“Tiểu Uyển.” Giọng nói của Lưu Sùng Sơn không nặng không nhẹ lại mang theo từ tính mà tràn đầy dục vọng.
Kha Uyển hoảng sợ bèn xoay người, đúng lúc chạm vào người hắn. Khoảng cách gần gũi như thế, hơi thở nam tính phun vào mặt cô, mùi hormone nồng đậm khiến cô kẹp chặt hoa huyệt.
“Tại sao bác… Lại ở đây?” Kha Uyển dựa vào sau nhưng lại bị người đàn ông mạnh mẽ ôm vào trong ngực.
“Tại sao cha không thể ở đây?” Lưu Sùng Sơn thổi một hơi, hắn bắt lấy cái mông tròn của cô.
“Đừng bác, bác buông con ra trước đã.” Kha Uyển không thể chậm chạp. Người đàn ông này quá mạnh mẽ, hoàn toàn không còn biết đúng sai.
“Lần trước cha đã nói rồi, đừng để cha bắt được con.” Hơi thở Lưu Sùng Sơn nặng nề, vừa chạm vào da thịt non mềm của cô, hắn đã cứng. Côn thịt to lớn dựng thẳng lên trong suối nước nóng.
“Sao bác lại khốn nạn như vậy, mau thả con ra, nếu không con sẽ gọi người đến.” Kha Uyển thật sự rất sợ, côn thịt của hắn đã đâm tới cô rồi.
“Gọi đi, để cho người khác nhìn thấy tiểu dâm phụ như con đã dụ dỗ c.h.a c.h.ồ.n.g như thế nào.” Lưu Sùng Sơn cắn răng, hắn dùng sức bế cô lên, ngậm chặt lấy cái miệng nhỏ của cô.
“Ưm…” Kha Uyển bị ép phải mở môi ra, đầu lưỡi người đàn ông đáng ghét này với vào khoang miệng, cuốn lấy đầu lưỡi cô ma sát.
Lưu Sùng Sơn hung hăng hôn môi, cướp đi toàn bộ hô hấp của cô. Hắn quá ham muốn cô, cho nên bây giờ hắn ngang ngược chà đạp cô, đầu lưỡi hai người gần như kết hợp, trao đổi nước miếng với nhau.
Trong miệng Kha Uyển toàn là hương vị đàn ông, sức phản kháng của cô càng lúc càng chậm, mãi đến khi cô tê liệt ngã xuống trong lồng ngực người đàn ông.
Khi Lưu Sùng Sơn rút lại đầu lưỡi, hai mắt cô gái trong lồng ngực nhìn hắn chứa đầy dục vọng, một chân cô đã nâng lên.
Hắn sờ vào giữa hai chân cô, trực tiếp kích thích vào mảnh đất bí mật, hoa huyệt mẫn cảm đã co rút lại. Hắn cắm ngón tay vào, cánh hoa môi nhanh chóng kẹp lấy.
“Hừ, hoa huyệt cũng kẹp thật chặt, có phải rất muốn ăn côn thịt đàn ông không?” Hoa huyệt của cô vừa khít lại vừa nóng, hút chặt lấy ngón tay Lưu Sùng Sơn khiến trên trán hắn nổi gân xanh. Ngón tay bị mông thịt đàn hồi của cô bóp chặt.
“Không muốn…Ưm… Rất ngứa… Không muốn… A…” Kha Uyển ôm lấy cổ hắn, đồng thời hai chân câu lấy vòng eo rắn chắc. Thân thể đầy đặn của cô vặn vẹo, hai bầu ngực cọ sát vào ngực hắn.
“Mẹ kiếp, vừa rồi còn không cho cha chạm vào, bây giờ lại lẳng lơ như thế, mau mở hoa huyệt ra.” Ngón tay Lưu Sùng Sơn đâm mạnh vài cái rồi rút ra, hoa huyệt đã hưng phấn mà co rút nhanh. Hắn nâng mông tròn của cô lên, côn thịt dữ tợn cọ sát ở hoa môi.
“Không được… Bác không thể cho vào.” Một chút lý trí cuối cùng của Kha Uyển còn sót lại, cô túm lấy tóc người đàn ông.
Lưu Sùng Sơn thử dùng quy đầu chọc đâm vào cánh hoa môi, hắn cắn răng nói: “Không cho cha cắm, cha càng phải cắm vào.”
“Ưm… Nó quá lớn…” Người đàn ông dùng quy đầu đẩy vào hoa huyệt nhưng quy đầu quá lớn, không thể chen lọt vào. Kha Uyển khó chịu lại càng khép chặt.
Cô càng hút lại càng chặt, Lưu Sùng Sơn không chịu được, hắn vỗ vào mông cô một cái ‘bốp’ ở trong nước nói: “Thả lỏng nhanh lên, nếu không cha sẽ l.à.m hỏng con.”
“Khốn kiếp, đừng…” Kha Uyển kẹp chặt hoa huyệt, người đàn ông đành phải đâm mạnh hơn. Đôi tay hắn tách hai chân cô ra, đồng thời kéo rộng cánh hoa môi mở ra, làm lộ thịt hồng bên trong.
Lưu Sùng Sơn lập tức chống đỡ quy đầu mà cọ xát.
“Đừng… Bác… A…” Lần này người đàn ông chạm tới đúng chỗ, toàn thân Kha Uyển tê dại một trận, cô phát điên mà cắn vào đầu vai hắn.
“Bây giờ để cha làm nhé?” Quy đầu của Lưu Sùng Sơn đặt ở miệng thịt mềm mại rồi chen vào phía trong.