Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2432: Diệp Phàm mở ra Khổ Hải



Khổ Hải của tu sĩ, cũng khô khan tịch mịch giống như tên gọi của nó, nơi đó âm u tử khí, không có dấu hiệu của sự sống.

Song, ở trung tâm Khổ Hải của Diệp Phàm, đốm sáng kim sắc kia lại rực rỡ sáng ngời, giống như bình minh khi rạng đông, sinh cơ cực kỳ phồn thịnh.

Hạt Kim sắc Khổ Hải này có một chút Thần Lực đang lưu chuyển, cho dù yếu ớt nhưng lại không tầm thường, nếu như so sánh với Khổ Hải của người khác, sẽ được coi là Thần dị, tinh hoa xán lạn như cầu vồng, chứ không giống với mọi người.

"Chẳng lẽ ngươi đã câu thông được với Sinh Mệnh Chi Luân?"

Dựa theo Bàng Bác phỏng đoán, cảnh tượng thần dị như vậy xảy ra, chỉ có thể là do Diệp Phàm đã mở được một thông đạo, nối liền với Khổ Hải ở trong Sinh Mệnh Chi Luân, làm cho Thần Tuyền cuồn cuộn phun trào.

"Không có thông đạo, cũng không có Thần Tuyền nào phun trào cả."

Diệp Phàm lắc đầu, phủ định suy đoán của hắn. Hắn chỉ có thẻ khẳng định, đây chính là Khổ Hải, nhưng lại không phải do Thần Tuyền phun ra từ Sinh Mệnh Chi Luân.

Bàng Bác liên tiếp thở dài, nói: "Chuyện này thực sự quá kinh người, Thái Cổ Thánh Thể quả nhiên không tầm thường, khắc hẳn với người thường, chẳng lẽ Kim Sắc Khổ Hải chỉ có người có loại thể chất này độc quyền nắm giữ hay sao?"

"Chẳng qua là bước đầu mở ra Khổ Hải" Diệp Phàm cũng không bị vui sướng làm mờ lý trí, sau đó hắn cẩn thận kiểm tra lại tình hình Khổ Hải.

Kim Sắc Khổ Hải chỉ to bằng hạt vừng, xung quanh trống trải, bị bóng tối vô tận vây quanh, nhưng lại không thể che phủ được nó, hạt ánh sáng này giống như một vầng trăng sáng lơ lửng trên không trung.

Chính điều này làm cho trong lòng Diệp Phàm dâng lên một hy vọng vô tận, sẽ có một ngày nào đó, có thể mở ra một Kim Sắc Khổ Hải mênh mông vô tận, xua đi tử khí và bóng tối, làm cho mảnh đất này tràn đầy sức sống.

Diệp Phàm và Bàng Bác thảo luận rất lâu, cuối cùng đều nhất trí cho rằng, thể chất của Diệp Phàm quá đặc thù, giống như một cái động không đáy, cần một số lượng lớn đan dược mới có thể mở ra được Khổ Hải.

Việc này khác hẳn với người thường, muốn mở Khổ Hải phải cần 1 lượng dược lực mạnh mẽ, bởi Khổ Hải của Diệp Phàm chính là một vực sâu không đáy, không thể nào lấp đầy được.

“ Đi thôi! Chúng ta mau đến tìm vị kia! Bằng không ngươi liền bị bỏ lại xa tít” Bàng Bác hướng Diệp Phàm cười nói.

“ Ân!” Diệp Phàm gật đầu, sau đó cùng huynh đệ đi ra ngoài.

Chừng nửa tiếng, cả hai đến trước một cái tòa tháp chín tầng chỉ cao chín mươi mét phát ra chín tầng sắc màu.

“ Lý Tiểu Mạn!” Bàng Bác, Diệp Phàm vừa đi đến liền thấy được Lý Tiểu Mạn từ bên trong chín tầng đại tháp, tầng cuối cùng cửa lớn đi ra, thần sắc hết sức vui mừng.

Sau đó không lâu là vài cái bạn học khác, mỗi kẻ đều tương tự.

“ Đây! Không phải là Diệp Phàm ư? thế nào đã mở ra được Khổ Hải chưa?” Vương Bác Văn đi ra thấy hai người kia hỏi thăm, bất quá ngữ khí lại có chút châm chọc.

Lưu Vân Chí châm chọc : “ dùng nhiều như vậy đan được, nếu là ta đã xấu hổ rồi”

“ Đây là Hoang Cổ Thánh Thể thể chất à!” Lý Trường Thanh có chút sung sướng nói.

