Ám Thần Cung vô cùng lớn, tổng cộng hết thảy 17 cái tòa cung điện lơ lửng trên không trung, mỗi tòa cung điện được nối với nhau bằng một con đường vô hình được dựng cọc hai bên. Nhìn xuống dưới chân có thể thấy được toàn bộ phong cảnh bên dưới.
Nơi này cao tới vài trăm mét, quả thật không khác nào như đi trên không trung.
Phòng vệ cực kỳ sâm nghiêm, cơ hồ mỗi mấy chục mét lại có một đội tuần tra đi xung quanh. Mỗi người đều là thất giai trở lên, chỉ tính riêng loại binh lực này cũng đủ dọa người rồi, càng đừng nói trong bóng tối như ẩn như hiện những ánh mắt đang chăm chú quan sát đám người.
Ngay lúc này, một đôi binh lính đi tới trước mặt Lạc Cảnh Thiên, nhẹ cúi người chào rồi đưa cho hắn thứ gì đó. Lạc Cảnh Thiên nhìn xong thứ kia, con mắt hơi giãn ra, sau đó nhẹ gật đầu, cùng Sở Như Mộng nói một câu liền rời đi.
“Hắn đi đâu?”. Vũ Thường Hi ngẩn ra hỏi.
Hai tên lính kia tại sao lại tìm Lạc Cảnh Thiên? Họ cho hắn xem thứ gì? Nàng đột nhiên cảm thấy mình chưa từng tò mò như lúc này bao giờ. Đây là Ám Thần Cung đó a, chẳng lẽ hắn có người quen ở chỗ này? Cho nên mới có thiệp mời? Hẳn là như thế đi?!
Thủ hạ của Hoàng Thiếu Hạo thấy Lạc Cảnh Thiên rời đi, hắn lập tức đi báo cho Hoàng Thiếu Hạo, sau đó Hoàng Thiếu Hạo liền âm thâm tìm kiếm Lạc Cảnh Thiên, khi thấy được hắn tiến vào Minh Nguyệt Đài, gương mặt liền lộ ra vẻ khiếp sợ, sau đó dùng trạng bị đem cảnh này thu hình lại. Khóe miệng nở ra nụ cười âm hiểm.
Minh Nguyệt Đài nhưng là nơi ở của Ám Thần phu nhân, hắn đi vào chẳng phải là muốn chết sao? Mặc dù kỳ quái sao không có người ngăn cản, nhưng mà… một cái nam nhân lại đi vào chỗ ở của Ám Thần phu nhân, truyền ra mặt mũi Ám Thần để đâu?!
Cho nên, hắn liền phán định Lạc Cảnh Thiên chết chắc!
Lạc Cảnh Thiên không phát hiện được Hoàng Thiếu Hạo theo dõi, hắn đi thẳng vào bên trong Minh Nguyệt Đài. Không có người ngăn cản hắn, giống như đã sớm biết trước hắn sẽ tới.
Ngay khi vào bên trong, hắn liền nhìn thấy một thân ảnh mảnh mai đang đứng ở trong đại sảnh, xung quanh là vô số tì nữ đang vì nàng phục vụ kiểm tra trang phục cùng trang sức. Khi thấy được Lạc Cảnh Thiên đi vào, toàn bộ đều dừng lại.
Lạc Tiểu Nguyệt nghi ngờ quay người lại, khi thấy được Lạc Cảnh Thiên nàng liền ngây ra như phỗng. Đám tì nữ có vẻ nhận ra Lạc Cảnh Thiên, họ tự động rời đi, để lại Lạc Cảnh Thiên cùng Lạc Tiểu Nguyệt ở lại.
“Ca…”. Lạc Tiểu Nguyệt âm thanh nỉ non vang lên.
Lạc Cảnh Thiên im lặng trong giấy lát, sau đó thở dài ra một hơi. Hắn đi tới đem Lạc Tiểu Nguyệt ôm lấy, tay đưa tay lên xoa xoa đầu nàng cười nói.
“Trưởng thành rồi”.
“Ca, ngươi… ngươi không trách ta?!”.
“Trách cái gì? Ngươi đã lớn, có ý nghĩ riêng của mình, ngươi thích liền đi tranh thủ. Không cần quan tâm thứ khác, ta ủng hộ ngươi”. Lạc Cảnh Thiên cười nói.
Lạc Cảnh Thiên cứu nàng, xem nàng như muội muội ruột. Có thể nói nàng đi tới bây giờ, tất cả đều là Lạc Cảnh Thiên cho. Ngay cả việc nàng trở thành Trị Liệu Sư, được người người kính trọng cũng là hắn vì nàng bỏ ra.
Ban đầu, Ám Thần theo đuổi nàng, nàng không biết chuyện giữa hắn vào Lạc Cảnh Thiên. Nhưng Ám Thần sau đó cũng không có giấu diếm đem mâu thuẫn của hắn cùng Lạc Cảnh Thiên nói ra.
