Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 409: Sát nhập vào Linh Nguyệt Quốc (2/5)



“Ta cần một lời giải thích”. Lạc Cảnh Thiên trầm giọng nói.

Nguyệt Thần cau mày, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lạc Cảnh Thiên, khí thế trên thân phát ra giống như viễn cổ cự thú đang nhìn lấy một cái nhân loại nhỏ bé.

Không khí nhất thời ngưng kết, Thượng Cổ Tôn Giả ma lực trong thân tùy thời vào trạng thái phát động, Thượng Cổ Chi Linh thì lại lạnh nhạt không có bất kỳ phản ứng nào.

Sau một lúc, Nguyệt Thần mới lên tiếng.

“Nàng đến Linh Quốc khác, gặp phải chiến loạn nên bị bắt lại, áp chế ta không cho ta phái người tham dự”.

“Đa tạ giảng giải, không biết ngài có thể nói cho ta biết là ở quốc độ nào?”. Lạc Cảnh Thiên đặt tay trước người khẽ cúi đầu nói.

“Là Linh Hỏa Quốc, hơn nữa, lần sau chú ý thái độ của ngươi, ta không sát sinh, không có nghĩa ta không thể đem ngươi đánh thành phế vật”. Nguyệt Thần lạnh nhạt nói.

Lạc Cảnh Thiên không có đoái hoài tới uy hiếp của nàng, nghe được hai từ Linh Hỏa Quốc, hắn liền nghĩ tới một người.

“Ám Thần!”. Lạc Cảnh Thiên thấp giọng nói, con mắt hiện lên sự phẫn nộ.

Linh Hỏa Quốc, một trong tam đại Linh Quốc. Giống với Nguyệt Thần, cũng là một trong tam đại Linh Quốc, Linh Nguyệt Quốc. Cùng với Linh Đài Quốc, trở thành một trong tam đại Linh Quốc của vũ trụ.

Linh Quốc, chính là những quốc gia tu luyện thiên về tín ngưỡng lực. Trong tam đại Linh Quốc, Linh Nguyệt Quốc địa vị siêu nhiên nhất, bởi vì Linh Nguyệt Quốc là đế quốc duy nhất không tham gia phân tranh trong vũ trụ, ngược lại chỉ vì cứu người mới cưỡng ép gia nhập.

Cũng vì thế mà địa vị của Nguyệt Thần cực kỳ thần kỳ.

Linh Hỏa Quốc chiến loạn, hắn có đoán ra được một chút, hẳn là tứ đại ma thần đang tìm người kế vị, cái quốc gia mỗi ngàn năm lại nảy ra chiến loạn như thế toàn vũ trụ cũng tìm không ra cái thứ hai.

Ám Thần dám xuất thủ hắn còn thật không nghĩ tới, chẳng lẽ vì năm đó hẳn mở lời uy hiếp? Không đúng chứ, Ám Thần sẽ không ngu xuẩn tới mức đi đắc tội Nguyệt Thần, hắn chỉ là một cái bán thần, thần vị còn chưa có chạm tới liền dám đắc tội chân thần?!

Vậy lý do vì cái gì đây?!

“Lời đã nói xong, đây là truyền tống lệnh. Đem nó ném vào nơi trống trải, sẽ tự động xây dựng lên truyền tống trận. Đương nhiên, ngươi cũng có thể không dùng, ngươi hẳn là hiểu thứ này đại biểu cái gì”. Nguyệt Thần nói.

Lạc Cảnh Thiên đương nhiên biết, điều này đại biểu cho việc Thiên Linh Đại Lục trở thành một phần của Linh Nguyệt Quốc. Cũng chính là sẽ chịu sự cai trị của Nguyệt Thần.

“Ta sẽ suy nghĩ, đa tạ ngài tương trợ”. Lạc Cảnh Thiên nói.

Nguyệt Thần cũng không phải vì hắn, mà là vì hấp thu thêm tín ngưỡng mới. Điều này cũng rất dễ hiểu, cũng sẽ không có điểm có hại nào. Bất lợi duy nhất chính là không thể sử dụng thân phận con dân Linh Nguyệt Quốc đi tranh đấu mà thôi.

Yên ổn, người nào không muốn chứ? Hắn cũng vậy. Nhưng mà điều này hắn còn cần suy tính thê, hắn còn muốn hỏi ý kiến của mấy người Sở Như Mộng.

Hắn là không cách nào trở thành người Linh Nguyệt Quốc, đơn giản là vì hắn phải đến Linh Hỏa Quốc, sẽ có rất nhiều phân tranh, cũng có rất nhiều giết chóc, nếu hắn gia nhập vào Linh Nguyệt Quốc, thân phận nếu bộc lộ ra, lúc đó hắn sẽ vi phạm công ước của ngũ đại Tinh Quốc và tam đại Linh Quốc, chẳng khác nào trở thành tội phạm truy nã cả.

