Đổng A tiếp tục bài thí nghiệm của mình. Hắn nhìn về phía Lão Tân, hỏi:
“Ngươi cảm thấy hoạt động thuận tiện hay không? Chi giả mới dùng thế nào?”
Lão Tân trả lời:
“Hành động khá thuận tiện. Trong tay chân giả này chứa v·ũ k·hí gì không?”
Đổng A gật đầu:
“Súng Taser cũ của ta được trang bị bên trong tay giả. Ngoài ra, chân giả của ngươi cũng tích hợp pin hydro, giúp ngươi tự cung cấp năng lượng khi cần. Trong tay giả cũng có thêm vài 'đồ chơi' nhỏ để tạo bất ngờ khi chiến đấu.”
Nói xong, Đổng A bắt đầu hướng dẫn Lão Tân cách sử dụng v·ũ k·hí tích hợp trong chi giả.
Lão Tân ngạc nhiên hỏi:
“Đội trưởng, ngài không dùng súng điện Taser nữa sao?”
Đổng A liếc gậy Batoong đặt ở cạnh bàn, mỉm cười:
“Nó đã không theo kịp thực lực của ta. Ngươi dùng sẽ hợp lý hơn. Hơn nữa, ta sở hữu v·ũ k·hí thuận tay cho mình rồi.”
Hiểu rằng Đổng A là chuyên gia trong lĩnh vực này, luôn tính toán cẩn thận, Lão Tân chẳng hỏi thêm.
Đổng A tiếp tục giải thích:
“Trong chân giả của ngươi còn chứa một bình hydro khí nén nhỏ, có thể sạc năng lượng cho pin hydro bất cứ lúc nào. Tuy nhiên, nó hơi nguy hiểm, ngươi cần phải cẩn thận khi sử dụng.”
Lão Tân đáp gọn:
“Không sao, ta sẽ chú ý!"
Đổng A tiếp tục giới thiệu:
"Khung xương robot của ngươi không dùng nguồn điện từ pin lithium nữa. Ta đã tối ưu lõi công nghệ, thay vào đó là năng lượng từ pin hydro. Nhờ vậy, ngươi chẳng cần phải vác pin lithium sau lưng, giúp mang nhiều vật phẩm, thời gian hoạt động liên tục lâu hơn. Ngoài ra, bổ sung năng lượng cho pin hydro cũng rất nhanh chóng.”
Lão Tân gật gù:
“Đây cũng là lý do khung xương robot của ta sở hữu lớp thiết giáp phải không?”
Đổng A trả lời:
“Đúng thế! Ta đã dùng hợp kim chứa 15% Faranium của căn cứ Z để chế tạo lớp thiết giáp. Bên trong ngoài bộ đồ bảo hộ chống phóng xạ, trang bị thêm lớp áo hấp thụ xung lực. Nó có thể chống lại lực chấn động từ một số đòn t·ấn c·ông từ v·ũ k·hí thông thường hoặc móng vuốt của quái vật cấp thấp. Nhưng nếu gặp phải v·ũ k·hí với sức sát thương lớn, chẳng hạn như súng bắn tỉa cỡ nòng trên 12,7mm dùng đạn xuyên giáp, hoặc súng SCT, thì lớp giáp này sẽ không còn tác dụng.”
Lão Tân: Nếu thay kim loại không cần thiết bằng Faranium nguyên chất thì tốt quá. Chỉ có 15% Faranium quá ít."
Thanh Nhã đứng ở bên lộ ra b·iểu t·ình khó khăn, chen vào nói: "Quá khó mua, phải chờ cho điểm cống hiến nhiều lên mới được. Hy vọng đội trưởng tìm ra biện pháp rẻ tiền hơn?"
Đổng A gật đầu, nói:
“Ta đã có ý tưởng, nhưng muốn thực hiện, còn cần nâng cấp các loại máy tiện, máy gia công trước."
Lão Tân gỡ tạm ra một miếng vảy giáp, nhìn lấy trang phục bảo hộ bên trong, hỏi:
"Lớp quần áo đệm bên trong lớp giáp là Bộ đồ chống phóng xạ trao đổi ở danh sách 1?”
Đổng A gật đầu: "Đúng! Như vậy có thể chống lại phần nào phóng xạ ở phía bên ngoài. Chỗ bờ vai cạnh cổ gắn máy đo phóng xạ, nhớ để ý thông số."
Lão Tân múa bài quyền, xong, lắc đầu nói: "Chưa được thoải mái cho lắm, hơi ảnh hưởng đến khả năng ra đòn của ta."
Đổng A lắc đầu: "Chẳng còn cách nào khác, phần khung thân chúng ta mua về mà không phải tự làm, vì vậy chưa thể độ chế thêm bao nhiêu thiết bị, khung xương cần cải tiến nhiều hơn."
Lão Tân hài lòng, nói:
“Như thế đã rất tốt rồi! Chỉ có điều, mũ giáp hơi cản trở tầm nhìn. Cái này cần sửa một chút.”
Đổng A đáp ngay:
“Ok. Đã ghi lại... Đợi đổi được kính nhìn đêm, camera hồng ngoại từ trung tâm thương mại, ta sẽ bổ sung thêm vào mũ giáp.”
Thanh Nhã tranh thủ hỏi:
“Đội trưởng, khung xương robot của ta cũng dùng Pin hydro phải không?”
