Tôi Tưởng Đó Chỉ Là Tiểu Thuyết Trọng Sinh Bình Thường

Chương 147: Ngoại Truyện 8: Hồi tưởng (5)



Edit: Dưa Hấu

Wattpad: duahauahihi

---

'Killian đang trở nên quá khác biệt...... so với bản gốc.'

Lize khô khan nuốt nước bọt.

Cô ta chưa bao giờ rơi vào tình huống như này và không biết phải làm gì, nhưng cô ta phải làm gì đó.

'Mình cần phải tiết kiệm sức mạnh của tác giả nên mình phải lôi những nhân vật phụ vào.'

Lize quyết định lợi dụng công chúa Catherine để khiến Edith gặp rắc rối trong vũ hội ngày quốc khánh.

Quá trình chuẩn bị cho vũ hội diễn ra như trong nguyên tác, và Lize cảm thấy an tâm.

Cliff đã đặt mua một chiếc váy đẹp từ cửa hàng đắt nhất thủ đô, công tước và công tước phu nhân Ludwing đã cho cô ta đeo chiếc vòng cô 'Ánh sáng  của Lorraine".

'Đúng thế, tôi là nữ chính!'

Nhưng trước khi cô ta có thể nghĩ về điều đó, cánh cửa của văn phòng công tước bị đá ra và Killian cùng Edith bước vào.

"Mọi người đều tập trung đầy đủ ở đây à. Tụi con mới về."

Killian mỉm cười, nhưng Lize nhận ra anh đang rất tức giận, ánh mắt anh dán chặt vào Ánh sáng của Lorraine.

"Mẹ định tặng gì cho Edith, con dâu của mẹ?"

Nữ công tước trả lời, bối rối trước ánh mắt nghiêm nghị của anh, "Edith chọn gì cũng được."

"Ồ, tuyệt vời. Vậy chiếc dây chuyền đó cho Edith thì sao?"

"Hả? Cái đó?"

"Đó là kho báu của gia tộc Ludwing, và cô ấy nên là người đầu tiên đeo nó. Tại sao em không đeo dây chuyền đó đi dự bữa tiệc ngày quốc khánh nhỉ?"

Cười rụng răng mất.

Cô ta đã sống trong thế giới của "Tôi từ chối nỗi ám ảnh của anh" nhiều lần, nhưng cô ta chưa bao giờ phải đối mặt với việc Ánh sáng của Lorraine sẽ bị trao cho người khác.

Nhưng Edith đã xoa dịu Killian.

"Đó là món trang sức đẹp và quý giá, nhưng lần này em sẽ lịch sự từ chối. Em nghĩ Lize có đôi mắt xanh sẽ hợp nó hơn em."

"Nhưng...."

"Và với con mắt tinh tường của anh, chắc hẳn anh cũng biết chiếc vòng đó không hợp với chiếc váy em đặt ngày hôm nay."

Thái độ bình tĩnh của Edith cuối cùng đã khiến Killian lùi lại một bước.

Nhưng Lize cảm thấy thất bại.

'Tôi không thể tin được tôi đã giữ lại Ánh sáng Lorraine được vì lòng từ bi của Edith....!'

Người từ trên cao nhìn xuống luôn là tôi. Tôi, tác giả và nữ chính của câu chuyện này, không nên bị một linh hồn xa lạ cho ra rìa như vậy.

Với niềm tự hào bị tổn thương nghiêm trọng, Lize đề cập vụ sợi chỉ thêu tẩm độc khi cô ta gặp công chúa Catherine, nói rằng cô ta nghi ngờ bá tước Sinclair là người đứng sau vụ việc, nhưng cũng khéo léo sắp xếp câu chuyện để đổ lỗi cho Edith.

Như Lize mong đợi, Catherine nghi ngờ Edith.

'Ít nhất điều này sẽ khiến cô ấy bẽ mặt ở đêm vũ hội.'

Lize mong đợi vũ hội ngày quốc khánh, hy vọng thấy Edith xấu hổ trước mặt mọi người.

***

- Cộc

- Cộc cộc.

Trên chuyến xe ngựa đến cung điện hoàng gia để tham dự vũ hội ngày quốc khánh, sự chú ý của Lize bị thu hút bởi những âm thanh lạ mà cô ta nghe thấy.

'Đó là gì vậy? Có phải đây là dấu hiệu câu chuyện sẽ bị bóp méo không?'

Cô ta lo lắng nhìn xung quanh, cuối cùng quay sang Cliff.

"Anh không nghĩ có tiếng động kỳ lạ nào đó đang phát ra sao?"

Nhưng có vẻ Cliff biết tiếng động đó là gì.