Hắn có thể để Thiên Linh Đại Lục trở thành người của Linh Nguyệt Quốc, nhưng bản thân hắn sẽ trở thành một người tự do. Hơn nữa, mục đích lần này Nguyệt Thần tới không phải vì vấn đề này sao? Chỉ cần hắn đi cứu tiểu Nguyệt, như vậy thì Nguyệt Thần sẽ bảo vệ phiến đại lục này.

Đây chỉ là một bút giao dịch mà thôi.

Hắn không quan tẩm điểm này, nhưng hắn cần cùng mấy người Lạc Cảnh Điềm nói trước mới được.

“Được, vậy ta đi trước”. Nguyệt Thần nhẹ gật đầu, sau đó liền biến mất.

“Ta cũng phải đi, chờ ngươi trưởng thành đến mức độ nhất định, nhớ kỹ phải tới tìm ta”. Thượng Cổ Tôn Giả nói xong cũng biến mất.

“Ngươi tại sao không đi?”. Lạc Cảnh Thiên nhìn về Thượng Cổ Chi Linh hỏi.

“Đi cái rắm, ta và người là ký kết khế ước cộng sinh, được chứ? Ngươi đuổi ta đi?”. Thượng Cổ Chi Linh trợn mắt lên nói.

“… Ta quên”. Lạc Cảnh Thiên nhún vai đáp.

Ngay sau đó, không giản biến đổi, ý thức của Lạc Cảnh Thiên trở lại trong thân thể của chính mình.

Hắn đem chuyện về Linh Nguyệt Quốc nói ra, sau khi biết được sự việc, không có bất kỳ do dự nào, mấy người Sở Như Mộng, Lạc Cảnh Điềm đều đồng ý.

Lạc Cảnh Thiên hết sức cảm động, nhưng vẫn lý trí ngăn lại mấy người Lạc Cảnh Điềm nói.

“Không được, ta có thể, nhưng các ngươi thì không”.

“Dựa vào cái gì?!”.

“Bởi vì ta lo lắng an toàn của các ngươi. Vũ trụ hung hiểm không phải các ngươi hiện tại có thể đối mặt. Ta khác biệt, ta nắm rõ hết thảy kiến thức cần có, cũng hiểu nên làm cái gì. Nhưng nếu các ngươi đều đi theo ta, vậy bọn nhỏ phải làm thế nào?”. Lạc Cảnh Thiên trầm giọng nói.

“Ngươi yên tâm, ta sẽ ngăn lại họ”. Sở Như Mộng lên tiếng.

“Yên tâm cái rắm, ngươi nghĩ gì ta còn không biết? Ta còn không hiểu ngươi? Ngươi chắc chắn đợi một thời gian, sau khi đem người nhà sắp xếp ổn thỏa liền ly khai Linh Nguyệt Quốc, ta nói đúng không”. Lạc Cảnh Thiên trừng mắt nói.

Con hàng này được truyền thừa ký ức, vũ trụ đối với hắn cũng không lạ lẫm gì. Hắn sớm đã nhìn ra ý nghĩ của Sở Như Mộng rồi.

“Ngươi không ngăn được ta, cũng không ngăn được các nàng. Ngươi phải biết, năm đó ngươi rơi vào mất lí trí, họ liều mạng thế nào ngươi không phải không biết”. Sở Như Mộng nhíu mày nói.

Lạc Cảnh Thiên nhất thời trầm mặc.

Mà lúc này, Lạc Cảnh Điềm cũng lên tiếng.

“Ca, ngươi yên tâm. Ta sẽ không liều lĩnh đi làm chuyện ngu ngốc, nhưng ngươi phải hứa với ta, một khi ta có năng lực tự vệ, ngươi không được ngăn chúng ta”.

Nhìn ánh mắt kiên định của nàng, Lạc Cảnh Thiên biết mình ngăn không được ý định của nàng, lại nhìn mấy nữ nhân khác, thế là hắn đưa tay ra ôm lấy mấy người nàng khẽ cười nói.

“Tốt, đến lúc đó cả nhà chúng ta cùng ngao du vũ trụ”.

“Đừng quên còn có ta”. Sở Như Mộng lên tiếng.

“Ha ha, ta tại Linh Hỏa Quốc chờ ngươi, để xem cái vũ trụ này có ngăn được bước chân của chúng ta hay không”. Lạc Cảnh Thiên cười lớn nói.

Một thời gian sau…

Lạc Cảnh Thiên giao việc sát nhập cho Sở Như Mộng, mất thời gian một tháng để chuẩn bị. Không có bất kỳ âm thanh phản đối nào, cũng không có người bất mãn. Dù sao trải qua chiến tranh, ai cũng biết hòa bình quý giá ra sao.

Họ không quan tâm người nào làm lãnh đạo, họ chỉ quan tâm mình có thể yên ổn hay không mà thôi.

Về phần mấy người Dạ Vũ, Hạ Thần. Lạc Cảnh Thiên cũng không có giấu diếm, đồng thời cũng để họ an tâm không nên làm chuyện liều lĩnh gì.

Đám người họ đều biết thế giới của mình so với vũ trụ thật sự nhỏ bé, cho nên cũng không muốn làm cản chân Lạc Cảnh Thiên. Nhưng khi có năng lực, thì lúc đó sẽ là một chuyện khác.

Cuối cùng, nửa năm sau đó, Thiên Linh Đại Lục triệt để sát nhập với Linh Nguyệt Quốc. Lạc Cảnh Thiên cũng đem truyền tống trận đặt tại Mai Cốt Chi Địa. Chỉ là sát nhập cũng không phải là chuyển di dân chúng, mà là triệt để đem toàn bộ một cái tinh cầu dịch chuyển tới Linh Nguyệt Quốc.

Công trình cần thời gian vài năm, truyền tống trận chỉ là công cụ thuận tiện cho việc Nguyệt Thần cử người tới quản lý Thiên Linh Đại Lục mà thôi.

Mấy người Sở Như Mộng ở lại Thiên Linh Đại Lục phụ trách an ổn dân chúng, cũng không có lập tức đến Linh Nguyệt Quốc. Trong lúc đó, Lạc Cảnh Thiên đã thông qua truyền tống trận đến Linh Nguyệt Quốc rồi.



Linh Nguyệt Quốc – Diệu Nguyệt Thiên Hà.

Nơi này được xây dựng trong một cái thiên hà, toàn bộ Linh Nguyệt Quốc chứa đựng sáu cái thiên hà khổng lồ, tại chính giữa chính là Diệu Nguyệt Thiên Hà, xung quanh lần lượt là Ảnh Nguyệt, Dạ Nguyệt, Kiến Nguyệt, Tinh Nguyệt cùng Phong Nguyệt.

Diệu Nguyệt Thiên Hà vô cùng rộng lớn, bao gồm mấy ngàn cái tinh cầu có sự sống cùng với hàng tỷ cái tinh cầu khoáng sản. Tài nguyên cực kỳ phong phú.

Hắn cũng không có tâm tình đi thăm thú quang cảnh xung quanh, mà là trực tiếp đến tìm Nguyệt Thần. Vừa mới bước vào Tinh Nguyệt Quốc, Nguyệt Thần liền biết hắn tới, cho nên liền cử người tới đón hắn.

Sau khi tới Nguyệt Cung, Lạc Cảnh Thiên trực tiếp vào thẳng chủ đề nói.

“Nguyệt Thần, làm phiền ngài đưa ta tới Linh Hỏa Quốc”.

“Đã sớm chuẩn bị xong, chỉ cần ngươi cần lúc nào cũng có thể đi. Nhưng mà, ta nghĩ ngươi không hẳn chỉ vì điều này mà tới”. Nguyệt Thần lạnh nhạt nói.

“Đúng thế, ta có một yêu cầu nhỏ, hi vọng ngài đáp ứng”.

“Nói đi”.

“Hi vọng khi vợ con ta cùng huynh đệ ta tới Linh Nguyệt Quốc, ngài có thể sắp xếp cho họ chỗ ở tốt một chút. Cũng chính là theo tiêu chuẩn của vũ trụ, ngài hẳn là hiểu ý ta”.

Nguyệt Thần nghe vậy trầm ngâm một chút, sau đó lên tiếng.

“Có thể, cũng không phải yêu cầu gì quá đáng. Ta đáp ứng ngươi, nhưng mà… tại Linh Hỏa Quốc, ta sẽ không cho ngươi bất kỳ trợ giúp nào. Ngươi hẳn là biết rõ công ước hạn chế ra sao”.

Công ước này cũng không phải là công ước giữa các đế quốc, mà là công ước của thần vị với nhau.

“Ta biết, như vậy đa tạ trước, phiền phức ngài đưa ta tới Linh Hỏa Quốc”. Lạc Cảnh Thiên U6zo9 chắp tay cúi đầu nói.

Nguyệt Thần gật đầu, sau đó tay vung lên, Lạc Cảnh Thiên liền biến mất tại chỗ.

“Ngươi cũng đừng làm ta thất vọng”. Nguyệt Thần nở ra nụ cười xinh đẹp lẩm bẩm nói.

Nếu có người ngoài ở đây nhất định sẽ trợn tròn mắt, Nguyệt Thần trước giờ rất lạnh lùng, vậy mà hiện tại lại cười.

Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.