Tiến Hóa Kỷ Nguyên

Chương 8: Gặp dị sinh vật



Chương 8: Gặp dị sinh vật

Nghe thấy đội trưởng nhắc nhở cảnh giác, đám người trong đội ngũ thăm dò của Hắc long quốc cũng di chuyển cẩn thận hơn, cũng không tiếp tục ào ào tiến lên nữa.

Bọn họ càng thêm dò xét kĩ càng, chỉ sợ đột nhiên có một đầu dị thú khổng lồ từ xa lao tới.

Biểu hiện thì là như vậy, chứ trong lòng hầu hết bọn họ đều khá là chủ quan. Bọn họ cảm thấy, dị thú kích thước đã khổng lồ như thế, nơi này lại khá là thoáng đãng, nếu như dị thú xuất hiện, bọn họ nhất định có thể phát hiện từ xa.

Cho dù bọn chúng có tốc độ rất nhanh, bọn họ nhất định cũng có thể kịp phản ứng.

Còn nếu như nhanh tới mức bọn họ không kịp phản ứng, vậy thì cảnh giác nữa cũng vô dụng thôi. Chênh lệch tới mức đó rồi, cảnh giác thì cũng có ý nghĩa gì.

Đám người Hắc long quốc với suy nghĩ như vậy, đương nhiên là chỉ chăm chăm hướng xa xa cảnh giới.

Nào có nghĩ tới, thực ra cho dù to lớn tới đâu, chỉ cần ẩn nấp kỹ thì vẫn có thể qua mắt được bọn họ.

Mà trên đỉnh đầu bọn họ, những tán cây tít trên cao chính là nơi che giấu lý tưởng.

Cho dù, đám người vẫn chưa từng bỏ qua cảnh giác trên đỉnh đầu, nhưng khoảng cách cộng với độ rậm rạp của tán cây, bọn họ cũng không thấy rõ được trong đó có gì.

Các loại thiết bị thăm dò đều không dùng được, kính tầm nhiệt cũng không nhạy, có lá cây che chắn, bọn họ căn bản không thấy được gì.

Đã thế, bọn họ lại cảm thấy, nếu như có một đầu sinh vật to lớn ở trên đó, chỉ cần tạo ra một chút động tĩnh thì bọn họ cũng sẽ lập tức phát hiện ra.

Nhưng nếu như là một sinh vật rình mồi đây, bọn họ làm sao có thể phát hiện ra một sinh vật nằm im trên tán cây chờ đợi con mồi.

Đến khi nó tạo ra động tĩnh cho họ phát hiện thì cũng đã muộn rồi.

Lúc đội trưởng đội ngũ thăm dò của Hắc long quốc phát hiện tiếng động sột soạt phát ra ở trên đỉnh đầu, anh ta vội vàng ngẩng đầu lên.

Lập tức anh ta phát hiện, một sinh vật giống con nhện, toàn thân đen xì, kích thước to như một gian phòng, với những cái chân dài và nhọn, đang đu một sợi tơ nhện to bằng cổ tay của anh ta từ trên tàng cây xuống.

Còn may, tàng cây cách mặt đất chí ít có mấy chục mét, vậy nên bọn họ còn có cơ hội.

Chỉ là cơ hội này cũng không phải cơ hội bỏ chạy, mà theo như vị đội trưởng này, đây chính là cơ hội để bọn họ tiêu diệt nó, thu hoạch được một phần mẫu vật quý giá.

Thế là anh ta lập tức hô:

" Mau! Trên đỉnh đầu! Tấn công!!!"

Hô xong, anh ta lập tức giơ lên khẩu súng bắn tỉa hạng nặng trong tay, ngắm thẳng vào đầu của sinh vật kia, rồi bóp cò.

Lúc này, cũng đã có những người khác phát hiện động tĩnh ngẩng đầu lên. Thấy được đầu quái vật to lớn đột ngột xuất hiện, vốn dĩ bọn họ còn có chút hết hồn.

Nhưng nghe thấy đội trưởng hô, đám binh sĩ lập tức giơ lên v·ũ k·hí, nào là súng tiểu liên, súng máy, t·ên l·ửa, thậm chí còn có loại súng năng lượng tân tiến nhất của Hắc long quốc bọn họ. Tất cả đều bắt đầu nổ súng.

