Tôi Tưởng Đó Chỉ Là Tiểu Thuyết Trọng Sinh Bình Thường

Chương 150: Ngoại Truyện 8: Hồi tưởng (8)



Edit: Dưa Hấu

---

Trong những đám cưới mà họ tổ chức đi tổ chức lại nhiều lần, những bông hoa lấp đầy hội trường, không có gì phải bàn cãi, đó là những bông hoa hồng trắng chất lượng cao nhất.

Nhưng những bông hoa được liệt kê trong ngân sách mà Cliff mang theo lại là hoa cẩm tú cầu màu trắng.

Hoa cẩm tú cầu rất lớn, nên chỉ cần đặt một ít trông chúng cũng nhiều, nhưng 'hiệu quả' như vậy còn kém xa 'nhân vật chính' mà Lize mong muốn.

"Em muốn có hoa hồng trắng trang trí hội trường sảnh cưới, cũng như những cánh hoa để rải."

"Nhưng hoa hồng trắng với số lượng đó rất khó tìm ở thời điểm hiện tại. Hoa cẩm tú cầu màu trắng cũng được ưa chuộng làm hoa cưới....."

"Cliff. Anh đang nói đùa gì vậy, anh đang phớt lờ em đó à?"

"Tất nhiên là không, Lize!"

"Vậy hãy làm như những gì em nói. Anh có thể làm được không?"

Lize kìm nén sự bực tức của mình và mỉm cười.

".....được, nếu đó là điều em muốn."

Cliff đồng ý yêu cầu của cô ta, nhưng Lize thấy tiếng thở dài nhỏ trước câu trả lời đó của anh thật không thể chấp nhận được.

'Ở một thời điểm nào đó, anh còn tình nguyện nâng cả đế chế dưới chân tôi.'

Cliff dành cả đời để khao khát một chút tình cảm của cô ta, và trước khi cô ta kịp nói một lời, anh đã mang cho cô ta thứ mình muốn.

Nhưng càng nhắc về chuyện đám cưới thì họ càng mâu thuