Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 475: Gặp phải tinh tặc



Nơi này có một loại lực lượng nào đó khiến đám không gian thú không dám tới gần, phạm vi xung quanh một dặm không có bất kỳ dấu hiệu sinh mệnh nào.

Trong căn cứ chỉ có một người ZvbzF duy nhất, thấy Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng tới liền nói.

“Người mới? Các ngươi có thể ở lại nơi này một giờ, sau một giờ phải rời đi”.

Lạc Cảnh Thiên cũng không để ý, dù sao trước khi tới hắn cùng Sở Như Mộng cũng đã biết được những điều này. Nếu ở lại lâu, nơi này triệt để sẽ mất đi năng lượng xua đuổi không gian thú. Chỉ có thể ở một người duy nhất, mà người này chính là đế quốc phái tới.

“Muốn tách ra không?”. Sở Như Mộng dò hỏi.

“Tách ra? Cũng được. Bất quá ngươi cẩn thận một chút, nơi này không đơn giản. Rất nguy hiểm”. Lạc Cảnh Thiên nói.

“Ta biết, vậy đi thôi, ta hướng đông, ngươi hướng nam”.

“Tốt”.

Hai người nói vài câu liền mỗi người tác ra đi một hướng. Hợp tác? Có thể, nhưng không cần thiết. Hai người đều biết, làm như vậy chỉ hạn chế khả năng phát triển của đối phương mà thôi.

Trên người họ nhưng là có “lệnh truy nã”, nếu như thân phận bại lộ, mục tiêu cố định thì sẽ rất phiền phức. Chỉ có chia ra mới có thể an toàn.

Lạc Cảnh Thiên đem sáo trang mặc vào che kín toàn thân, hắn phẳng phất có thể cảm nhận được lực lượng cường đại mà sáo trang Hắc Long mang tới. Thân thể phát lực rất nhẹ nhõm, thậm chí có thể nói là tăng lên gấp mấy phần. Không hổ danh là sáo trang chế tạo từ cao đẳng thú, rất mạnh mẽ.

Mặc dù nói trang bị không quá quan trong với võ giả, nhưng có nó có thể tăng lên sức mạnh vài lần.

Đem toàn thân bao phủ, Lạc Cảnh Thiên liền rời khỏi căn cứ, nhắm thẳng hướng nam mà đi. Có điều đi chưa được vài dặm hắn liền phát hiện có người đi theo sau.

“Ai?!”.

“Hắc, thật đúng là đủ cảnh giác”. Một âm thanh nữ tử vang lên.

Lạc Cảnh Thiên thấy được khoảng 10 người đi tới, dẫn đầu là một nữ tử, nhìn qua khá là xinh đẹp, trên thân là một bộ sáo trang Hắc Long giống như hắn, nhưng cấp bậc có vẻ thấp hơn, chỉ có ngũ giai.

Phía sau là một đám nam tử, nhìn qua có vẻ như nữ nhân này là người dẫn đầu.

Linh hồn nhẹ quét một cái, Lạc Cảnh Thiên liền nhíu chặt lông mày.

Mười người, nữ tử kia là lục giai ngũ đoạn, còn lại đều là tam đoạn đến tứ đoạn. Có chút phiền phức.

“Tiểu tử, đem sáo trang cùng không gian giới chỉ giao ra, ta có thể tha cho ngươi khỏi chết”. Nữ tử kia nói.

“Các ngươi… là tinh tặc?!”. Lạc Cảnh Thiên dò hỏi.

Nữ tử kia nghe vậy hơi ngẩn ra, sau đó cười nói.

“Rất thông minh, như vậy, ngươi đầu hàng, vẫn là để chúng ta động thủ đây?”.

Tinh tặc, như vậy liền không phải rất khó. Nếu là người của ngũ đại Tinh Quốc hay là tam đại Linh Quốc, hắn còn e ngại một chút. Dù sao đám người đó toàn là thiên tài, nhưng mà tinh tặc liền khác biệt.

Có thiên phú khẳng định là có, nhưng mà đa phần đều là thực lực bình thường.

Xoạt.

Lạc Cảnh Thiên lấy ra một thanh chủy thủ, không nói lời nào mà chỉ nhìn chằm chằm họ.

“Hắc, xem ra là muốn phản kháng. Tiểu đệ đệ, vậy ta để ngươi biết một chút, Đệ Cửu Tinh Vực nguy hiểm ra sao. Động thủ!”. Nữ tử kia cười lạnh sau đó quát lên.