Trong khi đó, mấy người chuyên gia thì sợ hãi lui lại, bọn họ lần đầu thấy được sinh vật kinh khủng như vậy, không chỉ kích thước to lớn, hình dạng cũng rất quái dị.

Về cơ bản thì nó giống với một con nhện chân dài, nhưng trên thân thể nó mọc ra rất nhiều gai nhọn, nhất là phần bụng của nó, nhìn chẳng khác nào một cái lang nha bổng khổng lồ.

Cũng không để ý mấy người chuyên gia, đám chiến sĩ tập trung muốn tiêu diệt đầu dị sinh vật trên đầu.

Chỉ là, kết quả cũng không giống bọn họ mong đợi.

Đầu tiên là công kích bằng súng bắn tỉa của đội trưởng.

Khẩu súng bắn tỉa hạng nặng này của anh ta chính là khẩu súng chuyên dụng, bình thường sử dụng để đối phó với các loại xe bọc thép và xe tăng hạng nhẹ.

Đạn xuyên giáp của nó có thể xuyên qua cả giáp thép, vậy mà bắn trúng đầu của sinh vật này cũng chỉ có thể tóe lên một chút lửa thì không còn động tĩnh nào nữa.

Ngay cả súng bắn tỉa hạng nặng cũng đều như thế, các loại súng tiểu liên, súng máy cũng chẳng khác gì.

Cũng chỉ có t·ên l·ửa là có thể hất tung con quái vật một chút, nhưng cũng không thể làm tổn thương cho lớp vỏ ngoài của con quái vật.

Mà khẩu súng năng lượng có thể làm tổn thương tới lớp vỏ bên ngoài của nó, nhưng kích thước rất nhỏ, so với kích thước con quái vật thì không đáng kể gì.

Đám người này mặc dù không thể làm b·ị t·hương con quái vật, nhưng đã thành công làm nó tức giận.

Vốn dĩ là nó muốn âm thầm bò xuống công kích đám con mồi này, nhưng không nghĩ tới lại bị chúng sớm phát hiện, còn bị đám con mồi làm cho đau đớn một hồi.

Thế là nó tức giận muốn lập tức phát động t·ấn c·ông.

Người đội trưởng thấy công kích của mình vậy mà không thể làm tổn thương được cho con quái vật. Anh ta cảm thấy có lẽ là phần đầu của nó phòng ngự càng cao hơn, vậy nên muốn tìm điểm yếu của nó công kích.



Loài nhện, điểm yếu hẳn là bụng của chúng, phần đó phòng ngự tương đối yếu kém.

Chỉ là đang định ngắm bắn thì anh ta phát hiện, phần bụng của nó có chút dị động.

Cảm thấy chẳng lành, anh ta lập tức hô lớn.

" Mau chạy!"

Cũng không chờ người khác kịp phản ứng, anh ta lập tức lao ra.

Mà đúng như người đội trưởng này dự đoán, đầu dị sinh vật bị làm cho đau đớn quyết định trực tiếp cắt đứt sợi tơ ở bụng, thả mình rơi xuống.

Đối với nó mà nói, từ khoảng cách cao như vậy rơi xuống cũng không vấn đề gì. Đã thế đối với đám con mồi nhỏ bé bên dưới, nhảy xuống cũng là một biện pháp công kích rất tốt.

Cũng chưa hết ở đó, từ trong miệng nó còn bắn ra một tấm mạng nhện to lớn, có thể bao phủ một diện tích đường kính khoảng năm mươi mét.

Đầu dị sinh vật này thực chất là một đầu dị thú cấp một, có nghĩa là nó đã trải qua một lần tiến hóa.

Phóng ra mạng nhện chính là thiên phú của nó.

Mặc dù mạng nhện này vừa dai, vừa dính, lại có độc tố làm t·ê l·iệt con mồi, nhưng tốc độ phóng ra cũng không nhanh, khoảng cách phóng ra cũng không xa, nên loại thiên phú này cũng chỉ tính là một loại thiên phú tương đối bình thường.

Nhưng bù lại, loại dị thú này có được bộ giáp phòng ngự rất mạnh, gần như có thêm một loại thiên phú nữa vậy.