Cả ba người bọn họ vốn có hiềm khích với Diệp Phàm trước đây, bây giờ được tu luyện, trong ba tháng này một đường thẳng tốc. Mà Diệp Phàm vẫn còn chưa mở ra được Khổ Hải, khiến cho hắn cảm nhận được ưu việt.

“ Đừng để ý tên tiểu nhân đó làm gì!”Bàng Bác cũng không chút để ý nào, sau đó cùng Diệp Phàm đi đến chín tầng tháp cách trăm mét, tiểu đình.

“ Mở ra rồi!” Đế Thiên An ngồi trên giường ngọc, nhàn ngã ăn lấy trái cây cùng thư giản vài bộ tiểu thuyết.

“ Là” Diệp Phàm biết y thần thông quãng đại, gãi gãi đầu đáp.

Đế Thiên An nói : “ Hoang Cổ Thánh Thể cực kỳ tiêu tốn tài nguyên, ban đầu thì dễ càng về sau lại càng khó. Một lát nữa đi vào Tàng Thư Tháp, đi đến Trận Các tìm lấy Tụ Linh Trận sau đó khắc trận lên người, lấy thân làm trận thời thời hấp thụ tinh khí đất trời vào người”

“ Vâng!” Diệp Phàm nghe được nhãn đồng sáng lên.

Khai mở ra Khổ Hải để Diệp Phàm biết được tại sao sau thời Thái Cổ loại thể chất này thỉnh thoảng xuất hiện, nhưng rất khó tu luyện. Chỉ tính riêng lượng tiêu hao mà nói, môn phái bình thường đã không chấp chịu được.

Thời kỳ đầu còn dễ, chứ lần đột phá sau phải mất số lượng gấp 10 lần trước, nếu chứ tiếp tục như vậy, cho dù tốc độ tu luyện có gấp mười đi chăng nữa, cũng không thể đột phá tới hậu kỳ, miễn cưỡng cũng chỉ tới trung kỳ, cũng đã tốn một con số khó có thể tưởng tượng, chỉ sợ là những Thánh Địa truyền thừa từ thời Thái Cổ cũng không thể chấp nhận được.

Thậm chí, cái được không đủ bù đắp cái mất, có thể bồi dưỡng ra rất nhiều đệ tử kiệt xuất khác nếu như dùng số lượng lớn như vậy.

“Một cái cường đại tu sĩ, chỉ pháp lực không thì không đủ. Chế phù, luyện đan, bố trận, luyện khí cũng cần biết một hai. Đây là ta tâm đắc luyện khí cùng luyện đan, đem về xem lấy” Đế Thiên An nói xong phất tay, một khỏa ngọc giản lăng không đến.

Diệp Phàm kinh hỉ vạn phần, không nghĩ đến mình nhận được đại lễ như vậy, bất quá có tiện nghi như vậy hắn không dại khước từ, đem nó thu vào giới chỉ không gian mình nhận được từ người kia.

“ Cái kia! Vậy còn ta! Ngài... ngài có chỉ điểm gì không?” Bàng Bác hưng phấn nói.

Đế Thiên An lười nói : “ hàng thứ hai trong Tàng Thư Tháp, ở võ các có một quyển công pháp rất thích hợp với thể chất ngươi. Bất quá có tìm được hay không do ngươi”

“ Tiễn phật tiễn đến tây thiên, ngài giúp thì giúp cho trót cũng được mà. Hơn nữa ngài cũng biết tôi làm sao lên được tầng hai chứ” Bàng Bác khổ sở nói, dù biết là nơi nào nhưng mà bên trong Tàng Thư Tháp mỗi một tầng như một giới, vô vàn kệ tủ làm sao mà kiếm cho ra.

“ Vậy ngươi tự thiến đi” Đế Thiên An lười nói.

Bàng Bác mặt cứng, hắn biết không thể tiếp tục nữa, chỉ có thể hầm hực khi bị nhắc đến vấn đề này.

“ Vậy ngươi tự thiến đi” Đế Thiên An lười nói.

Bàng Bác mặt cứng, hắn biết không thể tiếp tục nữa, chỉ có thể hầm hực khi bị nhắc đến vấn đề này.

“ Diệp Phàm còn một chuyện thỉnh giáo!” Diệp Phàm lại nói, thấy Đế Thiên An bất động thanh sắc liền biết hắn ngầm đồng ý, từ trữ vật giới chỉ lấy ra bút lông nghiên mực cùng với trang giấy.

