Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 468: Thần nữ xuất hiện



Sở Như Mộng chính là lợi dụng điểm này, dù biết có nguy hiểm, nhưng đám người chắc chắn vẫn sẽ đi thử. Hắn cũng không có đi thúc ép, làm như vậy sẽ phản hiệu quả, chỉ có đem tâm lý ‘người trẻ tuổi không chịu thua kém’ lấy ra vận dụng, ngược lại đạt tới hiệu quả vô cùng không tệ.

Không muốn? Tốt, ngươi tự tìm cách trở về thôi, ngược lại bị khinh bỉ cũng không phải chúng ta.

Đám người bắt đầu theo sát đám người kia, đương nhiên không dám tiếp cận quá gần, sẽ bại lộ. Chỉ có thể lợi dò theo bước chân chúng để lại mà lần theo.

Vài giờ sau, đám người liền đuổi tới một chỗ sơn động, nơi này rất lớn, rất rộng. Bên trong thảm thực vật rất phát triển, dấu chân đám người Bình Minh Đế Quốc chính là dẫn vào trong này.

Nhìn quanh, nơi này rất thích hợp cho chiến đấu, vì cái gì? Bởi vì diện tích đủ nhỏ. Sẽ không thể tham gia quá nhiều người chiến đấu.

“Ở phía trước!”.

“Động thủ sao?”.

“Động thủ!”.

Đám người âm thầm to nhỏ, sau đó đồng thời lao lên.

Nhưng sau đó, cả đám đều ngẩn người ra. Bởi vì vừa lao khỏi ngã rẻ, vốn cho rằng phía sau sẽ là đám người Bình Minh Đế Quốc, nhưng mà lại là vô số không gian thú, toàn bộ đám người trong óc một tiếng nổ tung vang lên.

Đây… đây là có chuyện gì?!

“Ha ha, các ngươi ở bên trong chơi đi thôi”. Từ bên ngoài vang lên âm thanh.

Nhìn lại liền thấy được đám người Bình Minh Đế Quốc đứng ở cửa động cười ha hả, ngay sau đó, một đống thạch đá xuất hiện đem cửa động trực tiếp lấp lại.

“Chúng ta bị người tính toán?!”.

“Tên khốn kiếp kia đâu? Đứng ra cho ta!”.

Nhưng mà không ai đáp lại họ, có chỉ là tiếng rống của không gian thú đang lao tới. Không có lựa chọn, họ chỉ có thể cùng đám không gian thú này liều mạng.

Ở bên ngoài, đám người Bình Minh Đế Quốc ai nấy đều nở nụ cười yên tĩnh chờ đợi. Nơi này chính là cửa vào tới gần ma pháp sinh vật, nhưng như trước kia có người nói, thời kỳ này, rất nhiều không gian thú cũng sẽ mò tới. Cho nên họ muốn lợi dụng đám người Linh Quốc đem không gian thú dọn dẹp, mà họ sẽ không phải tốn một binh một tốt nào đi làm chuyện này.

Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng ở trong không gian kính trong góc tối một chỗ của hang động, nhìn đám người cùng không gian thú liều mạng, cả hai không nói lời nào, lợi dụng không gian kính bắt đầu đi vào chỗ sâu.

Dù sao Lạc Cảnh Thiên có thể bẻ cong thực tại, bất kể trước mặt hắn là ngọn núi hay đất bằng hắn đều có thể đi vào. Bất quá như vậy sẽ gây nên chú ý của đám người Bình Minh Đế Quốc, cho nên chỉ có thể ở trong không gian kính làm.

Hơn nữa còn phải vòng về phía sau, ai biết được dính vào trong chiến đấu, có tên nào đó đột nhiên xé mở không gian đem họ lộ ra đâu.

Thoáng cái hai người liền bắt đầu đi xuống, càng đi xuống càng tối, mất khá nhiều thời gian mới có thể xuống chỗ sâu nhất. Nhưng mà khi tới đây, cả hai đều ngẩn ra, bởi vì trước mặt cũng không giống như con đường họ đi.

