Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 469: Ám Thần Lệnh, thần nữ hoảng hốt



Thần nữ?!

Nghe được đám người kia kêu lên, Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng nhìn nhau, trong đầu nổi lên ý nghĩ chạy trốn. Lạc Cảnh Thiên lập tức vận dụng không gian kính đem hai người họ bao lại, nhưng mà…

Người được gọi là thần nữ kia chỉ nâng lên trọng kiếm trong tay cắm xuống đất, trong nháy mắt, Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng bị oanh ra khỏi không gian kính. Toàn bộ nơi này đều trong nháy mắt bị phong tỏa.

“Phong tỏa không gian? Đáng chết! Quang minh hệ pháp tắc!”. Lạc Cảnh Thiên mím môi nói.

Chỉ có quang minh hệ võ giả mới có thể đem không gian phong tỏa như này. Bởi vì cái này vốn không phải là cái gì không gian, mà là sử dụng ánh sáng triệt để đem không gian ngăn cách. Những hệ khác đa phần đều là một loại thôn phệ, mà không phải ngăn cách như này.

Có thể vận dụng loại sức mạnh này, loại cường giả như vậy, không phải Lạc Cảnh Thiên bây giờ có thể chọc.

Đừng nói là người này thực lực bát giai trở lên, dù chỉ là thất giai, hắn cũng chọc không nổi. Bởi vì thất giai cùng lục giai, chênh lệch giống như giữa trời và đất.

“Các ngươi tốt nhất đừng động, ở yên tại chỗ chờ đợi, ta có thể không quan tâm. Nhưng nếu như muốn tìm cách trốn, cũng đừng trách ta không khách khí”. Âm thanh nữ tử vang lên.

Là thần nữ kia.

Thần nữ là tên gọi của đệ tử Bình Minh Nữ Thần, chỉ có thất giai trở lên mới được gọi là thần nữ.

Không biết có phải cảnh cáo hay không mà thần nữ ánh mắt liếc về phía hai người Lạc Cảnh Thiên. Âm thanh lạnh nhạt vang lên.

“Đừng giở trò, lần này chết người đã đủ nhiều, nếu như ngươi còn tiếp tục, ta không ngại đem tân sinh các ngươi đều giết để Linh Quốc lần nữa chọn một nhóm mới đâu. Cho ta trông chừng chúng cẩn thận, đừng để chúng giở trò quỷ”.

“Vâng!”. Đám người vội đáp.

Lạc Cảnh Thiên ánh mắt hiện lên vẻ cuồng ngạo, nếu như không gây chuyện cũng không phải tính của hắn. Nhất là có người uy hiếp kiểu này, bất quá… hiện tại không phải lúc.

Dù sao, muốn nhận chủ cũng mất khá lâu, thân thể ma pháp sinh vật mới sinh ra là rất yếu ớt, không cách nào đi qua vòng xoáy không gian, cho nên chỉ khi nhận chủ, tác động lên người ma pháp sinh vật mới rơi vào trên thân chủ nhân. Nếu không sẽ không ai đi nếm thử loại nguy hiểm này.

Đám người hắc y không dám nói nửa câu, rõ ràng đều sắp thành công, làm sao lại nhảy ra người này chứ.

Họ cũng không trách Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng, dù sao tới nơi này họ đã chuẩn bị sẵn tâm lý, chết cũng không phải họ, họ cần gì phải vì mấy người đã chết mà đi gây hắn với hai người Lạc Cảnh Thiên đâu.

Có điều, họ ngược lại lại có chút hận đám người trong căn cứ số 3, đưa một ngàn người họ tới nơi này cùng hai ngàn người Bình Minh Đế Quốc liều mạng xem như xong. Lại còn không cho họ biết cách rời đi, cũng không nói cho họ Bình Minh Đế Quốc có thể gọi cứu viện.

Đây mẹ nó không phải muốn để họ chết tại nơi này sao?!

Thần nữ cùng đám người yên lặng chờ đợi, sau khoảng 20 tiếng, quả trứng bảy màu cũng bắt đầu có dấu hiệu muốn nở. Nhưng mà ngay lúc này, từ phía xa vang lên âm thanh, chỉ trong chớp mắt, một thân ảnh xuất hiện.

“Đây… Long Mã?!”. Lạc Cảnh Thiên kinh ngạc bật thốt.

Đây không phải là con Long Mã ngày đó hắn thấy sao? Làm sao nó lại xuất hiện ở đây? Chẳng lẽ quả trứng này là con của Long Mã? Không đúng, thứ này nhưng là giống đực a, làm sao có thể sinh.

