Sở Tuyết đâu ngờ rằng vừa rời khỏi căn cứ Z chưa bao lâu, kẻ địch đã xuất hiện.
Nàng thầm nghĩ: "Đối phương cũng gan lớn thật!"
Nhanh chóng bò về vị trí lái, Sở Tuyết lần nữa tiếp lấy vô lăng, đạp ga tăng tốc. Vì cần phối hợp với Lập Thành phía sau, nàng hoàn toàn có thể tăng tốc gấp đôi mà chẳng gặp bất cứ khó khăn gì.
Hai đoàn xe một bên đuổi, một bên chạy, nhanh chóng rời xa căn cứ Z. Đi thêm khoảng 7 km nữa, từ ngã rẽ bên tay phải, đoàn xe lạ gồm 12 chiếc bất ngờ lao tới, tất cả đều được độ chế chống zombie nhìn khá chắc chắn, rõ ràng có ý định chặn đường.
Khu vực này địa hình khá trống trải, Sở Tuyết quan sát rõ tình hình, chớp thời cơ, ra lệnh:
"Nổ súng!"
Thanh Nhã đã chờ đợi từ lâu, lập tức nâng khẩu súng STV Ultimate, với hệ thống ngắm bắn điện tử hỗ trợ, nhắm bắn chuẩn xác. Viên đạn đầu tiên rời nòng, nhanh chóng găm thẳng vào kính chắn gió của chiếc xe dẫn đầu.
Ở phía sau, chiếc xe tải cũng không chậm trễ. Thấy tín hiệu khai hỏa, Tiểu Cường ngay lập tức xoay súng máy, bóp cò. Tiếng súng “thịch, thịch, thịch” vang lên liên tục, vỏ đạn rơi lả tả xuống thùng xe như mưa.
Hỏa lực mạnh mẽ từ súng máy tạo ra áp chế, buộc đoàn xe chặn đường phải chậm lại. Tuy nhiên, hỏa lực ngắn hạn chưa gây được tổn thất đáng kể. Thay vào đó, khẩu STV Ultimate mà Thanh Nhã sử dụng, với khả năng ngắm bắn chính xác, nhanh chóng lấy mạng người tài xế. Trong vài giây tiếp theo, người ngồi ở ghế phụ chiếc xe đầu tiên ăn thêm hai viên đạn nữa, máu chảy ồ ạt.
Sở Tuyết, với thị lực kinh người bực nào, quan sát rõ ràng cảnh đó từ xa, lạnh lùng cười khẩy rồi nói:
"Một tên c·hết, một sắp c·hết. Không tệ, bắn cừ lắm. Có vẻ đám người kia không chỉ siêu nhân loại, có cả người thường."
Thanh Nhã được khen nhưng chỉ bình thản đáp:
"Nhờ hệ thống ngắm bắn điện tử. Công nghệ thật sự lợi hại! Ngươi lấy được thứ này từ đâu thế?"
Sở Tuyết cười hì hì:
"Ồ, chuyện này bọn ta quên kể cho ngươi à? Là từ một cái xác nhặt được đấy. Một bộ khô lâu chuẩn xác hơn."
Thanh Nhã khẽ gật đầu, như chợt nhớ ra điều gì:
"À, ta biết rồi. Lúc mới rời khỏi vực sâu, khi tiến vào vùng đồng bằng Tây Nam, đúng không?"
Sở Tuyết gật đầu xác nhận:
"Đúng vậy! Lúc kể chuyện, quên mất chưa nhắc tới chiến lợi phẩm này. Hihi."
Đám thanh niên phía sau, đang căng thẳng nín thở theo dõi trận chiến, nghe thấy hai người phía trước vừa bắn nhau vừa trò chuyện rôm rả như đi chợ, không khỏi cảm thấy xấu hổ.
“Đại tỷ nhà mình đúng là chẳng giống người thường chút nào.”
Sở Tuyết nói với Thanh Nhã:
"Tốc độ này sợ là thoát không kịp. Ta ra ngoài xử lý đoàn xe chặn đường. Ngươi lái xe cùng Lập Thành rời đi trước, ta sẽ chạy theo sau."
Thanh Nhã chưa phản đối, chỉ khẽ gật đầu. Nàng một tay giữ lấy vô lăng, trong khi Sở Tuyết nhanh chóng bò lên nóc xe.
Tốc độ xe hiện tại khá nhanh, Thanh Nhã liền chồm người qua ghế lái, đồng thời khéo léo lách qua cục đá lớn trên đường, chứng tỏ kỹ năng lái xe của nàng cũng chẳng phải hạng tầm thường. Sau khi ngồi vững, nàng ngước nhìn lên Sở Tuyết và nói:
"Đừng có sính cường. Nhớ cẩn thận đấy."
Nói xong, Thanh Nhã nhấn chân ga, chiếc xe đang chậm dần lại một lần nữa lao v·út đi, băng băng tiến lên.
Sở Tuyết mỉm cười đáp:
"Yên tâm đi."
Dứt lời, nàng nhún người một cái, nhảy khỏi nóc xe. Trong không trung, Sở Tuyết lộn vòng, mượn lực tiếp đất hoàn hảo rồi cấp tốc chạy về phía đoàn xe chặn đường.