Lúc đó Lạc Tiểu Nguyệt rất giật mình, cũng sợ hãi. Thậm chí nàng còn muốn cùng Ám Thần cắt đứt liên hệ, nhưng mà dưới sự khuyên bảo của Nguyệt Thần cùng những người khác, nàng liền muốn nếm thử thuyết phục Lạc Cảnh Thiên.
Nhưng mà bây giờ, Lạc Cảnh Thiên không chỉ không trách nàng, còn ủng hộ nàng. Thử hỏi nàng làm sao không cảm động cơ chứ? Đây hoàn toàn là vì nàng mà bỏ qua tất cả thù oán với Ám Thần.
Có thể làm được như vậy, nàng còn muốn gì hơn chứ?!
Lạc Cảnh Thiên yên lặng ngồi xuống bên cạnh Lạc Tiểu Nguyệt, nghe nàng tâm sự tất cả những chuyện kể từ lúc nàng đi theo Nguyệt Thần rời đi. Hắn nghe rất nghiêm túc, cũng rất chăm chú, bất quá nghe được nàng tung hô Ám Thần, hắn có chút khó chịu, nhưng cũng không có cắt đứt lời của nàng.
Hắn nhìn ra được, khi nhắc tới Ám Thần, ánh mắt của nàng hiện lên vẻ rất hạnh phúc. Hắn có thể nói được gì đây? Đem sự cao hứng của nàng cắt đứt sao?!
Qua một lúc lâu, lúc này một cái tì nữ mới đi vào, sau đó cúi người nói.
“Phu nhân, giờ lành đã đến”.
“Ta biết rồi, ngươi ra ngoài trước đi”. Lạc Tiểu Nguyệt gật đầu nói.
“Đi thôi, ta cũng nên ra ngoài, ngươi hôm nay làm tân nương, vốn không nên cùng ta gặp mặt lúc này. Đi thôi”. Lạc Cảnh Thiên nói.
“Ca, ta muốn ngươi đưa ta ra”. Lạc Tiểu Nguyệt nói.
“Không được”.
“Vì… vì cái gì? Ca, ngươi giận ta sao?!”. Nghe được lời của hắn, Lạc Tiểu Nguyệt liền gấp lên.
“Nghĩ gì đây, nếu ta giận cũng sẽ không tới. Đừng quên ngươi là có sự phụ, ta mặc dù làm ca ca, nhưng Nguyệt Thần trọng lượng so ta nặng hơn. Nàng mới là người nên đưa ngươi ra, yên tâm, một lát nữa ta cũng sẽ đi lên vì ngươi mà chúc phúc”. Lạc Cảnh Thiên cười nói.
Bất quá, nghĩ tới Nguyệt Thần hắn liền có chút bất đắc dĩ.
Mẹ nó, hết bị Sở Như Mộng hố giờ lại tới Nguyệt Thần hố. Còn gạt hắn là Lạc Tiểu Nguyệt bị bắt đi? Bắt em gái ngươi!
Lạc Cảnh Thiên cùng Lạc Tiểu Nguyệt nói vài câu, sau đó hắn liền đi ra ngoài. Nhưng hắn không biết, Hoàng Thiếu Hạo đã ghi hình lại toàn bộ, thời gian hắn đi vào vượt quá nửa giờ, ai biết hắn ở bên trong lòng cái gì? Chỉ cần vận dụng thỏa đáng… Lạc Cảnh Thiên, chắc chắn phải chết!
Nghĩ tới đây hắn liền kích động vội vã rời đi.
…
“Ngươi làm sao đi lâu như vậy?!”. Vũ Thường Hi thấy Lạc Cảnh Thiên trở về liền hiếu kỳ hỏi.
“Cùng ngươi không liên quan”. Lạc Cảnh Thiên nhìn Vũ Thường Hi, nghĩ tới nàng là người của Ám Thần, hắn lại tức giận hừ một tiếng.
“Ngươi lại phát bệnh?!”. Sở Như Mộng ở bên cười hỏi.
“Lăn đi”. Lạc Cảnh Thiên bực bội nói một câu, sau đó cầm lên ly rượu trên bàn uống sạch.
Vài phút sau, một tên thực lực rất mạnh từ trong Ám Thần Cung đi ra, nhìn quần áo hẳn là quản gia của Ám Thần Cung, chỉ thấy ông ta làm chủ trì lễ cưới, nói đủ thứ trên trời dưới đất.
Lạc Cảnh Thiên lười nhác nghe, chỉ lẳng lặng ngồi đó chờ thời gian đi qua.