Diệp Phàm không thèm để ý, cầm lấy giấy bút bắt đầu viết. Nhưng khi hắn bắt đầu viết, trong lòng hắn đột nhiên lại vang lên tiếng Hoàng Chung Đại lữ, mấy trăm chữ cổ như một dòng nước chảy vào trong tim hắn, làm cho hắn cảm thấy thân thể thoái mái, tinh thần sảng khoái.

Đây là hắn nghe được ở trong quan tài đồng thu được Cổ Kinh, đến tận bây giờ, Diệp Phàm cũng không hiểu ý nghĩa của nó, sau khi suy nghĩ rất nhiều, nhưng cũng không tìm ra chút đầu mối nào.

Mà Đế Thiên An thần thông quãng đại, cho nên hắn muốn thỉnh giáo lấy. Về phần người kia muốn hại hắn ư? Đối phương muốn bóp hắn như bóp con kiến, đem thứ này giao ra có khi còn giải được sở khốn, có thể hồi đáp lại ân cứu mạng của y.

Diệp Phàm viết chữ như rồng bay phượng múa, tiết soạt soạt vang lên, hắn viết liền một mạch, rất nhanh để lại trên tờ giấy một hàng chữ, nhưng chuyện kỳ dị lúc này lại phát sinh.

Bút dừng thì chữ mất!

Khi bút ở trong bàn tay dừng lại, thì hàng chữ cổ từ từ biến mất, trang giấy đã biến thành tro bụi, giống như có một lực lượng thần bí ở trên đầu bút lông. Đồng thời, mấy trăm chữ cổ trong lòng Diệp Phàm cũng biến mất, thanh âm cũng biến mất theo.

Bàng Bác đứng ở bên cạnh, trợn mắt há mồm nhìn sự việc thần dị đang diễn ra, khiến hắn có cảm giác sự việc giống như ma quái, một lúc lâu sau, hắn mới nói:

"Ta nghĩ… đừng viết nữa, Thiên Thư này quá tà môn."

Mấy trăm chữ cổ này chưa từng nghe qua, cũng chưa từng nhìn thấy, dạng chữ viết này so với Chung Đỉnh Văn còn cổ xưa hơn nhiều, vốn Diệp Phàm cũng không biết loại chữ này, nhưng có thiên âm tồn tại, lại do ngày trước khi mấy trăm chữ lưu lại trong nội tâm của hắn, hắn mới dần dần hiểu rõ ý nghĩa của nó.

“ Không cần viết, mỗi cổ tự của ngươi là Thiên Thư do Hoang Thiên Đế truyền lại, đều là Đế phù ngưng tụ đạo vận mà thành. Cho dù là dập khuôn bắt chước mà viết lại, cũng không thể viết ra.” Đế Thiên An chậm rãi nói : “ ngươi bây giờ cảnh giới còn thấp, sau này cường đại lên sẽ rõ.”

“ Hoang Thiên Đế! Đế phù!” Diệp Phàm, Bàng Bác nghe xong hô lấy, có chút không rõ lắm khi nghe được

Đế Thiên An hờ hững nói: “ chuyện hôm nay, ta nếu còn nghe Cổ Kinh lộ ra ngoài, đừng nói một cái nho nhỏ Linh Khư Động Thiên, cho dù là Dao Quang Thánh Địa ta cũng diệt”
Lúc này, từng cái thân ảnh bước vào đình các, bọn họ là thấy Diệp Phàm đi đến cho nên hiếu kỳ, dỏng tai nghe ngóng không nghĩ đến được nhận được người kia chỉ điểm, cho nên cũng mang chút tâm tư tìm đến.

“ Vâng ạ!” Mấy cái Linh Khư Động Thiên trưởng lão nghe được, mồ hôi tràn ra khắp người, cung kính nói.

“ Tính thời gian thời điểm cũng sắp đến, bọn các ngươi cũng đã có chút thực tài, nên đi lịch luyện. Các ngươi có năm ngày ở lại nơi này, sau đó có thể đến Linh Khư Động Thiên tham dự náo nhiệt lần này” Đế Thiên An đem tiếu thuyết thả xuống, sau đó mang theo Tiểu Niếp Niếp tiêu thất.

Để lại đám người ngẩn ngơ một hồi tiêu thụ thông tin hắn để lại.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.