Edit: Dưa Hấu
---
Bữa tiệc cuối năm được tổ chức ở dinh thự Ludwing có 102.
Những đèn chùm pha lê lấp lánh, rượu sâm panh thượng hạng, những món quà đắt tiền và sơn hào hải vị quý hiếm....
Ngân sách bằng ba bữa tiệc cuối năm trước đó cộng vào.
Cliff và nữ công tước đã cố gắng nói chuyện với cô ta hết lần này đến lần khác, nhưng Lize như nước đổ đầu vịt.
"Công tước Ludwing đã trở thành một trong những cận thần thân tín nhất của hoàng đế, và chúng ta cần phải đảm bảo rằng mọi người đều biết đến việc đó, để dằn mặt không còn gia tộc nào có thể nhảy múa như Riegelhoff nữa."
Đó là một cái cớ mà cô ta thêm vào với mục đích làm nhục Edith, nhưng mặc kệ ý đó của cô ta, nữ công tước thở dài khi nhớ đến Edith tiết kiệm và giữ đúng chừng mực.
Dù sao, bữa tiệc cuối năm vẫn hoành tráng và xa hoa đúng theo kế hoạch của Lize.
Lize đã thành công tổ chức một bữa tiệc lớn trong năm đầu tiên của cuộc hôn nhân, thậm chí công chúa Catherine cũng tham dự, càng nâng tầm địa vị cô ta lên.
'Chính là vậy đấy!'
Lize cảm thấy cuối cùng cô ta cũng được thở bình thường sau một thời gian dài, bao quanh bởi sự ngưỡng mộ và ghen tị.
'Sẽ không một ai còn nhớ đến Edith.'
Cô ta thậm chí còn gần gũi với với người đàn ông là mục đích tổ chức bữa tiệc cuối năm này, lãnh chúa trẻ Liebermann.
"Tiểu thư có muốn nhảy một điệu với tôi không, thưa tiểu thư?"
Lize thầm mở cờ trong bụng trước lời đề nghị khiêu vũ có phần lo lắng của anh ta.
Nghĩ cảnh được khiêu vũ cùng anh ta và uống với nhau ly sâm panh khiến trái tim cô ta rung động sau một thời gian dài.
Biểu cảm của Cliff trở nên cứng ngắc trong giây lát, nhưng Lize hoàn toàn ném anh ta ra sau đầu.
'Đó là con rùa tôi câu được, vậy thì có làm sao?'
Ngày hôm đó, Lize tin rằng cuộc đời cô ta sẽ nở hoa rực rỡ như trong nguyên tác ban đầu.
Bởi vì người thừa kế của lãnh chúa trẻ Liebermann đã đề cập đến chuyện thái tử với cô ta, như trong câu chuyện gốc.
"Tôi đã từng kể tôi là bạn cùng lớp của thái tử điện hạ chưa nhỉ?"
"Dạ? Với thái tử điện hạ ý ạ?"
"Đúng vậy. Thực tế, cha tôi là giáo viên lịch sử của thái tử điện hạ, ha ha!"
Ngay cả sự kiêu ngạo nhẹ trong giọng điệu của anh ta cũng khiến Lize cảm thấy thoải mái.
"Điều đó thật tuyệt vời! Tôi chỉ từng nhìn thái tử từ xa."
"Vậy sao cô không đến cung điện của thái tử với tôi một lần nhỉ? Tôi chắc rằng thái tử cũng sẽ rất vui mừng khi cô đến thăm."
"Anh có chắc... tôi có thể đến không?"
"Đương nhiên rồi, tôi sẽ sắp xếp cho cô, hahaha!"
Nhìn khuôn mặt tươi cười có vẻ say mê mình, Lize thở phào nhẹ nhõm.
'Quả nhiên, mặc dù sức mạnh của mình đã biến mất, nhưng những sự kiện chính vẫn diễn ra!'
Hiện tại, nếu cô ta có thể gặp thái tử, giải quyết vấn đề của anh ta, sau đó tìm được cháu trai mất tích của hoàng đế, cô ta có thể sẽ giành được sự sủng ái của hoàng đế.
Vài ngày sau, trong khi cô ta đang hạnh phúc kỳ vọng vào một tương lai sẽ tiếp diễn như trong nguyên tác, thì có điều gì đó khiến làm phiền cô ta.
"Có thư chúc mừng năm mới từ phu nhân Edith, không, ý tôi là nữ bá tước Ryzen!"
Quản gia Philip cười rạng rỡ, đưa những lá thư của Edith cho công tước và nữ công tước, Cliff, và thậm chí cả Renon. Không chỉ Philip, mà cả hầu nữ trưởng, người làm vườn, người lái du thuyền dường như cũng nhận được lá thư tương tự.
Bầu không khí trong dinh thự gần đây hơi u ám bỗng trở nên trong lành với những lá thư này.