Nơi này rất sáng sủa, là một cái hồ nước dưới lòng đất vô cùng xinh đẹp, chính giữa hồ có một cái hòn đảo nhỏ. Trên đó có một quả trứng rất lớn có bảy sắc phát ra ánh sáng thần kỳ, nhìn qua rất mỹ lệ.

Có điều xung quanh nơi này lại có cực kỳ nhiều không gian thú, thậm chí…

“Cẩn thận một chút, là trung đẳng không gian thú, hơn nữa còn là hai con!”. Lạc Cảnh Thiên trầm giọng nói.

Trung đẳng thú rất mạnh, mẽ cỡ nào? Đồng cấp có thể nói là vô địch. Trừ khi nhân số vượt qua rất nhiều, nếu không đừng nghĩ cùng một con trung đẳng không gian thú chiến đấu, đây đơn giản là tìm đường chết.

Trí tuệ của nó vượt xa quá nhiều hạ đẳng không gian thú.

Đám không gian thú không ai dám tiếp cận hòn đảo chính giữa hồ, bởi vì… sợ.

Không sai, quả trứng bảy màu kia phát ra một loại ánh sáng có thể dễ dàng giết chết bất kỳ sinh vật nào tiếp cận. Không có cửu giai cũng đừng nghĩ đi vào.

Nhưng khi trứng nở, như vậy hết thảy liền kết thúc, đến lúc đó sinh vật từ trong trứng đi ra chính là như cá nằm trên thớt mặc người xử trí.

Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng không dám manh động, hiện tại trứng chưa nở, đám người Bình Minh Đế Quốc chưa có đi xuống, nếu đi ra, chẳng may trêu chọc tới hai con trung đẳng thú kia, như vậy liền khóc không ra nước mắt.

Thời gian chậm rãi trôi qua, mà lúc này, từ bên trên đột nhiên vang lên tiếng động làm đám không gian thú chú ý.

Chỉ thấy một đám người hắc y lao xuống, nhìn qua nhân số chỉ có… chưa tới 300 người. Mà phía sau, đám người Bình Minh Đế Quốc cũng đuổi tới, nhân số vẫn không nhiều không ít, tròn 1800 tên.

Linh Quốc đưa xuống một ngàn người, tổn thất mất 700 tên. Bình Minh Đế Quốc đưa xuống hai ngàn, hiện tại còn 1800 người. Nhìn qua liền biết bên nào thắng.

Có thể nói hiện tại đám người Linh Quốc triệt để rơi vào tình thế thập tử vô sinh. Trước có hai cái trung đẳng không gian thú, sau có đám người Bình Minh Đế Quốc, đường nào cũng sẽ chết. Nơi này còn là không gian phong kín, trừ khi có thể đem vách động đập ra một lối đi, nếu không cũng đừng nghĩ có thể trốn.

Tên dẫn đầu phía Bình Minh Đế Quốc thấy cảnh này cũng cười lạnh. Hắn trực tiếp ra lệnh.

“Năm trăm người đem hai con trung đẳng kia xử lý, những người còn lại… cho ta giết!”.

“Giết!”.

Đám người lao lên, lại một cuộc chiến xảy ra.

Bất quá đám người hắc y rất thông minh, lợi dụng một cái khe rãnh trong vách động trực tiếp chui vào cố thủ. Thấy cảnh này, tên dẫn đầu kia cũng biết trong nhất thời không thể công phá, cho nên để lại một nửa số người phòng thủ họ, còn lại đều lao vào đám ma thú bắt đầu chém giết.

Mặc dù hai con trung đẳng thú kia rất khủng bố, nhưng mà dưới số lượng áp đảo, chỉ mất chưa tới nửa giờ, toàn bộ không gian thú đều chết sạch. Nhưng đánh đổi là gần 600 người phía Bình Minh Đế Quốc cũng chết đi, trong đó có tới 200 người đều là bị ma thú đánh vào trong phạm vi quang mang quả trứng kia phát ra.

