống như mặt trời, chói lóa liên tục trong tám tiếng. Ánh sáng này thúc đẩy thực vật phát triển nhanh và tốt hơn, đặc biệt là cây Đồng Hăng. Tuy nhiên, dù được chiếu sáng tươi tốt, cây vẫn không kết hạt, sau đó nhanh chóng héo rũ."

Đổng A nhíu mày, hỏi tiếp:

"Chỉ vậy thôi sao?"

Lão Trại phó:

"Đâu chỉ như vậy, khi tinh thạch phát sáng xong, nó sẽ trở nên rất nóng. Nếu bỏ vào nước, nước sẽ sôi. "



Đổng A tò mò hỏi :

Các ngươi dùng phương pháp gì để biến tinh thể thành trong suốt?"

Trại Phó:

"Thông thường, chúng ta dùng chảo kính cầu lồi trong thị trấn Mesto Soca để hội tụ ánh sáng, phơi nắng khoảng hai ngày, tinh thạch sẽ trong suốt hoàn toàn. Chắc chắn nó còn nhiều công dụng khác, chúng ta mới thực nghiệm đến đó thôi."

Đổng A quan sát các viên tinh thể đen bóng trong hộp, trong lòng nổi lên sóng to gió lớn, nhưng gương mặt vẫn giữ vẻ thản nhiên.

Hắn nghe trại phó nói những viên này cứng vô cùng, lập tức liên tưởng tới Cryspisium. Tuy nhiên, chúng chẳng giống lắm; Cryspisium của hắn trong suốt như thủy tinh, chứ không mang màu đen sâu thẳm. Dù vậy, hắn chắc chắn một điều: giá trị của viên tinh thể rất kinh người.

Không chút do dự, Đổng A cầm lấy hộp gỗ, đáp:

"Cảm ơn ngươi. Viên tinh thể có lẽ sẽ hữu ích với ta."

Hắn dừng lại một chút, rồi tiếp lời, giọng trầm xuống:

"Các ngươi đã hào phóng như thế, ta cũng muốn chia sẻ thông tin quan trọng: Hãy nhanh chóng tìm cách chống phóng xạ đi. Bom nguyên tử sắp nổ rồi. Rừng rậm đầy quái vật, số lượng bom rơi xuống chắc chắn sẽ cực nhiều..."

Lời nói đột nhiên của Đổng A khiến trại phó đứng máy một hồi. Ban đầu, Lão nghĩ điều đó quá hoang đường, nhưng cảm giác kinh hoàng từ từ chiếm lấy tâm trí. Hắn vội vã hỏi liên tục:

"Thật ư? Nguồn tin này đáng tin chứ? Ngươi tin không?"

Đổng A nhìn thẳng vào đôi mắt đã mất bình tĩnh của lão trại phó, chỉ nói hai từ:

"Ta tin."

Lão trại phó nghe xong, lòng thầm cảm thấy may mắn vô cùng vì đã dâng tặng hộp tinh thể đúng người.

Nếu không nhờ màn tặng quà, làm sao hắn biết được tin tức đáng sợ như thế? Đổng A chẳng rảnh hơi để đùa giỡn, càng khiến hắn tin rằng tai họa thực sự đang đến gần.

Tuy thứ này sẽ chiếu sáng và kích thích thực vật sinh trưởng, giá trị to lớn. Nhưng loại Tinh Thể màu đen, hắn thu được một túi lớn, 15 viên chỉ thuộc phần nhỏ trong số đó mà thôi.

"..."

Giao dịch kết thúc nhanh chóng, Đổng A rời đi, còn lão trại phó vội vã chạy đi tìm trại chủ Silas để bàn bạc.

Giả sử tin tức Đổng A mang tới là thật, cả kế hoạch của trại Soca sẽ phải thay đổi, nếu không, toàn bộ mọi người trong trại sẽ chẳng còn ai sống sót.



Khi nghe lão trại phó báo lại, Silas ban đầu không tin. Biểu hiện của hắn giống hệt cha mình, cho rằng Đổng A đang nói nhảm. Suy nghĩ kỹ hơn, hắn nhận ra thế giới bây giờ đã đâu giống trước tận thế. Bất kỳ chuyện điên rồ nào cũng có thể xảy ra.

Silas thở dài, đầy đau khổ:

“Những kẻ đó... Chúng điên hết rồi sao? Cuộc sống của chúng ta đã khốn khổ thế này rồi mà?”

Lão trại phó đáp:

“Điên hay không thì cũng mặc kệ, việc trước mắt chúng ta phải tìm cách vượt qua t·ai n·ạn.”

Silas gật đầu, ánh mắt trở nên kiên quyết:

“Được, thay đổi kế hoạch thôi. Chẳng cần mở rộng địa bàn quá nhiều nữa. Chờ đợi người của căn cứ C và căn cứ Z đến, ta sẽ yêu cầu họ giúp đỡ, đặc biệt là căn cứ Z. Chúng ta giúp trồng cây Say Sưa, họ chắc chắn sẽ đáp ứng.”

Lão trại phó suy nghĩ rồi nói:

“Ta sẽ cử người đào vài hầm trú ẩn gần thị trấn. Dù chuyện gì xảy ra, tạm thời có nơi trốn tránh.”

Silas hỏi thêm:

“Ngươi thám thính căn hầm kia, phát hiện gì đáng giá không?”

Lão trại phó lắc đầu:

“Trừ việc thu được các viên tinh thể ra, chưa tìm thấy gì hữu ích cả.”

Silas cân nhắc, nói:

“Vậy thì hãy cử người nghiên cứu loại tinh thể đó. Biết đâu nó sẽ sở hữu tác dụng gì.”

Lão trại phó than thở:

“Chỉ tiếc, trong trại chẳng ai là chuyên viên nghiên cứu.”

Silas trầm ngâm một lúc, rồi nói:

“Nếu nghiên cứu không ra, chúng ta sẽ chia sẻ thông tin này cho các căn cứ lớn. Nhất là căn cứ Z, tò mò về thị trấn đã lâu.

Với năng lực của họ, lại có thêm số lượng tinh thể lớn làm đặt cược, ta không tin họ sẽ từ chối giúp chúng ta vượt qua v·ụ n·ổ h·ạt n·hân.”

Lão trại phó gật đầu:

“Được, cứ quyết định như vậy.”

"..."

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.