Em trai của Kha Uyển sắp đi du học ở nước Anh, nên cô nhất định phải về nhà một chuyến. Trước khi đi, Tiểu Tư gấp cho cô một túi quần áo để cô mang theo.
Tiểu Tư rất muốn đi cùng Kha Uyển, nhưng bởi vì Lâm nhi còn nhỏ, thân thể còn yếu. Nếu bé con gặp gió thì sẽ bị bệnh, cho nên cô ấy phải ở nhà chăm sóc Lâm Nhi cùng vú nuôi.
Sau khi Kha Uyển cho Lâm nhi bú, ru bé con ngủ xong, cô lại dặn dò Tiểu Tư một lần nữa, rồi mới xuất phát.
Ngồi lên kiệu, Kha Uyển còn chưa kịp đi thì đã bị cản lại.
Thì ra là Lưu Sùng Sơn muốn đưa cô đi. Một chiếc xe hơi màu đen có rèm che mở ra, Kha Uyển nhận ra nhãn hiệu xe, chiếc xe này phải tốn mười lăm triệu đồng bạc mới mua được.
“Bác đừng lái xe ra ngoài. Bây giờ tình hình bên ngoài không yên ổn, nhỡ bị mắc kẹt ở đâu đó không đi được thì làm sao?” Kha Uyển hơi lo lắng.
“Nhanh lên xe, với thân phận của cha, kể cả là vua ở đây cũng phải cho đi qua.” Lưu Sùng Sơn mở cửa xe, để cô ngồi vào.
Người đàn ông này quá ngang ngược, Kha Uyển đành phải ngồi lên xe.
Sau khi khởi động xe, Lưu Sùng Sơn không nhịn được hỏi tiếp: “Con phải đi về đó mấy ngày?”
Kha Uyển ngồi sát sang cửa sổ bên này, cách xa người đàn ông, ngồi gần quá cô cảm thấy không an toàn.
“Khoảng ba bốn ngày!” Kha Uyển nói thật.
“Con mẹ nó, sao lâu thế?” Lưu Sùng Sơn có vẻ không vui.
Kha Uyển không dám nói nữa, cô sợ sẽ chọc giận người đàn ông này.
“Hai ngày, chỉ cho con đi hai ngày, nếu không đến khi về cha sẽ làm c.h.ế.t con.” Lưu Sùng Sơn ra lệnh.
“Không được, con muốn ở lại lâu hơn.” Người đàn ông này quản nhiều quá. Cô về nhà mẹ cũng phải quy định thời gian.
Lưu Sùng Sơn suy nghĩ rồi nói: “Cũng không phải không được, bây giờ để cha làm một lần, rồi mấy ngày nữa trở về là được.”
Người đàn ông này thật sự rất khốn nạn. Kha Uyển cảm thấy cần phải phân rõ giới hạn với người đàn ông này, cô nói: “Bác cả, con đã có chồng. Con không muốn có q.u.a.n h.ệ không rõ ràng với cha chồng.”
Vừa rồi gương mặt Lưu Sùng Sơn còn tươi cười, bây giờ thì đã đen lại.
“Con nói lại lần nữa xem.” Lưu Sùng Sơn nham hiểm cảnh cáo.
“Con có chồng…” Kha Uyển chưa kịp nói xong thì hắn đột nhiên đổi hướng, rẽ vào trong một con hẻm tối. Hắn dừng xe lại, hắn ngửi được mùi ẩm mốc khó chịu trong hẻm nhỏ.
“Bác muốn làm gì?” Kha Uyển lén lút mở cửa xe, nhưng mới vừa định mở, đã bị hắn phát hiện.
Hôm nay Lưu Sùng Sơn mặc bộ đồ Trung Sơn, cách ăn mặt che giấu mặt người dạ thú, nhưng bên trong lớp áo lại hoàn toàn xấu xa. Hắn bắt lấy cô đè cô trong lồng ngực rồi nói: “Cha nói rồi, cha thích phụ nữ biết nghe lời.”
Kha Uyển đẩy ngực hắn muốn thoát, nhưng cô vốn không thể động được.
Lưu Sùng Sơn tách hai chân trắng nõn của cô ra, sờ mó vào trong sườn xám. Cô mặc một bộ sườn xám đỏ thẫm, quyến rũ chết người. Hắn không nhịn được cắn lấy hai bầu ngực đầy đặn của cô, sau đó nói: “Con biết không? Cha rất muốn làm đâm nát huyệt con.”
