Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 474: Tiến vào Đệ Cửu Tinh Vực



“Ngươi là…”. Lạc Cảnh Thiên dò hỏi.

Người này thực lực thật sự rất mạnh, từ trên người hắn, Lạc Cảnh Thiên có thể cảm nhận được áp lực rất mạnh mẽ.

“Ha ha, ta là Chương Vũ, có thể xem như học trưởng hoặc sư huynh của ngươi. Bất quá cứ gọi tên ta là được, theo ta đi, ta dẫn hai người các ngươi đến căn cứ. Đừng cùng bọn ngu xuẩn này đi cùng, sẽ hàng trí”. Chương Vũ cười nói.

Đám người xung quanh nghe vậy rất tức giận, nhưng vẫn không ai dám nói câu nào.

Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng đi theo sau, rất nhanh liền tới nơi.

Nơi này là một ngôi nhà lớn, rất rộng rãi, vừa vào bên trong liền thấy được rất nhiều người, đa phần đều đang nghỉ ngơi. Có thì ngồi nói chuyện, nhìn bộ dáng rất nhàn nhã.

“A, người mới? Chỉ tới có hai người?”.

“Chương Vũ, ngươi cố ý đi tiếp người? Chuyện lạ a. Hai người này là thân phận gì?!”.

“Tất cả mọi người chú ý một chút”. Chương Vũ không đáp, đứng tại chính giữa phòng liền lớn giọng nói.

“Các ngươi hẳn là tò mò hai người này là ai, như vậy ta giới thiệu một chút. Nam là Lạc Cảnh Thiên, nữ là Sở Như Mộng, mấy ngày nay các ngươi hẳn là nghe qua tên tuổi của họ”.

Đám người xung quanh im lặng trong phút chốc, sau đó đồng loạt kêu lên.

“Ta thiên, là hai người họ?!”.

“Mẹ nó, xem như gặp được chân thân”.

“Oa, mỹ nữ này nhìn thật đúng là xinh đẹp, các ngươi là tình nhân sao?!”.

“Rất ngạc nhiên, đúng không?”. Chương Vũ nhìn hai người Lạc Cảnh Thiên ngẩn ra liền hỏi.

“Các ngươi biết chúng ta?”. Sở Như Mộng dò hỏi.

“Không chỉ chúng ta, mà là toàn bộ Đệ Cửu Tinh Vực đều nghe qua các ngươi. Các ngươi đem tọa kỵ của thần nữ dự định làm mất đi, chiến công này nhưng là rất lớn. Thần nữ nhưng là hạ lệnh, chỉ cần giết các ngươi liền đạt được ngàn vạn quân công, ngươi nói xem?”. Chương Vũ cười nói.

“Cho nên?”.

“Ha ha, không có cho nên. Chúng ta nhưng là người của Linh Quốc, làm sao có thể vì Bình Minh Đế Quốc xuất lực? Yên tâm đi, trừ khi hai người các ngươi có thù với người ở đây, nếu không sẽ không có ai vì thần nữ ban lệnh mà muốn giết các ngươi. Đây là phản quốc”. Chương Vũ đáp.

“Huynh đệ, ngươi trâu. Có thể đem thần nữ ép tới mức này, toàn bộ vũ trụ cũng chỉ có hai người các ngươi. Ta phục”.

“Đúng đúng đúng, nói cho chúng ta biết rốt cuộc thần nữ thế nào? Xinh đẹp sao?”.

Đám người xung quanh cũng hào hứng quây lại nói.

“Đừng tỏ ra quá nhiệt tình, hai người họ nhưng là ngoan nhân, hố một đám tân nhân chết tới bảy phần đâu”. Chương Vũ ngăn lại đám người cười nói.

Nghe vậy đám người mới nhớ tới, hai tên này nhưng là ngoan nhân a. Ngay cả người mình cũng hố, khó trách có thể đem tọa kỵ dự định của thần nữ làm mất đi.

Lạc Cảnh Thiên khóe miệng giật giật, đây rốt cuộc là đang khen họ hay là hại họ?!