Thậm chí bộ giáp của nó còn mọc ra rất nhiều gai nhọn, vừa có thể tăng cường lực phòng ngự, vừa có thể coi như đòn phản công của nó.

Nhưng là để có được bộ giáp như vậy, nó cũng phải hi sinh rất nhiều về mặt tốc độ, kể cả sức mạnh của nó cũng không lớn.

Đám binh sĩ Hắc long quốc nghe được đội trưởng của mình nhắc nhở, lại nhìn thấy động tĩnh của con dị thú, vội vàng bỏ chạy.

Chỉ là có chút muộn, ngoại trừ người đội trưởng và một vài người đứng ở vị trí ngoài rìa, những người khác đều bị mạng nhện bao chọn.

Đã thế, ngay sau khi mạng nhện rơi xuống, thân thể của con nhện khổng lồ cũng lập tức theo sau tiếp đất.

Một số người trực tiếp bị thân thể con nhện áp trúng, trực tiếp thì nát bét.

Những người khác mặc dù không thảm như vậy, nhưng bị mạng nhện bao phủ, trực tiếp bị dính chặt, giãy dụa, thậm chí dùng dao cắt cũng không có ích gì.

Dù sao tơ nhện bình thường đã nổi tiếng bền chắc, huống hồ gì là tơ nhện của loại dị thú to lớn này.

Đã thế, bọn họ cũng nhận ra, tơ nhện này có chứa độc tố, chỉ tiếp xúc một chút, thân thể bọn họ đã bắt đầu tê dại, mất cảm giác.

Bọn họ vội vàng kêu cứu, nhưng những người khác thì có cách nào.

Thấy tình cảnh này, người đội trưởng kia cũng nhẫn tâm, lập tức hô.

" Không cần để ý bọn họ, lập tức chạy về phía những người Bạch đầu ưng quốc!"

Hô xong, lập tức anh ta dẫn đầu bỏ chạy.

Mặc dù quyết định như vậy có chút lãnh khốc, nhưng đây cũng là quyết định đúng đắn.

Vừa rồi, cơ hội như vậy bọn họ cũng không làm gì được con quái vật này, bây giờ thiệt hại mất hơn nửa người, lại trực tiếp đối diện với nó, bọn họ ngay cả cứu người cũng vô vọng, chỉ uổng phí tính mạng.

Bây giờ cũng chỉ có mượn sức của những đội ngũ khác mới có cơ hội đối phó với nó.

Mà cho dù vẫn không đối phó được với con súc sinh này, thì ít ra cũng còn có cơ hội chạy trốn.

Những người còn lại thấy vậy cũng chỉ có thể bất lực nhìn những đồng đội bị mắc vào lưới nhện, không do dự chạy theo đội trưởng.

Để lại những người đangbị lưới nhện dính chặt, tuyệt vọng ở đó.

Chỉ là, con dị thú cũng không vội vã sử lý mấy con mồi bị mạng nhện bao phủ này, nó biết những con mồi này là căn bản không có cơ hội chạy. Nó càng ưu tiên đuổi theo những con mồi bỏ chạy kia.

Dù sao tốc độ nó không nhanh, không mau chóng đuổi theo để con mồi bỏ chạy mất thì lãng phí.

Mặc dù tốc độ của con nhện này không tính là nhanh, nhưng đó là so ra với các loại dị thú khác. Chứ so sánh với con người thì vẫn là có phần nhanh hơn, dù sao chân nó dài hàng mấy mét, so với thân thể con người còn dài hơn mấy lần, cho dù bò chậm cũng đã đủ nhanh hơn con người chạy.

Mà đám người bỏ chạy phát hiện ra con nhện đang nhanh chóng đuổi theo thì chạy càng liều mạng.

Mấy ông chuyên gia vốn dĩ bỏ chạy đầu tiên, nhưng dù sao không thể sánh được với đám binh lính tinh nhuệ, phải nói là kém xa mới đúng.

Bọn họ nhanh chóng bị tụt lại phía sau, thế là vội vàng kêu cứu những binh lính kia.



Mặc dù nói là đi theo bảo vệ những chuyên gia này, nhưng bây giờ ai còn có rảnh rỗi mà bảo vệ mấy người bọn họ. Không chạy nhanh thì ngay cả chính bản thân mình cũng sẽ xong đời.

Thấy những binh sĩ kia cũng không ngoảnh đầu lại xem một cái, mấy ông chuyên gia Hắc long quốc này rất là tuyệt vọng.

Phía sau, đầu dị thú nhanh chóng tiếp cận mấy người chuyên gia này.

Không giống với mấy người đã bị mạng nhện bao phủ kia, nó lập tức há miệng cắn nuốt bọn họ.

Mấy ông chuyên gia này thì làm gì có chút sức chống cự, chỉ có thể sợ hãi nhìn cái miệng kinh khủng đầy răng nhọn của con quái vật đớp tới.

Cắn lấy một người, con nhện lập tức dùng hai cái kìm to lớn ở hai bên miệng đẩy con mồi đi vào, trực tiếp nuốt chửng.

Lần lượt từng người kết cục cũng đều như vậy, căn bản không có ngoại lệ.

Mấy người chiến sĩ phía trước phát hiện, con quái vật vậy mà dừng lại để xử lý mấy người chuyên gia kia thì trong lòng vui mừng, lập tức chạy càng ra sức.

Cũng may, khoảng cách với đội ngũ của Bạch đầu ưng quốc cũng chỉ có mấy trăm mét, bọn họ có thể chạy tới đó trước khi đầu dị thú này đuổi kịp.

Bên kia, nghe thấy tiếng súng, người của Bạch đầu ưng quốc cũng đã đoán ra được, đám người Hắc long quốc gặp phải dị sinh vật.

Tâm tư của bọn họ cũng không khác gì đám người Hắc long quốc. Bọn họ cũng muốn theo dõi tình hình, sau đó tìm cơ hội chiếm tiện nghi. Hoặc là ít nhất thì cũng muốn được chia một chén canh.

Chỉ là bọn họ không nghĩ tới là, đám người Hắc long quốc này nhanh như vậy thì đã b·ị đ·ánh cho tan tác.

Bọn họ còn chưa có nắm được tình hình bên đội ngũ Hắc long quốc, đã phát hiện đám người đội trưởng đội ngũ Hắc long quốc chạy trối c·hết qua bên này.

Tình hình này thực sự đã nằm ngoài dự đoán của vị đội trưởng bên đội ngũ của Bạch đầu ưng quốc. Vậy nên anh ta vẫn còn chưa biết nên phản ứng như thế nào.

Đã thế, anh ta còn nghe thấy đội trưởng của Hắc long quốc hô:

" Người của Bạch đầu ưng quốc, chúng ta hợp tác cùng tiêu diệt con di thú, nó quá mạnh, một mình đội của tôi không làm gì được nó."

Thế là anh ta lại bị ngăn cản một chút, còn chưa có phát hiện, bên Hắc long quốc chỉ còn chưa tới một nửa.

Chờ anh ta phản ứng kịp, mấy người của Hắc long quốc cũng đã chạy tới. Mà đầu dị thú cũng đang nhanh chóng chạy tới bên này.

Đương nhiên, đội trưởng của Hắc long quốc cũng không phải lừa dối người Bạch đầu ưng quốc.

Vừa rồi bọn họ đã bỏ rơi đồng đội, còn bỏ rơi luôn cả mấy vị chuyên gia, mặc cho dị thú ăn.

Nếu như không thể mang chút thành tích trở về, chỉ sợ có chạy được trở về, bọn họ cũng không phải cái gì anh hùng, mà chính là một đám tội nhân, sẽ bị đưa ra tòa án binh xét sử.

Cho dù bọn họ mạo hiểm thăm dò vết nứt, không bị phạt quá nặng, thì cũng sẽ không có quả ngon gì để ăn.

Thế là, khi chạy tới phía trước đội ngũ của Bạch đầu ưng quốc, người đội trưởng này lập tức dừng lại, cũng lập tức nói với người Bạch đầu ưng quốc.

" Đầu dị thú kia rất mạnh, đặc biệt là phòng ngự của nó, t·ên l·ửa cũng khó thương. Chỉ có v·ũ k·hí năng lượng là có thể làm tổn thương nó một chút. Tốt nhất công kích những con mắt của nó. Vỏ giáp của nó đều rất cứng rắn. Cũng cẩn thận nó có thể phóng ra mạng nhện."