Ngay cả Cliff cũng mỉm cười rạng rỡ và đưa một lá thư cho Lize.
"Em dâu cũng gửi một bức cho em, Lize."
Lize lo lắng nhận bức thư, trong đó ghi đầy đủ chi tiết về cuộc sống bận rộn và đầy thử thách của Edith ở Ryzen cũng như cuộc sống của đôi chim cu họ.
- ... dạo này cô có khỏe không, Lize? Sau khi kết hôn với Cliff, tôi chắc cô đã giúp đỡ nữ công tước nhiều hơn, nhưng tôi lo lắng rằng cô đang khiến cơ thể mảnh khảnh của mình chịu quá nhiều áp lực.
Trước đây, tôi đã từng tự tin về thể chất của mình, nhưng việc trở thành nữ bá tước ở đây thực sự khiến cơ thể tôi căng thẳng.
Dù cô có ăn nhiều đến cỡ nào, cô cũng không bị tăng cân, nên tôi hy vọng cô hãy ăn uống tốt hơn và chăm sóc sức khỏe nhiều hơn.....-
Giọng điệu như thể cô ấy rất lo lắng cho người bạn thân nhất của mình.
Nhưng Lize lại không thể diễn giải theo ý đó.
'Cô ấy đang mỉa mai tôi à?'
Cô ta nghiến răng.
Cô ta đã mất đi sức mạnh vì Edith đã đáp ứng tất cả các điều kiện, và cô ấy lại đang hưởng thụ trải qua những ngày tháng vui vẻ ở Ryzen.
Ngay cả những người ở công quốc, những người đã từng đứng về phía cô ta trong nguyên tác, dường như cũng nhung nhớ Edith.
"Anh đi đâu thế, Renon?"
Lize hỏi nhẹ nhàng như một lời chào, hiếm khi thấy Renon ra ngoài, nhưng câu trả lời từ miệng anh chàng khiến cô ta bực mình.
"Tôi đang tới bưu điện để gửi vài lá thư."
Dựa vào các loại phong thư khác nhau, chúng không thể được viết bởi một người, và nếu anh ta gửi những lá thư từ nhiều người đến một nơi, rõ ràng đó là gửi đến Ryzen.
".....Tôi hiểu rồi. Đi cẩn thận."
Lize không có thời gian để kiểm soát vẻ mặt hay giọng điệu của mình.
'Tôi nghe nói Renon cũng đã giúp cứu mạng Edith. Tôi sẽ không để anh ta yên đâu.'
Sự căm hận cháy bỏng đã lan đến Renon.
Kể từ ngày đó, Lize bắt đầu bới lông tìm vết Renon. Đương nhiên, Renon không hề nhún nhường hay nhượng bộ lần nào.
Nhưng Lize cũng không bỏ cuộc. Sớm thôi, cô ta sẽ nhận được sự hỗ trợ từ thái tử điện hạ.
***
Có lẽ mình không nên nghĩ đến thành công sớm như vậy.
'Mọi thứ đều vô dụng.'
Trên chuyến xe ngựa từ cung điện của thái tử về nhà, Lize lo lắng cắn môi.
Việc giới thiệu với thái tử bởi người thừa kế lãnh chúa Liebermann đã diễn ra suôn mượt như sunsilk.
Thái tử mà cô ta gặp hôm nay đáng lẽ phải đỏ mặt một chút trước Lize, sau đó lại rung động trước tính cách và sự khôn khéo của cô ta.
Nhưng thái độ của anh ta khác một chút so với nguyên tác.
"Tôi đã nghe từ Issac về cô . Thực ra, cho dù không phải từ Issac, tôi cũng nghe nhiều tin đồn về cô ở mọi nơi, người phụ nữ đẹp nhất thế gian."
Khuôn mặt tươi cười của thái tử có vẻ khác một chút so với nguyên tác.
'Ý anh là sao, anh đã nghe tin đồn gì về tôi?'
Anh ta nói về việc cô là 'người phụ nữ đẹp nhất thế gian', nhưng trong nụ cười nhẹ nhàng đó có pha một chút chế nhạo.
'Mình có đang quá nhạy cảm không nhỉ?'
Cô ta cố gắng bỏ qua điều đó nhưng thái tử không nói gì nhiều và đứng dậy.
"Tôi sẽ gặp lại cô lần sau."
Chỉ vậy thôi.
Trong nguyên tác, anh ấy mời cô ta tham gia buổi tụ tập xã hội riêng tư với ánh mắt đầy hy vọng.....
'Cứ đà này, tôi sẽ không thể hòa hợp được với những người bạn tâm giao của thái tử!'
Trong nguyên tác ban đầu, Lize tương tác với thái tử và những người bạn tâm giao của anh ta để thể hiện sự thông thái của mình.