"Có thể là hai con chim hoàng yến thân thiện đang mổ vào chiếc xe ngựa."

"Dạ?"

Lize nhìn Edith và Killian, người giờ đang nhìn cô ta với vẻ xin lỗi.

'Sao anh dám cho tôi ăn cơm chó như vậy?'

Họ đã bắt đầu thả thính nhau trước đó, nhưng giờ tình cảm của họ quá rõ ràng để che giấu.

'Chết tiệt. Nếu tôi có thêm ít sức mạnh, tôi sẽ làm gì đó với chuyện này....'

Nhưng đen là Lize không còn nhiều sức mạnh dự phòng. Cô ta phải giữ lại phòng trường hợp nào đó xảy ra.

Cuối cùng, Lize bước vào cung điện, chỉ tin vào công chúa Catherine.

Công chúa Catherine tạo ra tình tiết giống y hệt như trong nguyên tác, đảm bảo Lize nổi bần bật.

Khuôn mặt của anh em nhà Sinclair trở nên cứng ngắc khi họ thấy Lize được hộ tống bởi Cliff và sự gần gũi của cô ta với công chúa Catherine.

'Ừ, đối với tôi nhà Sinclair vẫn là những nhân vật phản diện.'

Sau lưng công chúa, Lize đang tính toán, ngay cả khi cô ta đang đeo lớp mặt nạ ngây thơ và khiêm tốn.

Tình tiết vũ hội ngày quốc khánh này ngoài mặt diễn ra như nguyên tác, nhưng thực tế, nó thực sự là một cốt truyện riêng của Edith.

Công tước phu nhân đến với chiếc váy mà Edith đã chọn cho bà ta.

'Bà ta đã mặc chiếc váy mà tôi chọn cho buổi hội chợ, và giờ bà ta mặc chiếc váy mà Edith chọn cho đêm vũ hội. Tôi cảm thấy mình như bị lừa.'

Cả hai đều được mọi người khen ngợi nhưng quy mô của hai sự kiện lại khác nhau và cuối cùng, Edith là người chiến thắng.

Không chỉ vậy, Killian và Edith còn phát cơm chó nhiều hơn Lize và Cliff, điều này thu hút rất nhiều sự chú ý.

Họ không chỉ nhảy một điệu nhảy cuồng nhiệt khiến ai cũng phải ngoái lại nhìn, mà còn đuổi được bá tước Riegelhoff, rồi đi ra ngoài ban công.

Những cô gái trẻ đơn phương Killian đã để mắt đến họ suốt thời gian đó, nên sự chú ý đến Lize ít hơn so với nguyên tác ban đầu.

Ngay cả sự ghen tỵ của Leila Sinclair, đáng lẽ phải nhắm vào Lize, lại hướng về Edith.

'Nhưng Catherine sẽ làm tốt vai trò của cô ấy. Cô ấy chưa bao giờ gặp Edith, và cô ấy sẽ không bị ảnh hưởng."

Vì vậy Lize chỉ có thể đặt niềm tin vào Catherine.

Như dự đoán, Catherine bước thẳng đến chỗ Edith, giao tiếp bằng ánh mắt với Lize và lên án thẳng mặt cô ấy.

"Cô có phải là tiểu thư của gia tộc Riegelhoff không? Cuộc hôn nhân này vốn là yêu cầu vô lý của gia tộc Riegelhoff nhỉ? Bọn họ thật trơ tráo...."

"Công chúa......!"

"Ồ, nhân tiện, tôi cũng nghe nói rằng Lize bị đầu độc cách đây không lâu. Biết tôi và Lize thân nhau vậy, tại sao anh lại không nói cho tôi biết?"

"Đó là bởi vì-"

"Bởi vì vợ anh là nghi phạm?"

Trong lòng Lize thầm cổ vũ cho Catherine, tự hỏi cô ta nên ra sân lúc nào.

Nhưng lần này Killian bước lên phía trước.

Sau khi Catherine xúc phạm Edith, Killian đã đứng ra bảo vệ cô ấy.

"Nực cười thật đó, Killian. Cứ như thể anh chưa bao giờ yêu Lize...."

"Cũng giống như cô đóng cửa trái tim mình với Cliff vì anh ấy yêu Lize, tôi cũng làm như vậy. Việc bám vào một tình yêu không kết quả sẽ không mang lại lợi ích gì cho Lize."

Đó là lần đầu tiên 'tuyên bố bỏ cuộc' được phát ra từ miệng Killian.

Lize càng cảm thấy thất vọng với Killian, người đã hoàn toàn mất đi vai nam chính thứ hai.

Cô ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc can thiệp vào một tình tiết mà ban đầu cô ta định để cho Catherine diễn một mình. Cô ta nhận ra rằng nếu để Killian ở đó với cơn giận của anh, điều tồi tệ hơn sẽ diễn ra.