Không dừng lại ở đó, một thân ảnh khác xuất hiện, cũng là một con Long Mã, là giống cái. Xem ra đây thật đúng là con của chúng.

“Hắc, tới thật đúng lúc”. Thần nữ khẽ cười một tiếng, nàng đem mũ giáp trên đầu tháo xuống, lộ ra dung nhan cực kỳ mỹ lệ.

Ngay sau đó, chỉ thấy nàng cánh tay vung lên, một đạo vòng xoáy không gian xuất hiện, từ bên trong đi ra hai đạo thân ảnh, đều là ma pháp sinh vật.

“Dực Long!”. Sở Như Mộng kinh ngạc bật thốt.

Dực Long cũng có huyết mạch long tộc, nhưng không phải long tộc. Chỉ có thể xem như vật cưỡi sử dụng, nhưng mà thực lực cũng không kém Long Mã chút nào.

Lạc Cảnh Thiên xem như rõ ràng, đây là muốn dùng ma pháp sinh vật đối phó ma pháp sinh vật. Nhưng khi nhìn tới con thứ hai từ trong vòng xoáy không gian đi ra, con ngươi hắn nhất thời co rụt lại, gương mặt hiện lên vẻ kinh hãi.

“Làm… làm sao có thể?”.

Đây là Nguyệt Tộc.

Chính xác hơn là ma pháp sinh vật này nắm giữ huyết mạch Nguyệt Tộc, nhưng cũng giống như Dực Long, nó cũng chỉ là thú cưỡi mà thôi. Không cách nào hóa hình giống như tổ tiên của chúng.

Nhưng điều làm hắn kinh hãi không phải cái này, mà là ma pháp sinh vật này… lại là Đại Bạch!

Cái này làm sao có thể?!

Rõ ràng Đại Bạch vốn không có bất kỳ huyết mạch ma pháp sinh vật nào, nhưng trước mặt, Đại Bạch thật sự nắm giữ huyết mạch Nguyệt Tộc đó a. Cảm nhận của hắn chắc chắn không sai, hắn nhưng là nắm giữ huyết mạch Viễn Cổ Tinh Linh, một trong những ma pháp sinh vật mạnh nhất vũ trụ, không thể nào sai được.

Thần nữ không có để ý tới Lạc Cảnh Thiên, nàng âm thanh khẽ vang lên.

“Tiểu Long, Đại Bạch, cản chúng lại”.

Nhất thời, hai con ma pháp sinh vật lao về phía đôi Long Mã, tốc độ vô cùng nhanh.

Chỉ có ma pháp sinh vật có thể ngăn được ma pháp sinh vật, đây là điều hiển nhiên. Chứ không như khả năng biến thái của Long Mã, trừ chân thần ra ai có thể khống chế?!

Cùng lúc này, quả trứng bắt đầu nứt ra, vòng sáng quanh nó cũng dần thu hẹp lại. Đây là quá trình ma pháp sinh vật hấp thụ sức mạnh, nó sẽ đem toàn bộ vòng sáng nuốt xuống, cùng với ăn vỏ trứng để đạt tới hình thái hoàn mỹ.

Dần dần, quả trứng cũng nứt ra, một con tiểu Long Mã ra đời. Nó hiện tại chỉ lớn bằng một bàn tay, nhưng qua một ngày, sau khi triệt để hấp thu toàn bộ sức mạnh, nó sẽ biến thành bộ dáng hiện tại của cha mẹ chúng.

Đây chính là điểm thần kỳ của ma pháp sinh vật.

Thần nữ nhún một cái, trực tiếp nhảy vào giữa đảo, nàng đem tiểu Long Mã đặt lên lòng bàn tay. Nhìn dáng vẻ của nàng hiển nhiên là đang rất vui vẻ.

Lạc Cảnh Thiên nở ra nụ cười lạnh, ban đầu hắn dự định muốn ngăn cản nàng không cho nàng nhận chủ để cha mẹ của tiểu Long Mã đem con mình trốn đi.

Nhưng mà hiện tại… mặc dù không biết Đại Bạch vì cái gì lại có huyết mạch Nguyệt Tộc, cũng không biết tại sao nàng lại có thể gọi ra Đại Bạch, hắn còn cho rằng nữ nhi của mình gặp nguy hiểm, hận ý của hắn dành cho thần nữ này dần tăng lên, nhưng cảm nhận được trong thân thể Đại Bạch vẫn còn lại khế ước mà hắn lập ra hắn liền an tâm.