Lần này, Đổng A chưa trả lời ngay, Sở Tuyết lên tiếng:
“Thanh Nhã, khung xương của ngươi dùng pin hydro của ta, trang bị ít hơn Lão Tân, nhưng súng Taser và đao siêu tần tự chế là phải có. Bình hydro khí nén của ngươi không sở hữu ống kết nối trực tiếp, mà nạp qua van rời, hơi phiền phức hơn so với của Lão Tân đôi chút.”
Thanh Nhã đáp lại:
“Như vậy đã rất tốt, ta cảm giác cái gì mình nâng lên cũng nhẹ hơn rất nhiều!”
Sở Tuyết công nhận:
“Đúng! Nhưng sức phản ứng của các ngươi so với chiến sĩ cấp 1 vẫn khá chậm, không có khả năng hồi phục, giáp cũng còn yếu.”
Đổng A đưa ra kỳ vọng:
“Đây là bản thử nghiệm số 1 thôi. Đợi ta nghiên cứu thêm, AI sẽ cho ra bản nâng cấp sau.”
Thanh Nhã nghĩ ra điều gì, hỏi Sở Tuyết:
“Vũ khí của ngươi chỉ còn 1 thanh đao nhiệt dung, như thế có ổn không?”
Sở Tuyết tự tin trả lời:
“Yên tâm! Nó mạnh hơn bất kỳ v·ũ k·hí tự chế nào khác.”
Thanh Nhã nắn bóp hai tay mình, cảm nhận sự cứng cáp và sức mạnh do bó cơ kim loại mang lại, thân thể chưa quen cho lắm, hơi chút dị dạng nhưng nàng tin rằng chỉ cần liên tục huấn luyện liền có thể làm quen, suy nghĩ vài giây, mới nói với Sở Tuyết:
"Ta dự định dùng cung, dù sao mấy năm qua, mình vẫn luôn luyện tập bắn cung. Đội trưởng, nhờ ngươi chế tạo thêm nhiều loại đầu mũi tên, để phục vụ các chiến thuật tác chiến đa dạng hơn."
Đổng A gật đầu:
"Không có vấn đề! Đầu mũi tên nổ trong kho vẫn còn nhiều, chẳng cần phải chế tạo thêm, thay thuốc nổ thường bằng thuốc nổ tetra là được.
Ta sẽ chế tạo thêm đầu mũi tên xuyên giáp, đầu mũi tên răng cưa, và đầu mũi tên gắn dây dẫn, phối hợp dùng với protein siêu bền. Hiện tại chưa tìm thấy vật liệu ưng ý, ngươi phải chờ một thời gian."
Đổng A nhìn ba người Lập Thành, Thạch Tùng, Tiểu Hổ giải thích thêm:
“Ba khung xương robot này tạm thời chưa sở hữu giáp che phủ, nên nhìn thon gọn hơn. Độ an toàn và sức mạnh bộc phát cũng yếu hơn so với khung xương của Lão Tân và Thanh Nhã.
Pinlithium đeo ở balo sau lưng rất dễ tổn thương, nên nhớ cẩn thận."
Thạch Tùng sờ sờ balo sau lưng: "Pin nặng quá! Không linh hoạt giống bộ của Lão Tân và Thanh Nhã?"
Đổng A gật đầu nói:
"Trọng lượng pin nặng 30 kg, balo thông thường chỉ mang vác thêm 120 kg nữa thôi. Độ linh hoạt đương nhiên phải kém hơn, ta cũng đã tạm thời nghĩ ra biện pháp giải quyết, sắp tới chế tạo thêm tấm thuẫn cho các ngươi, tăng khả năng phòng thủ lên.”
Tiểu Hổ lắc đầu:
"Ta thì không cần đâu đội trưởng, Ta quen dùng súng máy, cộng với lượng đạn và nhu yếu phẩm đem theo liền hết chỗ để mang thêm tấm chắn nữa."
Đổng A nghe vậy, gật gật đầu nói:
"Cũng được! Đến lúc đó, Lập Thành và Thạch Tùng cầm tấm chắn, ngươi núp sau bọn họ nổ súng là ổn đội hình, nhớ phải chừa trọng lượng mang theo đao, đề phòng kẻ địch cận thân."
Tiểu Hổ: "Hiểu rồi!"
Đổng A dặn dò thêm:
“Được rồi! Lập Thành, Tiểu Hổ, Thạch Tùng, các ngươi nhớ luyện tập thay pin lithium cho thuần thục. Chiến đấu có thể xảy ra bất cứ lúc nào, nên lượng pin không thể dưới 30%.”
Ba người đồng thanh:
“Rõ!”
Khi buổi thử nghiệm cơ bản hoàn tất, Lão Tân phải gật gù tán dương:
“Đội trưởng, ngươi toàn năng thật! Trong đời ta, chưa bao giờ gặp ai có khả năng độ chế tốt hơn ngài. Khung xương robot ta từng sử dụng nào có tốt như thế này.”
Thanh Nhã cũng đồng tình:
“Đúng vậy, ngài chắc chắn đã bỏ ra rất nhiều công sức để làm việc này.”
Lập Thành thêm vào:
“Ta làm việc chung với đội trưởng đây! Hắn cực kỳ nghiêm khắc! Nhờ đó mà chúng ta mới tạo ra thứ tốt đến thế. Haha.”
Đổng A cười nhẹ, nói:
“Khỏi cần tán dương. Tốn khá nhiều tiền đấy.... Nếu thử nghiệm không có vấn đề gì, ngày mai chúng ta sẽ xuất phát đi trung tâm thương mại.”