Tổn thất cực kỳ thê thảm.

Sau khi dọn dẹp sạch sẽ không gian thú, đám người mới bắt đầu vây lại cái khe động kia.

“Hiện tại tới lượt các ngươi!”. Tên dẫn đầu kia cười gằn nói.

Nhưng mà ngay lúc này, Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng đi ra, cũng không phải là muốn cứu đám người kia, mà là cơ hội tốt như này, làm sao có thể không đi ra.

Lạc Cảnh Thiên không nói hai lời, lập tức vận dụng sức mạnh, đem một mảnh khu vực nơi quả trứng kia úp về phía đám người.

“Ngăn hắn lại!”. Tên chỉ huy biến sắc quát lên. Bản thân hắn cùng đám người khác đồng thời phát lực đem quả trứng cố định lại, nếu để nó đổ ụp về phía họ, như vậy liền chết chắc.

Nhưng mà, Sở Như Mộng lúc này cũng động, hắn lập tức toàn lực xuất kích.

Thiên Nữ Tán Hoa!

Có điều, một hình hắn là ngăn không được đông III6se người như vậy. Mấy trăm người đồng thời lao tới làm sao có thể cản?!

“Các ngươi mẹ nó muốn chờ chết sao? Còn không động thủ?!”. Sở Như Mộng nhìn đám hắc y ở trong góc quát lên.

Đám người hắc y lúc này cũng bừng tỉnh, vội vàng toàn lực tấn công. Lúc này không ai quản hai người kia từ đâu mà ra, họ chỉ biết là mình có thể sống sót, như vậy là đủ rồi.

Có điều, do nhân số chênh lệch quá lớn, cho nên đám hắc y cũng không có làm được gì nhiều, chỉ ngăn lại một số người mà thôi. Những người khác lúc này cũng đánh tới chỗ Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng.

Hàng trăm chiêu thức đồng loạt đánh tới, nhưng mà một giây sau, cả đám đều ngẩn ra, bởi vì họ phát hiện, thân ảnh hai người Lạc Cảnh Thiên, lại là ảo cảnh!

Mà cách tên chỉ huy chỉ có chưa tới năm mét, Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng xuất hiện.

Thấy được họ, tên chỉ huy biến sắc, nhưng Lạc Cảnh Thiên đã động. Hắn đưa chân ra dậm xuống đất một cái, chỉ trong nháy mắt, dường như mặt đất bị thu hẹp lại, đem đám người kia đẩy về phía càng gần quả trứng.

“Khốn kiếp! Là ngươi ép ta”. Tên chỉ huy tức giật quát một tiếng, từ trong người lấy ra một quả cầu nhỏ, sau đó bóp nát.

Một vòng xoáy không gian xuất hiện, Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng biến sắc.

Đây là muốn gọi người?!

Rốt cuộc là ai!

Cùng lúc đó, từ bên trong vòng xoáy không gian bước ra một người, toàn thân phát ra khí tức thần thánh, uy áp phát ra khiến toàn bộ đám người đều run sợ.

Oanh!

Trên thân khí thế phát ra, trực tiếp đem Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng đẩy lùi, những tên hắc y khác cũng bị khí thể ép lùi lại mấy chục bước, ma pháp Lạc Cảnh Thiên dùng ra toàn bộ bị triệt tiêu, xung quanh dần trở lại như cũ.

“Đáng chết! Đây mẹ nó là nhiệm vụ tân thủ?!”. Lạc Cảnh Thiên thầm hận nói.

Người này thực lực ít nhất cũng là bát giai trở lên, toàn bộ những người ở đây hợp lại cũng chưa chắc đụng vào góc áo của người này, càng đừng nói tới việc có thể thắng.

Quan trọng nhất là, quân số của họ hiện tại chỉ có hơn 300 người một chút, mà đối phương…

“Bái kiến thần nữ!”.

Điều kinh ngạc xuất hiện, toàn bộ đám người Bình Minh Đế Quốc đồng thời quỳ xuống một chân lớn giọng kêu lên.

Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.