Rất nhanh, Ám Thần xuất hiện. Hắn đứng ở trên đại điện, mặc trang phục tân lang, toàn thân phát tán ra khí tức khủng bố, không ai dám nói chuyện vào lúc này, tất cả đều lặng yên chờ đợi.
“Tân nương tới!”.
Một âm thanh to lớn vang lên. Chỉ thấy phía xa, từ Minh Nguyệt Đài, Lạc Tiểu Nguyệt mặc trang phục tân nương đi ra, toàn thân váy trắng như tuyết, khăn trùm kín đầu, thân hình vô cùng xinh đẹp. Bên cạnh nàng, Nguyệt Thần nâng lên tay của nàng, dìu nàng đi tới chính điện.
“Thật hâm mộ a”. Vũ Thường Hi ánh mắt tỏa sáng nhìn trên đài nói.
“Hâm mộ cái gì? Ngươi cũng ưa thích Ám Thần?”. Sở Như Mộng dò hỏi.
“Không, ta là đang hâm mộ nàng có thể làm cô dâu. Ta hiện tại còn chưa tìm được người yêu thích, nói gì tới những thứ khác”. Vũ Thường Hi lắc đầu nói.
Nguyệt Thần đưa Lạc Tiểu Nguyệt đi tới, duỗi tay ra, đặt tay Ám Thần lên tay Lạc Tiểu Nguyệt, sau đo liền mỉm cười, đi lên ngồi xuống vị trí chủ tọa. Vị trí kế bên cũng chưa có người xuất hiện, dù sao hiện tại cũng chưa tới lúc làm nghi lễ, cho nên cũng người bên cạnh chưa tới cũng có thể hiểu được.
Nhưng sau đó, một bóng người hiện lên, Lạc Cảnh Thiên có thể cảm nhận được khí tức khủng bố trên người ông ta phát ra.
Địa Ngục Quân Chủ!
“Xin lỗi rồi, để Nguyệt Thần đợi lâu”. Địa Ngục Quân Chủ tỏ vẻ thân sĩ, áy náy nhìn Nguyệt Thần nói.
“Không sao”. Nguyệt Thần cười nhẹ lắc đầu nói.
“Bái kiến Quân Chủ!”.
Ngay tại lúc này, những người xung quanh đồng thời quỳ xuống một chân lớn giọng kêu lên. Lạc Cảnh Thiên lẳng lặng ngồi vắt chân nhìn lên, không có bất kỳ ý động nào.
Những người khác cũng không có chú ý tới hắn, nếu không nhất định sẽ nhảy lên nói vài câu. Địa Ngục Quân Chủ đương nhiên nhìn thấy hắn, nhưng ông ta làm như không thấy.
Dù sao con hàng này kiêu ngạo trước giờ rồi, muốn để hắn bái mình liền là đang nằm mơ.
“Các vị đừng đa lễ, đứng lên cả đi”. Địa Ngục Quân Chủ lớn giọng nói.
Sau đó là một đám nữ tử đi ra nhảy múa, bên dưới thì bắt đầu bày tiệc. Dù sao cũng không có nhiều nghi thức cho lắm, rất đơn giản, cũng đủ chân thực.
Ngay tại lúc này, một luồng áp bách ẩn hiện đè lên đám người, kèm theo đó là một đạo âm thanh vang vọng xung quanh.
“Linh Đài Quốc quốc chủ đến đây tặng lễ! Chúc Ám Thần cùng Ám Thần phu nhân bách niên hảo hợp, đầu bạc răng long!”.
“Ngũ đại Tinh Quốc đến đây tặng lễ! chúc Ám Thần cùng QN1Yr Ám Thần phu nhân đồng tâm vĩnh kết!”.
Ngũ đại Tinh Quốc cùng một cái Linh Quốc còn lại đến chúc mừng, nhưng có vẻ chỉ có Linh Đài Quốc là quốc chủ đích thân tới. Về phần ngũ đại Tinh Quốc, có lẽ do trước giờ ngũ đại Tinh Quốc cùng tam đại Linh Quốc không hợp nhau, cho nên chỉ phái người đại diện tới.
“Ha ha, đa tạ nhị vị, mời nhị vị vào bên trong”. Ám Thần cười nói.
Sau một lúc lâu, thời gian tổ chức nghi thức cũng tới. Nhưng mà ngay tại lúc này, một hình ảnh bỗng nhiên hiện lên trên không trung, là hình ảnh Lạc Cảnh Thiên tiến vào Minh Nguyệt Đài.
Khi nhìn thấy thứ này, bầu không khí nhất thời lặng ngắt như tờ. Thậm chí có người ngay cả hô hấp cũng không dám, nhất là khi phát hiện, người trong hình chiếu kia là Lạc Cảnh Thiên, gần như trong tích tắc, toàn bộ ánh mắt đều đổ dồn về phía hắn.
(PS: 11h30 sẽ thêm chương nữa)
Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc