Tạo Thần

Chương 10: Mua Xe



Chương 10: Mua Xe

Lục Linh lập tức quay sang nhìn Quỷ Ảnh với ánh mắt đầy hoài nghi.

Thật không đấy?

Quỷ Ảnh lén lút nhìn về phía Nguyễn Tử Dương, phát hiện chủ nhân không để ý tới mình, nó lắc lắc đầu.

Nào có chuyện này… Hoàn toàn do chủ nhân bịa ra thôi.

Chủ nhân không muốn đi bộ, dựa vào năng lực của nó cũng có thể biến thành một chiếc xe.

Nhưng chủ nhân ghét bỏ chê nó xấu, không hợp khí chất, nên muốn lấy cớ mua một chiếc xe mới để tiện đường trang bức mà thôi!



Nguyễn Tử Dương thong thả bước vào khu phố sầm uất, nơi những cửa hàng cao cấp san sát nhau.

Hắn nheo mắt nhìn bảng hiệu lấp lánh, trong lòng suy nghĩ nên chọn chiếc nào để vừa hợp khí chất vừa thuận tiện cho việc đi lại.

Lục Linh đi bên cạnh, vẻ mặt đầy hứng thú.

“Chủ nhân, đi mua xe thôi có cần phải ăn mặc bảnh bao thế này không? Ngài có định mê hoặc nhân viên bán hàng không đấy?”

Nguyễn Tử Dương thản nhiên chỉnh lại cổ áo, nhếch môi cười nhẹ.

“Đương nhiên, xe sang không chỉ để đi mà còn để thể hiện đẳng cấp, ta mà không ra dáng quý ông thành đạt thì có khi bọn họ lại nghĩ ta đến để xin lái thử miễn phí mất.”

Lục Linh phì cười, nhưng chưa kịp nói gì thêm thì cả hai đã bước vào một cửa hàng ô tô sang trọng.

Cửa kính tự động mở ra, mùi hương nước hoa nhẹ nhàng phảng phất trong không khí, ánh sáng trắng tinh tế phản chiếu trên những chiếc xe sáng bóng, khiến cả gian phòng đều toát lên vẻ sang trọng.

Nhân viên trong cửa hàng lập tức hướng mắt về phía hai vị khách vừa bước vào.

Một nữ nhân viên trẻ tuổi nhanh chóng tiến lên, nở nụ cười chuyên nghiệp.

Cô gái trẻ trung, đầy sức sống, vóc dáng quyến rũ khiến người ta không khỏi ngoái nhìn.

Làn da trắng mịn, gương mặt thanh tú với đôi mắt to tròn lấp lánh sự chuyên nghiệp nhưng cũng không giấu được nét e thẹn khi đối diện với một khách hàng phong độ như Nguyễn Tử Dương.

Trên người là một bộ đồng phục công sở vừa vặn ôm lấy những đường cong nóng bỏng, chiếc áo sơ mi trắng cài kín cúc nhưng vẫn khó giấu được đường nét đầy đặn.

Đôi chân dài thon thả được bao bọc trong lớp tất mỏng màu da, càng tăng thêm vẻ quyến rũ, kín đáo mà không kém phần thanh lịch.



Nguyễn Tử Dương ánh mắt chăm chú rơi trên người cô, trong lòng sinh ra nồng đậm hứng thú.

Không phải vì bộ dáng của cô… Mà chính là linh hồn.

Thậm chí chiếc ống nghiệm cất chứa dung dịch màu trắng đã có sự dao động.

Dù rất nhạt, nhưng hiển nhiên trên người cô gái này có thứ mà hắn muốn.

Nhìn xem diện mạo của Nguyễn Tử Dương, lại nhận thấy ánh mắt hắn một mực rơi trên người mình, cô bất giác lùi lại một bước, hai má hơi ửng đỏ.

“Chào… Chào anh, xin hỏi anh cần tư vấn mẫu xe nào ạ?”

Nguyễn Tử Dương nở nụ cười tao nhã, giọng điệu mang theo chút hờ hững nhưng vẫn đầy mê hoặc.

“Tôi muốn đi dạo một lát, tí nữa sẽ làm phiền cô sau.”

“Vâng, thưa anh, xin anh cứ tự nhiên.”

Nữ nhân viên gật đầu nhẹ, rồi nhanh chóng lùi lại, nhưng không quên len lén nhìn hắn thêm một lần.

Cô vừa rời đi, Lục Linh lập tức kéo nhẹ tay áo Nguyễn Tử Dương, giọng nói tràn đầy nghi ngờ.

“Chủ nhân, ta còn tưởng ngài nói đùa, ngài thực sự muốn mua xe? Nhưng mà… Tiền đâu ra?”

Nguyễn Tử Dương sắc mặt không đổi, chậm rãi lấy ra điện thoại, đưa ra trước mặt Lục linh.

Lục Linh tò mò cúi đầu, lúc này mới phát hiện, tài khoản của hắn vậy mà đột nhiên có rất nhiều số 0.

Một, hai, ba,… Chín, mười cái số 0!

Trời ạ!

Chủ nhân từ khi nào lại giàu thế này?

“Không cần ngạc nhiên, là Quỷ Lửa chuyển cho ta, chỉ là không ngờ hắn lại đưa nhiều thế thôi.”

Lục Linh kích động, quơ tay: “Chủ nhân, trong tài khoản của ngài nhiều số 0 như vậy… Có thể chia cho ta vài số được không?”