Nói một lượt, người đội trưởng này cũng lập tức nhấc súng ngắm vào mắt con dị thú đang nhanh chóng lao tới.

Mấy người chiến sĩ Hắc long quốc khác chạy tới cũng theo đội trưởng của mình, dựng lên súng hướng về phía con dị thú bắn.

Bên cạnh, đội trưởng của Bạch đầu ưng quốc thấy mấy người Hắc long quốc cũng không có ý tứ bỏ chạy, thì cũng lập tức ra lệnh cho đội của mình chuẩn bị t·ấn c·ông. Đặc biệt là người sử dụng pháo năng lượng.

Quốc gia bọn họ công nghệ hàng đầu thế giới, loại v·ũ k·hí năng lượng này cũng là quốc gia bọn họ nghiên cứu đầu tiên, uy lực so với hai quốc gia kia càng mạnh hơn một bậc.

Lần này tham gia thăm dò, bọn họ cũng không chỉ có một người mang theo loại v·ũ k·hí này, ngay cả anh ta cũng là sử dụng v·ũ k·hí năng lượng.

Chỉ thấy anh ta hô:

" Nghe thấy chưa, tập trung công kích phần mắt. Người sử dụng v·ũ k·hí năng lượng làm chủ lực, những người khác yểm trợ!"

Lần này, số lượng càng đông, uy lực càng mạnh, đã thế v·ũ k·hí của Bạch đầu ưng quốc vẫn là có phần nhỉnh hơn v·ũ k·hí của Hắc long quốc, vậy nên hiệu quả công kích cũng đã tốt hơn một chút.

Chỉ thấy, vô số lửa đạn lập tức ập thẳng vào đầu con dị thú, khiến cho nó đang chạy đi chợt bị đẩy lùi.

Nào thì đạn lớn, đạn bé, t·ên l·ửa và những tia năng lượng phóng thẳng tới phần mắt của con nhện.

Mặc dù vẫn còn có những viên đạn lệch ra, v·a c·hạm vào phần đầu của con nhện văng ra vô số tia lửa. Nhưng hầu hết đạn đều bắn trúng phần mắt.



Chỉ là, người đội trưởng của Hắc long quốc tuy rằng đã phán đoán đúng, nhưng phần mắt này cũng không phải mềm yếu không chịu nổi.

Bình thường đạn bắn trúng cũng chưa chắc đã gây tổn thương được cho nó.

Nhưng nhiều công kích như vậy, mắt của con nhện vẫn là không chịu đựng được, b·ị b·ắn hỏng.

Có điều, con nhện này không chỉ có hai con mắt, nó có tới tám con mắt cơ. Số lượng mắt bị hỏng còn chưa tới một nửa.

Nhưng đã có thể làm con nhện b·ị t·hương, đám người vui vẻ tiếp tục xả đạn.

Con nhện gặp tổn thương đau đớn, lập tức nổi giận lao lên.

Bên kia, đám lính Bạch đầu ưng quốc không hổ danh là tinh nhuệ, lập tức phóng ra một quả t·ên l·ửa.

Tên lửa lập tức trúng trước mặt con nhện rồi nổ tung, lập tức ngăn chặn thế tiến của con nhện, đồng thời đẩy lùi nó một chút.

Súng máy cũng lập tức bắn quét những cái chân của con nhện, mặc dù cũng không thể làm tổn thương cho những cái chân như làm bằng kim loại này của nó, nhưng cũng làm cản trở nó di chuyển.

Những người khác nhân cơ hội, không ngừng công kích những con mắt của nó, khiến cho những con mắt này đều bị vỡ nát.

Bọn họ cũng lợi dụng những cái lỗ mắt sau khi bị phá hủy, muốn làm cho con nhện tổn thương càng nặng.

Thực ra, những con mắt đó đối với con nhện này mà nói cũng không quá trọng yếu. Nó thực ra còn có thể xác định vị trí con mồi bằng cách cảm nhận rung động nhờ vào phần chân của nó. Đồng thời những con mắt đó cũng có thể tái sinh.

