Quần áo của Kha Uyển không còn chỉnh tề mà chạy về Tây viện, may thay trời đã tối nên không ai nhìn thấy được. Cô đóng cửa lại rồi tựa vào khung cửa thở hổn hển.
“Người đàn ông này thật không biết xấu hổ.” Vừa rồi ngực cô bị người đàn ông xoa nhẹ vài cái, giờ đang trướng lên rất khó chịu, thân thể từ từ nhũn ra, dựa vào khung cửa trượt xuống.
Một mảng ngực lộ ra trắng nõn, bởi vì lo lắng mà lộ ra xương quai xanh gợi cảm. Kha Uyển nổi giận mà cắn cổ áo, nghĩ thầm: “Chết tiệt, tại sao người đàn ông đó dám đùa bỡn mình, lại còn thô bạo như vậy.”
Ngực cô dần dần căng ra không thể kiềm chế được, đầu vú đứng thẳng, chất lỏng màu trắng chảy ra ngoài. Cô lại phun ra sữa, có lẽ là do được đàn ông xoa nắn, lần này lại mãnh liệt hơn so với bình thường.
Kha Uyển tách chân ra, kéo quần lót xuống, rồi tiện dùng ngón tay cắm vào. Cô cắn chặt môi rên rỉ, phía trên “chảy nước”, phía dưới cũng không khá hơn chút nào. Chất nhầy trong hoa huyệt đã chảy ra ướt nhẹp. Hoa môi quấn chặt lấy đầu ngón tay cô, với mức độ mút này nếu mà kẹp côn thịt đàn ông, chắc chắn sẽ kẹp người kia phải bắn ra.
Cùng lúc đó, Lưu Sùng Sơn đã chịu không nổi dục vọng hành hạ. Một mình hắn đến hồ nước phía hậu viện, thừa dịp bóng đêm mà nhảy vào, may thay nước lạnh làm giảm đi cảm giác khô nóng không ít.
Mấy ngày sau, Kha Uyển đều trốn tránh người đàn ông này. Khi ăn cơm cô cũng không đến nhà chính, sợ không cẩn thận bị người đàn ông kia bắt được, lại xảy ra thân mật như ngày đó.
Lưu Sùng Sơn mặc kệ sự đề phòng của cô ở trong lòng. Trước kia cô gái này như thế nào, là đàn ông, hắn biết rất rõ, thân thể thì mềm mại như một vũng nước, không có cảm giác mới là lạ.
Kha Uyển giận thân thể mình dâm đãng, nhưng không có cách nào. Đã nhiều ngày, cô luôn tự thủ dâm. Cô nhớ đến thân thể cường tráng của người đàn ông và côn thịt to lớn dưới háng kia. Trong đầu vừa nghĩ tới hình dáng cự vật dữ tợn đó thì cô đã ướt.
May mắn là cô đã vượt qua thời gian ở cữ. Tối nay tắm xong, cô và anh Chí đã có thể cùng nhau làm kịch liệt trên giường, không chừng thân thể dâm đãng của cô sẽ được thỏa mãn.
Quy định trong phủ, phụ nữ vào ngày cuối cùng ở cữ, cần phải tắm để tẩy uế trên người. Kha Uyển cũng không ngoại lệ.
Khi Kha Uyển gả vào trong phủ, vẫn thường xuyên đi tắm ở suối nước nóng ở hậu viện. Nhưng sau khi sinh xong, cô cũng không đi nữa. Bây giờ đã qua thời gian ở cữ, cô muốn đi ngâm nước nóng, tất nhiên sẽ nhớ đến suối nước nóng ở hậu viện.
“Chị Uyển, để em đưa chị đi nha, đã lâu không có người đến suối nước nóng ở hậu viện.” Tiểu Tư biết đêm nay Kha Uyển muốn đi ngâm nước để tẩy uế, cô bé khẳng định muốn đi cùng. Nhưng Kha Uyển lại cảm thấy không cần thiết nên không cho cô bé đi.
“Không sao, dù sao cũng không có ai, vừa lúc chị cũng muốn đi một mình.” Kha Uyển đã từng được giáo dục kiểu Tây nên khi tắm rửa cô không thích có người bên cạnh, cô cảm thấy không được riêng tư.
“Vâng, chờ chị tắm xong, em sẽ đi đón chị.” Tiểu Tư đành phải đồng ý đáp lại.
“Ừm.” Trước tiên Kha Uyển nhắc Tiểu Tư chuẩn bị đầy đủ lá ngải và lá dâu rồi mới đi.
Suối nước nóng ở hậu viện được Lưu Sùng Sơn cho xây dựng từ nhiều năm trước. Quanh năm hắn ở trong quân đội, bị những vết thương lớn nhỏ trên người mà chủ yếu bị đều ở ngoài biên giới phương Bắc. Ngâm suối nước nóng không chỉ có thể chữa lành vết thương còn có thể xua tan hàn khí. Cho nên đi đâu, đến nơi nào hắn đều chuẩn bị suối nước nóng. Nhưng trong phủ này, hắn rất ít dùng, dù sao thời gian ở nhà không nhiều lắm.
Nhưng đêm nay thì khác, Lưu Sùng Sơn lại đi tắm suối nước nóng. Bởi vì miệng vết thương đã gần như khép lại, nên hắn muốn thoải mái một chút.
Khi Kha Uyển tới suối nước nóng ở hậu viện, cô nhanh chóng cởi bỏ sườn xám.
Thân thể đầy đặn nhưng vẫn thấy thon gọn, dưới ánh trăng chiếu rọi càng lộ ra vẻ quyến rũ.
Kha Uyển đi chân trần đến suối nước nóng. Bởi vì hơi nước quá nhiều, cho nên cô không thấy rõ toàn bộ cảnh tượng trong suối nước nóng. Cô bước xuống, chờ lá ngải và lá dâu trong tay tản ra, cô vốc nước suối dội lên cơ thể.
Kha Uyển hoàn toàn không phát hiện còn có một người khác đang ở đây, đến khi bị người đó ôm lấy, cô mới biết được.