Đây là cách khiến những quý tộc, người luôn châm biếm cô là con ngoài giá thú phải ngậm miệng lại và thay đổi thái độ với cô ta.
'Không, đừng suy nghĩ quá nhiều. Có nhiều cách để thay đổi thái độ của họ.'
Đã vài ngày trôi qua kể từ kịch bản của Lize không diễn ra theo kế hoạch, và cô ta đã suy nghĩ về các lựa chọn khác.
Nhưng sự bất an đã đeo bám cô ta từ trước đó đã bộc lộ vào một ngày nọ.
"Cho gọi Lize!"
Công tước Ludwing, người vừa trở về sau chuyến viếng thăm cung điện hoàng gia, ra lệnh với khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận.
Đây là lần đầu tiên ông gọi Lize trong tâm trạng tức giận như vậy.
Và khi Lize bối rối bước vào phòng làm việc của ông, công tước hỏi mà không nhìn cô ta, "Con đã từng gặp thái tử bao giờ chưa?"
Cô ta đã giữ bí mật ngày cô ta đi gặp thái tử.
Chỉ như vậy thì sau này, khi cô ta nhận được sự ủng hộ của thái tử, gia đình Ludwing sẽ ngạc nhiên hơn về khả năng tiềm tàng của cô ta.
Nhưng công tước có vẻ như đã biết hết mọi chuyện.
"Dạ có. Cách đây không lâu, với sự giới thiệu của người thừa kế lãnh chúa Liebermann....."
"Và con thậm chí còn không nói một lời với ta hoặc Cliff rằng con sẽ đi diện kiến thành viên hoàng tộc?"
Lize cau mày trước điều đó. "Cuộc gặp gỡ được sắp xếp nhờ vào sự hào phóng của lãnh chúa trẻ Liebermann. Đó đơn thuần chỉ là buổi trò chuyện tiệc trà nhẹ nhàng. Con có thật sự cần phải thông báo cho cha hay chồng về việc đi dùng trà không ạ?"
"Sẽ không có vấn đề gì nếu đó là buổi tiệc trà với những quý cô khác, nhưng đó là thái tử! Con có biết điều đó trông thế nào trong mắt hoàng đế không?"
Lize càng lúng túng hơn. "Con không hiểu cha đang nói gì cả."
"Con dâu nhà Ludwing âm thầm rời khỏi cung điện của thái tử. Người ta nhìn vào sẽ đánh giá rằng công tước Ludwing đang ủng hộ thái tử."
"Điều đó có hơi thổi phồng quá mức không ạ? Thái tử điện hạ cũng có những cuộc hẹn riêng mà ạ."
Trước sự phản bác của Lize, công tước thở dài một hơi như muốn kìm cơn giận đang sôi sục trong mình.
"Vấn đề con là Ludwing chứ không phải ai khác. Bởi vì con đã tổ chức bữa tiệc cuối năm năm ngoái một cách xa hoa đến mức cả đế quốc đều biết, mọi người đều nghĩ rằng gia đình chúng ta cuối cùng cũng bước lên sân chính trị!"
"Cái gì......?"
Công tước Ludwing tiếp tục rằng ngay cả hoàng đế cũng triệu tập ông ta và hỏi ông ta rằng. "Ông định âm mưu gì vượt qua tôi mà gặp riêng thái tử hả?"
Hoàng đế bắt đầu lo lắng rằng thanh kiếm mà công tước Ludwing sử dụng để bảo vệ ông ta giờ đây sẽ chĩa vào ông.
"Con làm vì nhà Ludwing, không ngờ hoàng đế lại hiểu nó theo cách xấu xa như vậy!"
Lize giận giữ hét lên nhưng trong lòng rối như tơ vò.
'Trong nguyên tác không phải như vậy....'
Tâm trí cô ta trở nên trống rỗng.
Từ đó, Lize mất bình tĩnh trong một khoảng thời gian.
Mặc dù cô ta biết mạch truyện ban đầu bị phá hủy, nhưng hiện thực của tình hình lại khác xa so với mong đợi của cô ta, và nỗi sợ hãi mà cô ta chưa từng trải qua giờ đây đang bao trùm lên toàn bộ cơ thể cô ta.
Thần kinh của Lize căng như dây đàn.
Cô ta đã tát một tiểu thư trẻ tuổi nào đó trong bữa tiệc, người có vẻ đang phớt lờ cô ta, và cô ta đã gây gổ to với Cliff vì tức giận anh đã để cô bị quản chế như vậy.
Mọi thứ trở nên hỗn loạn.
Trong khi đó, Renon, một cái gai trong mắt cô ta đã nghỉ việc và chuyển đến Ryzen làm việc.
Lize cảm thấy phát điên vì mọi thứ dường như đều xoay quanh Edith.