Không dùng súng, Sở Tuyết học theo Đổng A, rút ra lựu đạn. Với lực tay mạnh mẽ và chuẩn xác, nàng ném lựu đạn như pháo cối. Hai quả lựu đạn lao v·út về phía hai chiếc xe dẫn đầu, p·hát n·ổ dữ dội, khói bụi ngút trời.
Hai chiếc xe dẫn đầu bị phá hủy hoàn toàn. Chiếc xe đầu tiên mất lái, lao sang ven đường, lật ngang, trong khi chiếc xe phía sau chưa kịp phanh, tông thẳng vào đuôi xe trước, b·ốc c·háy dữ dội. Đoạn đường lập tức bị phong tỏa.
Tuy nhiên, đối phương không hề đứng yên chịu trận. Từ trên các xe phía sau, súng máy đã nhắm thẳng về phía Sở Tuyết, xả đạn liên hồi như mưa.
Sở Tuyết đã sớm dự đoán được điều này. Nàng nhanh nhẹn lách người né tránh, thân pháp linh hoạt giống đang khiêu vũ giữa làn đạn.
Kỳ thật, viên đạn bay với tốc độ cực nhanh, đến mức cấp thấp cải tạo chiến sĩ khó lòng né tránh. Tuy nhiên, giữa các siêu nhân loại sở hữu kỹ thuật gọi là "dự đoán hướng bắn" của kẻ địch. Bằng cách này, bọn họ di chuyển trước khi viên đạn khai hỏa, tạo ra ảo giác như đang né được đạn trong tích tắc vậy.
Đến khi thấy một tên trong đám đối phương rút ra khẩu bazooka, nhắm thẳng về phía mình, Sở Tuyết lập tức nhận ra chỉ né tránh thôi, e rằng thoát không xong.
Đầu đạn nếu phóng đi, tuy không nhanh bằng đạn súng trường, nhưng sức công phá diện rộng của nó khiến nàng mất đi nhịp điệu. Trong đầu lóe lên ý tưởng, Sở Tuyết nhanh chóng rút súng ngắn bên hông, nhắm vào đầu đạn rocket còn chưa kịp bay ra khỏi nòng.
"Đoàng!"
Viên đạn từ súng của Sở Tuyết trúng thẳng vào đầu đạn, khiến nó nổ tung tại chỗ. Sở dĩ điều này có thể thực hiện được bởi vì gia tốc đầu nòng của súng chống tăng bazooka khá thấp chỉ khoảng 150 m/s. Con súng ngắn màu bạc trong tay nàng nhanh hơn nhiều, từ 450-500 m/s, khoảng cách 2 bên cũng không xa, phản ứng của nàng cao hơn đối thủ quá nhiều.
Lợi dụng v·ụ n·ổ lớn gây hỗn loạn, Sở Tuyết kéo dài khoảng cách với đối phương, nhanh chóng thay đổi hướng, chạy xa khỏi tầm t·ấn c·ông của bọn chúng.
Tốc độ của nàng nhanh đến kinh người, chỉ để lại cái bóng mờ vụt qua.
Đám người chặng đường nhìn thấy tốc độ của nàng cũng trợn mắt ngoác mồm. Một tên trong số đó cuối cùng lắp bắp chửi thề:
"Móa nó... Đụng phải quái vật gì? Cấp trên còn nói chặng đường đám lâu la đây?!"
Với sự q·uấy r·ối của Sở Tuyết, hai chiếc xe do Thanh Nhã và Lập Thành điều khiển đã đến được ngã ba trước, kế hoạch chặn đường của đối phương thất bại.
Thực tế, kẻ địch với thông tin tình báo quá ít, không biết đội của Sở Tuyết sẽ dùng con đường nào để rời khỏi căn cứ Z. Việc tổ chức đội ngũ chặn đường trong thời gian ngắn như vậy, và suýt thành công, chứng tỏ đối phương cũng sở hữu những người rất giỏi trong việc tổ chức và chỉ huy đội ngũ.
Trong đoàn xe chặn đường không chỉ có người thường mà còn có năm tên sinh học cải tạo chiến sĩ, tất cả đều ngồi chung trong một chiếc xe. Dù là siêu nhân loại, chúng vẫn không khỏi sự hoảng sợ trước loạt động tác nhanh như chớp của Sở Tuyết.
Một tên trong số đó, vẻ mặt run rẩy, lên tiếng: “CMN, Là ô uế sinh học cải tạo chiến sĩ à?”
Tên khác, giọng đầy lo lắng, bổ sung: “Không đơn giản như vậy đâu. Hẳn là đỉnh phong ô uế cải tạo chiến sĩ. Dù siêu nhân loại phe ta nhân số nhiều hơn (5 người) nếu lao lên đánh nhau chắc chắn phải lạc bại. May mà chúng ta vẫn đang di chuyển theo đội ngũ.”
Một tên với khuôn mặt âm hiểm, sắc mặt u ám, liếc nhìn những người trong xe rồi nói: “Cứ nghĩ chúng ta đã đủ tàn ác, xem ra kẻ ác hơn đâu đâu cũng có. DCM chúng đã ăn bao nhiêu người? Nữ nhân kia phải mạnh ngang Huy Điền chứ?”
Người dẫn đầu, luôn giữ im lặng từ trước, cuối cùng cũng lên tiếng: “Đụng phải xương cứng rồi. Chúng ta phải dùng ưu thế về số lượng để đối phó với chúng.”
Những người còn lại đều gật đầu, đồng thanh: “Hiểu rồi!”