“Được rồi, để ta giới thiệu cho các ngươi một chút. Nơi này là căn cứ của Linh Quốc, hay nói đúng hơn là trạm tiếp tế của Đông khu phân khu 7. Tại đây không quy tắc duy nhất chỉ có một, không cho phép động thủ tại bên trong, cho nên các ngươi cũng không cần lo lắng vấn đề an toàn, nếu thật có người dám ra tay, như vậy trước khi giết được các ngươi, hắn liền chết chắc”. Chương Vũ cười nói.

“Nếu như hắn đánh lén đâu?”. Sở Như Mộng dò hỏi.

“Cái đó ngươi không cần quan tâm, bởi vì nơi này nhưng là có cường giả cửu giai nhìn chằm chằm, có bất kỳ động tĩnh gì cũng không thoát được ánh mắt của họ”.

“Tại đây, ngươi có thể dùng quân công đổi lấy bất kỳ thứ gì các ngươi muốn, chỉ cần quân công đủ nhiều, tin tưởng ta, dù là đổi lấy toàn bộ Đệ Cửu Tinh Vực, đế quốc cũng sẽ phái ra quân đội cho các ngươi đánh xuống”. Chương Vũ nói.

Lạc Cảnh Thiên nhẹ gật đầu, bất quá đánh xuống Đệ Cửu Tinh Vực? Sợ rằng mấy trăm vặn năm cũng tích luy không tới quân công có thể làm được điều này.

“Tại đây có một điểm truyền tống trận, có thể đưa các ngươi tới căn cứ bên trên Đệ Cửu Tinh Vực. Trên đó, mỗi một cái căn cứ đều là duy nhất, hơn nữa sẽ không có ai dám tại bên trong động thủ”.

“Sợ trả thù?”.

“Không, bởi vì sợ chết. Mỗi một cái căn cứ, truyền tống trận chỉ có một, không cách nào xây dựng. Cho nên nếu như động thủ tại bên trong căn cứ, chẳng may làm hỏng truyền tống trận, như vậy liền xong đời. Chỉ có thể tìm tới căn cứ khác hoặc dùng phi thuyền bay ra ngoài. Bất quá… ngươi sẽ không muốn phải dùng cách đó đi ra đâu”. Chương Vũ thần bí nói.

“Vậy các ngươi đều là nhóm người trước?”. Lạc Cảnh Thiên hỏi.

“Không sai, tới nơi này, ai không phải là thiên tài đâu? Đúng, nhắc nhở các ngươi một chút, tại nơi này có truyền tống dẫn tới Hư Không wAS8a Tháp, cách hoạt động ta không cần nói các ngươi cũng biết chứ? Không cần mỗi tháng đi vào. Chỉ cần bảo lưu lại tầng thứ các ngươi vượt qua liền tốt, mỗi tháng tổng kết nhiệm vụ sẽ tự động dùng xếp hạng số tầng cho các ngươi”.

“Đương nhiên, nếu như có điều kiện, có thể mỗi tháng trở về thử một lần xông lên tầng cao hơn”. Nói tới đây, Chương Vũ giống như nghĩ ra điều gì, hắn liền lấy ra hai cái huy chương màu đen đưa cho hai người Lạc Cảnh Thiên nói.

“Còn đây là huy chương của các ngươi, dùng linh hồn đánh dấu vào, sinh mệnh dấu hiệu sẽ trực tiếp truyền lên bảng danh sách này, khi bỏ mạng, tên của các ngươi cũng sẽ biến thành màu đen”.

Vừa nói, Chương Vũ liền chỉ lên hai tấm bảng sau lưng.

Vừa nhìn, Lạc Cảnh Thiên liền chấn động, bởi vì trên bảng có số lượng nhân số còn sống là hơn 50 vạn người, nhưng chết đi… đã sắp đạt tới 100 triệu.

Cái này… tỷ lệ tử vong cũng quá khủng bố chứ?!

“Cố lên, ta chỉ có nhiêu đó nói cho các ngươi biết, đúng, với thân phận là học trưởng, nhắc nhở các ngươi một câu, ra khỏi nơi này, tốt nhất đừng nên tin tưởng người khác”. Chương Vũ đột nhiên thấp giọng nói, sau đó vỗ vai Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng một cái rồi đi thẳng ra ngoài.

Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng nhìn nhau một cái, xem ra nơi này không có đơn giản như họ nghĩ. Cả hai đi thẳng tới bên trong một căn phòng, nơi đó chính là nơi dùng quân công đổi lấy đồ vật.

Hai người họ vừa đi, đám người bên ngoài nụ cười liền thu liễm lại, ánh mắt lóe lên rất nhiều ý tưởng, nhưng không có ai nói ra.

Vào bên trong, nơi này giống như một cái phòng khách, một vị lão giả ngồi ở chủ tọa lạnh nhạt liếc nhìn họ một cái, âm thanh già nua vang lên.

“Tới đổi đồ vật?”.

“Đúng vậy”.

“Ngồi đi, bảng danh sách ở nơi đó, tự nhìn”. Lão giả lạnh nhạt nói.

Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng không dám nói lời nào. Lão giả này… có chút khủng bố. Đây chính là cường giả cửu giai mà Chương Vũ nói sao? Mặc dù ngoài thân không có cảm nhận gì, nhưng mà ánh mắt của ông ta phẳng phất nhìn thấu linh hồn họ, điều này làm cả hai có chút run cả người.

Rất nhanh, cả hai đều nhắm tới một bộ sáng trang, có chút tương tự với bộ sáo trang trên người Chương Vũ, nhưng mà nhìn đẹp mắt hơn một chút.

“Chọn xong?”. Lão giả hỏi.

“Đúng vậy, tiền bối, chúng ta muốn đổi lấy Hắc Long sáo trang”. Lạc Cảnh Thiên nói.

“Tiền bối? Hắc, được rồi, một bộ Hắc Long là 50 vạn quân công, các ngươi quân công đủ không?”.

“Đủ”.

Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng trong tay nhưng có hơn 50 vạn điểm, đổi ra tương đương hơn 50 quân công, đủ đổi lấy bộ Hắc Long này. Vũ khí họ không thiếu, tài nguyên tạm thời không cần, cho nên bộ Hắc Long này nhưng là tốt nhất.

Bộ sao trang Hắc Long có thể đem phòng ngự của họ tăng lên rất cao, đây là một bộ lục giai sáo trang, cấp bậc mặc dù không cao, nhưng mà chất liệu nhưng là từ một con cao đẳng thú.

Có thể tự động phục hồi cùng với chặn lại ba phần lục giai cửu đoạn toàn lực công kích. Có thứ này, vấn đề phòng ngự xem như không có quá nhiều lo lắng.

“Đổi xong đồ vật liền đi đi”. Lão giả ném cho họ hai bộ Hắc Long rồi nói.

Nhìn hai người đi ra, lão giả nhếch miệng cười lẩm bẩm nói.

“Ánh mắt không tệ, xem ra Đông khu lần này nổi danh”.



Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng ở lại căn cứ thêm hai ngày, bởi vì họ muốn đi vào Hư Không Tháp, đem số tầng đánh đầy. Có điều đối mặt mỗi tầng trăm con không gian thú cùng đẳng cấp điên cuồng công kích, đơn giản tới nói liền là ác mộng.

Nếu như trước đó Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng chỉ đi vào được tầng tám, thì lần này ngay cả tầng 4 cũng không qua nổi.

Rất nhanh, cả hai liền đi vào truyền tống trận, vài giây sau liền bị đưa tới Đệ Cửu Tinh Vực.

Chưa tới chưa biết, rời khỏi căn cứ trên Đệ Cửu Tinh Vực, cả hai liền bị trọng lực của nơi này làm lảo đảo mấy vòng. Lực hút tại đây so với cái tinh cầu trước đó họ tới phải mạnh hơn gấp đôi.

Lạc Cảnh Thiên còn đỡ một chút, hắn nắm giữ không gian lực, có thể cân bằng lại bản thân, Sở Như Mộng thì kém chút liền ngã xuống. Phải mất tới vài phút mới có thể thích ứng được hoàn cảnh nơi này.

Xung quanh căn cứ cũng không có gì đáng chú ý, nó được bảo vệ bởi một tầng năng lượng vô hình, cho nên từ bên ngoài rất khó công vào.

Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.