Lạc Cảnh Thiên thấy cảnh này, không nói hai lời liền... quay đầu chạy.

Mẹ nó, một đám lục giai đuổi theo đánh, không chạy chờ chết sao? Hắn còn chưa ngu xuẩn tới mức cùng đám người này liều mạng. Lại thêm hắn nhưng là pháp sư, muốn đánh cũng phải có thời gian thi pháp, đám người này sẽ chờ hắn ra chiêu sao? Đừng đùa được không.

Chúng nhưng là tinh tặc, kinh nghiệm chiến đấu chưa hẳn đã bằng hắn, nhưng tuyệt đối cao hơn nhiều đám thiên tài bình thường, 36 kế, chạy là thượng sách.

Hắn còn không tin chạy không lại đám người này, hắn nắm giữ không gian lực, có thể hoàn toàn đem lực hút của tinh cầu giảm tới mức nhỏ nhất, cho nên muốn chạy không phải rất khó.

“Đáng chết. Làm sao chạy nhanh như vậy”. Nữ tử kia mang theo đám người đuổi một lúc liền mất dấu, nàng tức giận quát lên.

“Tiểu thư, ta nghi ngờ hắn là một tên thể tu, nếu không tốc độ rất khó đạt tới mức này. Loại người này... thật đánh chúng ta cũng không chiếm được chỗ tốt nào”. Một tên phía sau lên tiếng.

“Phế vật, còn cần ngươi nói? Lực hút tinh cầu đều không đem hắn ép được, chẳng lẽ thân thể võ giả có thể mạnh tới mức đó? Vẫn là ngươi cho rằng ta mù?”.

“Ta... ta không có ý đó”.

“Hừ, cút đi. Cho ta nhìn chằm chằm căi căn cứ kia. Có người đi ra liền theo dõi, ta cũng không tin ai cũng là thể tu như tên kia”.

“Vâng”.

Lạc Cảnh Thiên ở cách đó không xa, toàn thân căng cứng, cho đến khi đám người rời đi hắn mới nhẹ thở ra.

Mẹ nó, đám tên điên này, đuổi hắn suốt hai giờ, đây là cái gì thù oán?!

“Hắc, ra là ngươi trốn ở đây”. Ngay tại lúc này, một âm thanh vang lên bên tai hắn doạ cho Lạc Cảnh Thiên nhảy dựng lên.

“Đuổi!”.

Nhìn Lạc Cảnh Thiên chạy, nữ tử kia nghiến răng nói.

Vừa rồi nàng suy đoán, lục giai hẳn là không có tốc độ nhanh như vậy, cho nên tên này hẳn là trốn đâu đó quanh đây, nàng vừa mới chỉ là đóng kịch một chút, ai ngờ thật sự phát hiện hắn.

Lạc Cảnh Thiên khóc không ra nước mắt, mẹ nó, đây rốt cuộc là chuyện gì a. Đám người này làm sao bám dai như vậy? Có thù oán gì sao đại tỷ? Ta mẹ nó nơi nào đắc tội ngươi? Cần đuổi sát như vậy không?!

Trên đường, hắn gặp không ít không gian thú, đều bị tập kích kém chút bị thương. Đám người phía sau càng đuổi càng gần, họ giống như biết được những nơi không gian thú ẩn nấp, có thể dễ dàng tránh đi.

Hơn nữa hắn còn có cảm giác, đám người này là đang lợi dụng hắn hấp dẫn đám không gian thú kia.

Lại mất thêm nửa ngày, Lạc Cảnh Thiên thật sự chạy không nổi nữa. Thể lực của hắn không bằng đám người kia, chạy dù nhanh cũng không kiên trì lâu như họ được, cho nên hiện tại hắn đã không có sức lực nào để chạy tiếp.

Mặc dù có thể dùng Hỗn Độn Châu bổ sung tinh lực, nhưng mà cứ kéo dài thế này cũng không phải cách, nhìn bộ dáng hiện tại, đám người này là nhất định phải bắt được hắn.

“Không chạy nữa?”. Nữ tử kia thấy Lạc Cảnh Thiên dừng lại liền cười lạnh nói.

“Vị đại tỷ này, ta giống như không đắc tội ngươi chứ? 12 giờ, tròn 12 giờ, các ngươi đuổi ta không mệt sao? Ta mẹ nó là cái tân binh, cần đối xử như vậy không?”. Lạc Cảnh Thiên bất đắc dĩ nói.