Nhưng tổn thương như vậy khiến nó khó có thể chấp nhận được.

Nó bật nhảy phóng người lên, định dùng cách này để thoát khỏi hoả lực áp chế của đám binh lính.

Nhưng lập tức lại có một quả t·ên l·ửa nữa phóng tới, ép nó rơi trở lại.

Đương nhiên, như vậy cũng không thể khuất phục đầu dị thú này, nó liên tục tìm cách tiến lên.

Nhưng mỗi lần như vậy lại có một quả t·ên l·ửa bắn tới. Đám người gần như là áp chế nó tại chỗ, bắt nó phải đứng đó chịu công kích.

Đội trưởng của đội ngũ Hắc long quốc thấy cảnh này thì hối hận không thôi. Trước đó cứ tưởng phương thức công kích từ dưới lên của bọn họ chính là có lợi thế. Ai ngờ chính là lợi thế của đầu quái vật này.

Đáng lẽ ra anh ta phải sớm nghĩ ra, con quái vật này thói quen săn mồi như vậy, đó đương nhiên là lợi thế của nó.

Nếu như lúc đó trực tiếp tránh ra, sau đó dùng phương pháp này thì đội của họ cũng không thiệt hại thảm trọng như vậy rồi.

Chỉ là bây giờ hối hận cũng đã muộn. Cũng chỉ có tiêu diệt được con súc sinh này thì trở về mới có thể bàn giao. Không khéo lại còn có thể quay lại cứu vớt được thêm mấy người.

Chỉ là con nhện thấy bọn họ tập trung công kích phần mắt b·ị t·hương của mình thì cũng không chịu đứng im cho họ bắn. Nó liên tục di chuyển khiến cho bọn họ bắn không được hiệu quả như lúc ban đầu.

Đã thế súng máy quá tiêu hao đạn, chỉ một hồi ngắn ngủi thì một hòm đạn đã ra đi.

Chỉ sợ chẳng mấy chốc thì lượng đạn bọn họ mang theo sẽ bị tiêu hao hết.

Số lượng t·ên l·ửa cũng chẳng kém bao nhiêu, e là bọn họ còn chưa thể xử lý con quái vật này thì đạn cũng đã hết.

Thấy tình thế như vậy, mọi người đều rất lo lắng, không biết nên làm như thế nào.

Lúc này, đội trưởng bên Hắc long quốc lập tức ra chủ ý.

" Chúng ta vừa bắn vừa lui lại phía Băng hùng quốc, để bọn họ cũng ra sức."

Nghe thấy vậy, đội trưởng bên Bạch đầu ưng quốc cũng không chậm trễ ra lệnh:

" Mau, vừa bắn vừa lui lại về phía đội ngũ Băng hùng quốc.

Giáo sư Đan, các ông không chiến đấu trước tiên chạy về phía đám người Băng hùng quốc.

Nói với họ nhanh chóng đến giúp đỡ, chúng tôi đã làm nó trọng thương, nhưng đạn dược không đủ, không nhanh tới thì có thể nó sẽ bỏ chạy mất."

Nghe thấy như vậy, đám binh lính lập tức thay đổi đội hình, vừa áp chế đầu dị thú, vừa từ từ rút lui.

Mà vị giáo sư Đan kia cũng không chậm trễ, dẫn những chuyên gia khác chạy về phía Băng hùng quốc. Ông ta đã sớm muốn bỏ chạy từ lâu, nếu không phải đám binh lính có thể áp chế được con quái vật kia, ông ta cũng không dám ở lại đó.

Mà đội trưởng bên Hắc long quốc nghe thấy đội trưởng bên Bạch đầu ưng quốc dặn dò giáo sư Đan như vậy, thì âm thầm khen.

Nếu như chỉ cầu cứu thì chỉ sợ những người Băng hùng quốc kia cho dù không mặc kệ cũng sẽ câu giờ không lập tức tới.

Nhưng nếu nói nó trọng thương sắp bỏ chạy, vậy những người kia khẳng định sẽ không chậm trễ tiến lại đây.

Dù sao con mồi đã dâng tới tận miệng, làm sao mà những người kia có thể bỏ qua cho được.

...

Cách chương.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.