“Không!” Kha Uyển bắt đầu hoảng sợ, cô túm lấy tóc hắn.
Lưu Sùng Sơn trực tiếp đẩy mạnh cô ngã xuống ghế ngối, vén sườn xám lên, sờ vào quần lót, rồi dùng sức kéo xuống dưới.
“Bác vẫn còn dám c.ư.ỡ.n.g b.ứ.c con sao?” Kha Uyển trong lúc giãy giụa, nút áo sườn xám bị bung hết ra. Cô che ngực lại, nhưng bầu vú vẫn bắn ra.
“Cha chưa từng dùng bộ ngực này, con nói xem, hôm nay cha làm ngực con được không?” Lưu Sùng Sơn để cô nhìn hắn rồi cởi bỏ đai lưng, móc côn thịt đang hưng phấn ra. Hắn giữ chặt hai tay cô, rồi dùng quy đầu đâm lên ngực cô.
“Bác dám!” Ngực Kha Uyển trắng nõn rất đàn hồi, cùng với côn thịt đàn ông màu tím đen dữ tợn tạo nên sự đối lập rõ nét. Cô còn muốn nói, nhưng người đàn ông đã cắm côn thịt vào giữa hai vú.
“Hừ!” Lỗ nhỏ của Lưu Sùng Sơn chảy ra chất nhầy, dính vào trên vú, một mùi tanh tưởi nồng đậm.
Kha Uyển cảm giác được côn thịt hắn đâm vào rút ra ở giữa hai vú của mình, ngoại trừ ngứa ra thì quy đầu còn cách cằm rất gần. Quy đầu theo động tác của người đàn ông cắm vào rút ra, đã chọc tới cằm rất nhiều lần.
“Ngực con bị cha cọ đỏ lên rồi.” Bộ ngực đầy đặn rất khó mới có thể ôm lấy côn thịt. May là bây giờ cô đang trong thời kỳ cho con bú nên ngực căng to hơn. Vừa vặn để côn thịt Lưu Sùng Sơn cắm ở bên trong. Hắn cố gắng cọ xát côn thịt, một mảng vú trắng nõn đã đỏ.
Kha Uyển nhục nhã khuất phục dưới háng của hắn. Cô nghiêng đầu sang một bên, mà mức độ cắm vào rút ra và tiếng thở dốc của đàn ông đã kích thích tới cô.
“Tại sao không nói nữa, côn thịt của cha dọa con sợ hả?” Lưu Sùng Sơn rút côn thịt giữa hai vú ra, sau đó lại dùng quy đầu cọ xát trên hai đầu vú mềm mịn, khoái cảm cực hạn từ lỗ nhỏ lan tràn.
Hơi thở nặng nề của hắn toàn mùi vị đàn ông, Kha Uyển ngửi thấy mà tiểu huyệt căng thẳng. Vừa rồi cô vẫn kiên quyết không nghe theo hắn, bây giờ suy nghĩ lại buông rồi.
“Cha nói cho con biết, con đã ăn côn thịt của cha, thì con chính là người của cha. Nếu con không chịu thừa nhận, cha làm c.h.ế.t con.” Lưu Sùng Sơn tàn nhẫn ra sức ma sát vào núm vú, cô phát ra tiếng rên rỉ.
“Ưm… Bác đúng là ác quỷ.” Kha Uyển biết mình không thể chống lại người đàn ông này, nhưng ngoài miệng không thể tha cho hắn.
“Hừ! Ừm…” Quy đầu của Lưu Sùng Sơn đâm lên cằm cô, lỗ nhỏ quá nhiều chất nhầy, hắn nhanh chóng rút ra cắm vào, phát ra tiếng gầm thét thô bạo của giống đực.
Người đàn ông cắm liên tục như vậy hơn mười phút, Kha Uyển không chịu nổi, hai vú nóng bỏng, cô đành phải xin tha: “Đừng cọ nữa… Xin bác bắn ra đi.”
“Nói sớm có phải tốt hơn không?” Cô xin tha làm dục vọng của hắn tăng vọt. Lưu Sùng Sơn ưỡn thẳng lưng. Đến lúc cao trào, tinh hoàn mở ra, hắn buồn bực gào thét bắn ra, tinh dịch đặc sệt văng lên vú.
Trên mặt Kha Uyển cũng dính rất nhiều, hắn còn bôi tinh dịch lên miệng bắt cô phải ăn.