Bất quá, chỉ bằng lời uy hiếp vừa rồi của nàng, hắn không cho nàng một chút phiền phức, hắn liền không gọi Lạc Cảnh Thiên. Hơn nữa, năm đó để Đại Bạch cùng tiểu Giai ký kết khế ước, hắn cũng để lại một tia đệ nhị linh hồn bên trong. Cho nên có thể nói hắn đồng thời có thể điều khiển Đại Bạch.

“Đại Bạch!”. Lạc Cảnh Thiên lớn giọng kêu lên.

Toàn bộ đám người ánh mắt liền đổ dồn về phía hắn, nhất là thần nữ kia, bởi vì nàng nhìn thấy Lạc Cảnh Thiên vừa kêu lên, Đại Bạch liền lập tức dừng lại.

Lạc Cảnh Thiên vận dụng ý thức cùng nó giao tiếp, ra lệnh cho nó đem tiểu Long Mã mang về cho hắn. Đại Bạch kêu lên một tiếng, sau đó liền bay thẳng về phía thần nữ, chớp mắt một cái miệng nó liền ngậm lấy tiểu Long Mã bay tới chỗ Lạc Cảnh Thiên.

Toàn bộ đám người đều ngây ra như phỗng, nhất là thần nữ, ngay cả phản ứng cũng không có liền bị cướp mất tiểu Long Mã.

Hai con Long Mã kia thấy Đại Bạch đem con mình ngậm lấy, còn tưởng rằng nó ăn mất con mình, thế là chúng tức giận lao về phía Lạc Cảnh Thiên, nhưng mà ngay lúc này, Lạc Cảnh Thiên trực tiếp biến thân Viễn Cổ Tinh Linh, trên thân huyết mạch lực cường đại trực tiếp đem hai con Long Mã đang dần mất đi lý trí trấn tĩnh lại.

Nhất là khi thấy được trên tay hắn, tiểu Long Mã vẫn còn sống, chúng cũng an tĩnh lại, chỉ có thể ở phía xa hướng về phía Lạc Cảnh Thiên kêu lên mấy tiếng.

“Ngươi là ai?!”. Thần nữ trầm giọng hỏi.

Đánh chết nàng cũng không nghĩ tới, rõ ràng đã đoạt được tiểu Long Mã, vậy mà trong phút chốc liền bị Đại Bạch phản bội. Hơn nữa vì cái gì Đại Bạch lại nghe lời tên kia?!

Hơn nữa, trên thân hắn, loại khí chất kia… làm sao kỳ lạ như vậy? Lại có thể khiến Long Mã sợ hãi?!

“Ngươi trả lời ta trước, vì cái gì ngươi có thể ra lệnh cho Đại Bạch”. Lạc Cảnh Thiên híp mắt hỏi ngược lại.

“Mặc dù không biết vì cái gì ngươi có thể khống chế Đại Bach, nhưng mà… ta muốn giết ngươi vẫn rất đơn giản”. Thần nữ có chút tức giận, ánh mắt hiện lên sát khí nhìn chằm chằm lấy Lạc Cảnh Thiên.

Lạc Cảnh Thiên khóe miệng hơi nhếch lên, hắn đưa tay ngang ra, trên tay p02Uu xuất hiện một tấm lệnh bài màu đen tuyền.

“Ám Thần Lệnh? Ngươi rốt cuộc là ai?!”.

Thần nữ lúc này đã mất đi bình tĩnh, ánh mắt hiện lên vẻ sợ hãi.

“Ngươi hẳn phải biết Ám Thần Lệnh đại biểu cho cái gì. Không muốn ta đem nó bóp nát, ngươi tốt nhất thành thật trả lời ta, ngươi vì cái gì có thể ra lệnh cho Đại Bạch”. Lạc Cảnh Thiên lạnh lùng nói.

Ám Thần Lệnh, thứ này nhưng là có thể để Ám Thần làm cho mình một việc, nếu Lạc Cảnh Thiên đem nó bóp nát, Ám Thần sẽ xuất hiện, thực hiện yêu cầu của hắn.

Nếu như hắn muốn nàng chết, nàng tuyệt đối sống không được.

Lạc Cảnh Thiên không muốn thiếu ân tình của Ám Thần, nhưng mà Lạc Tiểu Nguyệt nhất quyết để hắn giữ lấy. Vốn cho rằng không dùng tới, hôm nay lại có tác dụng.

Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.