“Ha ha, ai bảo ngươi chạy? Sớm giao ra đồ vật, chúng ta cũng không cần phải tốn thời gian nhiều như vậy. Hiện tại muộn, muốn đầu hàng cũng không có cửa đâu”.

“Chờ... chờ một chút”. Trước khi nữ nhân kia ra lệnh tấn công hắn liền vội ngăn lại.

“Có di ngôn?”.

“Ta... ta chết cũng muốn chết minh bạch a. Ta rốt cuộc nơi nào đắc tội ngươi?”.

“Đắc tội? Không có a. Ta chẳng qua là vừa mắt đồ vật trên người ngươi mà thôi. Dù sao ngươi là người đầu tiên suốt 10 năm qua được truyền tống tới đây. Ta cũng không muốn cứ như thể bỏ qua”. Nữ tử kia đáp.

“Gì? Suốt 10 năm?”. Lạc Cảnh Thiên nhất thời sửng sốt, sau đó gương mặt âm trầm vô cùng.

Xem ra hắn cùng Sở Như Mộng bị người để mắt tới. May mắn là tách ra rời đi, nếu không hiện tại liền phiền phức lớn.

“Còn di ngôn không?”. Nữ tử kia thấy Lạc Cảnh Thiên đột nhiên im lặng, nàng liền khẽ nghiêng đầu hỏi.

Hô.

Lạc Cảnh Thiên thở dài một hơi, xem ra là tránh không khỏi một trận chiến này. Hắn bàn tay xuất hiện Bạch Cốt Tiêu, đầu hơi ngẩng lên lạnh nhạt nói.

“Tới đi, để ta xem một chút, tinh tặc các ngươi lợi hại thế nào”.

“Thú vị, giết hắn!”. Nữ tử kia nhếch miệng rồi khẽ nói.

Xoạt!

Đám người tới, Lạc Cảnh Thiên tay đưa ra vẫy nhẹ một cái, mặt đất bỗng nhiên chuyển động, từng cái cột trụ dâng lên chặn phía trước, tay hắn khẽ đẩy một cái, toàn bộ cột trụ đổ xuống.

“Bẻ cong thực tại? Hắn là pháp sư, cẩn thận”. Nữ tử kia hơi biến sắc rồi quát lên, bản thân nàng lấy ra kiếm, cách không liền chém ra một đạo kiếm khí bắn về phía Lạc Cảnh Thiên.

Lạc Cảnh Thiên bàn tay đưa ra, một tấm chắn xuất hiện đem kiếm khí cản lại, chân giơ lên đạp mạnh một cái, mặt đất giống như biến thành sóng biển, đem đám người làm ngã lăn lộn trên đất, đống cột trụ rơi xuống đè vào đám người.

Lạc Cảnh Thiên nhân cơ hồi lập tức chạy.

“Muốn trốn? Hỏi qua ta sao?”. Nữ tử kia thân hình loé lên, lập tức ngăn lại Lạc Cảnh Thiên. Có điều, Lạc Cảnh Thiên khoé miệng hơi giương lên, bàn tay hoá chưởng đánh ta vô số chưởng ấn.

Như Ý Thiên Thủ Quan Âm Ấn!

Nữ tử kia trong nháy mắt bị phong kín đường đi, nàng không có lựa chọn, chỉ có thể dừng lại chống cự chiêu thức của Lạc Cảnh Thiên, nhưng mà thời gian này đủ Lạc Cảnh Thiên vận dụng ma pháp rồi.

Băng Phong Tuyết Địa, Hàn Băng Thịnh Yến!

Chỉ một giây, toàn bộ khi vực bik biến thành vùng băng tuyền, trên bầu trời vô số mũi tên bắn bắn xuống đem đám người đẩy lùi. Mặc dù hắn chỉ là lục giai nhất đoạn, nhưng mà không gian lực là lực lượng rất mạnh, đủ để uy hiếp đám người này.

Toàn bộ tinh tặc vội đem linh lực phát ra ngăn lại công kích, mất tới vài giây mới ngăn lại được, có điều lúc này Lạc Cảnh Thiên thân ảnh đã không biết biến mất từ lúc nào.

“Đáng ghét! Tìm cho ta, hắn chạy không được xa đâu”. Nữ tử kia nghiến răng nói.

Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.