Nhưng ngay cả Lize cũng không thể làm dịu cơn giận của Killian.

"Lize, em có nói với công chúa về sự cố đó không?"

Lize cảm thấy lạnh sống lưng khi đối mặt với ánh mắt lạnh lùng của Killian.

'Tại sao lại như thế này? Phải chăng vấn đề nằm ở tính cách nóng nảy của Catherine?'

Killian vẫn tiếp tục phản đổi Catherine bất chấp sự có mặt của Lize, buộc Catherine phải rút lại lời nói và xin lỗi Killian cùng Edith.

Nếu dừng lại ở đó thì ngon rồi.

"Nếu cô quan tâm đến Killian đến vậy, sao cô không ngăn cản bố mình lại?"

"Tôi đã cố gắng hết sức để ngăn ông ấy lại, nhưng...."

"Cô thật sự đã cố ngăn cản bá tước Riegelhoff đứng về phía đại công tước Langston chứ? Cô hiểu ý tôi mà?

Edith nhíu mày mà cười nhạt. Cô ấy đang vượt qua sự ràng buộc và tiết lộ tình cảnh khó khăn của mình.

Sau đó, ngay cả Catherine cũng quay xe.

"Ừm.... xin lỗi, tôi chỉ nghĩ Killian đang bị trói buộc bởi một cuộc hôn nhân không mong muốn, và Lize đang bị bắt nạt."

Sau khi xin lỗi, Catherine cười giòn tan khi kể lại việc Edith muốn đến chào hỏi nhưng lại ngại.

Tiếng cười đó khiến khuôn mặt của các quý tộc đang liếc nhìn nhau trở nên ngạc nhiên.

Lize nhận ra danh hiệu 'người bạn tâm giao của công chúa' đáng lẽ thuộc về cô ta giờ đã bị chia đôi.

'Edith ngày càng trở thành nữ chính, và tôi phải làm điều gì đó trước khi cô ấy trở nên khó giết hơn.'

Cảm thấy bị dồn vào chân tường, Lize lên kế hoạch ám sát Edith, mặc dù cô ta không còn nhiều sức mạnh của tác giả.

May cho cô ta, tiểu thuyết đề cập đến một người đàn ông vô danh đã đeo bám Edith.

Cô ta nhanh chóng đặt cho anh ta cái tên 'Fred Sicily' và thêm thiết lập anh ta gần như phát cuồng vì Edith.

Việc tạo ra một bối cảnh không tồn tại làm cạn kiệt năng lượng của cô ta.

Sử dụng tất cả những điều hợp lý mà cô ta có thể tập hợp được, thậm chí bao gồm cả Leila Sinclair và công tước Ludwig, Lize đã tự mình đưa Edith đến hiện trường vụ án.

Cô ta thậm chí còn đảm bảo rằng Killian sẽ đi ra ngoài vào sáng hôm đó.

'Không có ai xung quanh có thể giúp cô ấy, nên tôi chắc chắn lần này sẽ thành công.'

Không biết gì về chuyện này, Edith đối xử với Lize như một người bạn thân.

Lize cũng đã có một khoảng thời gian tuyệt vời, nếu Edith không cố gắng làm hỏng dòng chảy nguyên tác của câu chuyện.

Nhưng điều quan trọng nhất với Lize là thế giới của riêng cô ta.

Lize nói nhỏ hỏi: "Edith, cô có thích tiểu thuyết lãng mạn có chút tục tĩu không?"

Edith đã cắn câu như thể đây là cơ hội để cô ấy làm bạn với cô ta.

"Cửa hàng sách Millane nổi tiếng hơn với những cuốn sách tục tĩu, sao cô không đi cùng tôi nhỉ?"

Không biết rằng mình đang bị dẫn vào tròng, Edith chấp nhận lời đề nghị của Lize và bước vào con hẻm u ám.

Đồng hồ điểm đến giờ trưa.

'Sớm muộn gì, Fred Sicily sẽ xuất hiện.'

Fred Sicily đã không ngủ suốt hai ngày sau khi nhận được thông tin mà Leila cố tình rò rỉ tại buổi tiệc trà ở nhà anh ta ngày hôm trước.

"Edith Riegelhoff nói cô ấy sẽ đến hiệu sách Millane, gần phố Le-Belle Marie, vào khoảng trưa ngày kia. Việc cô ấy đến một hiệu sách bán những cuốn sách tục tĩu nói lên cô ấy là loại phụ nữ gì."

Một chút thông tin đó đủ để khiến một kẻ theo dõi luôn ám ảnh tìm kiếm Edith.


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.