Nguyễn Tử Dương nhướn mày, khóe môi nhếch lên thành một nụ cười đầy ẩn ý.

“Được, ngươi muốn bao nhiêu số 0 đều được.”



Lục Linh chưa kịp reo lên vui mừng thì đột nhiên cảm thấy có gì đó sai sai.

Khoan đã!

Nếu chỉ có số 0… Mà không có số nào khác đứng trước nó… Thì chẳng phải vẫn là con số 0 tròn trĩnh sao!

“Chủ nhân! Ngài lừa ta?”

“Thông minh hơn rồi đấy.” Nguyễn Tử Dương cười khẽ, ung dung cất điện thoại vào túi, tiếp tục bước đi, dáng vẻ nhàn nhã mà cao quý.

Lục Linh đứng chôn chân tại chỗ, hai má phồng lớn, tức giận dậm chân.

“Chủ nhân là người keo kiệt nhất thế gian này!”

Đi dạo một hồi, Nguyễn Tử Dương hết nhìn lên rồi lại nhìn xuống, Lục Linh có chút nhàm chán, cô chớp chớp mắt rồi nở nụ cười tinh quái.

“Chủ nhân, để ta đề cử một chiếc xe rất phù hợp với khí chất của ngài.”

Nguyễn Tử Dương nhướn mày, tỏ vẻ hứng thú.

“Nói xem?”

Lục Linh chỉ tay về phía một chiếc xe đậu ở góc tường.

Một chiếc xe điện mini nhỏ nhắn, đáng yêu, màu hồng phấn rực rỡ, trông như được thiết kế dành riêng cho các nữ sinh trung học.

Thậm chí, bên cạnh còn dán hình một chú thỏ con với đôi mắt to tròn, lấp lánh.

“Chủ nhân nhìn xem! Chiếc xe này không chỉ tiết kiệm nhiên liệu, bảo vệ môi trường, mà còn rất dễ thương, rất phù hợp với phong thái khiêm tốn, nhã nhặn của ngài.”

Nguyễn Tử Dương nhìn theo hướng chỉ tay của cô, khóe mắt khẽ giật một cái.

Sau một giây im lặng đầy áp lực, hắn nhếch môi, giọng nói chậm rãi nhưng mang theo uy h·iếp rõ ràng.

“Tháng này tịch thu điện thoại.”

Nụ cười trên mặt Lục Linh liền đông cứng.

“Đừng mà chủ nhân, ta chỉ đùa thôi mà…”

Nguyễn Tử Dương thu lại ánh mắt sắc bén, hừ lạnh một tiếng, sau đó đi về phía nữ nhân viên.



Cô gái có tên Diệp Ái Tình, thấy hắn đến gần, lập tức nở nụ cười chuyên nghiệp.

“Anh có đang quan tâm đến dòng xe nào chưa?”

Nguyễn Tử Dương liếc mắt một vòng, sau đó chậm rãi mở miệng.

“Maybach S680, còn xe trưng bày không?”

Lời vừa dứt, Diệp Ái Tình hơi sững người, sau đó ánh mắt sáng lên, giọng điệu có phần cung kính hơn.

“Dạ có! Mời anh đi theo tôi, chiếc Maybach S680 hiện đang ở khu trưng bày cao cấp. Đây là mẫu xe sang trọng bậc nhất của thương hiệu, hiện nay cửa hàng chỉ còn một chiếc duy nhất, vừa thể hiện đẳng cấp vừa đảm bảo sự thoải mái tối đa cho chủ nhân.”

Lục Linh nghe vậy, suýt chút nữa té ngửa.

Chủ nhân thực sự xuống tay ác như vậy luôn sao?

Cô còn tưởng hắn sẽ chọn một chiếc xe bình thường, dù sao theo tính cách của hắn, chưa bao giờ chịu chi tiêu hoang phí.

Không ngờ lại trực tiếp nhắm tới Maybach S680, chiếc xe có giá trị lên đến hàng chục tỷ đồng.

Cô vội vã chạy theo, nhỏ giọng thì thầm bên tai hắn: “Chủ nhân, không phải ngài tiết kiệm lắm sao? Sao hôm nay rộng rãi vậy?”

Nguyễn Tử Dương liếc nhìn cô, cười nhạt.

“Quỷ Lửa chuyển cho ta 50 tỷ, không chi tiêu thì là có lỗi với lòng mình.”

Lục Linh: “…”

Đúng là không gì có thể phá vỡ nguyên tắc của một người keo kiệt.

Ngoại trừ tiền trên trời rơi xuống.

Chẳng mấy chốc, bọn họ đã đến khu trưng bày.

Dưới ánh đèn sang trọng, chiếc Maybach S680 lặng lẽ đỗ ở đó, toát lên khí chất vương giả, thân xe bóng loáng phản chiếu ánh sáng đen một cách hoàn hảo.

Nguyễn Tử Dương gật đầu hài lòng, chậm rãi bước tới, ngón tay lướt nhẹ qua lớp sơn xe bóng bẩy.

Diệp Ái Tình mở cửa xe, nở một nụ cười ngọt ngào.

“Thưa ngài, ngài có muốn ngồi thử không?”

Nguyễn Tử Dương gật đầu, khom người ngồi vào ghế lái.

Khoang nội thất xa hoa lập tức bao trùm lấy hắn, mùi da thuộc cao cấp hòa quyện với hương nước hoa nhẹ nhàng tạo nên một cảm giác vô cùng dễ chịu.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.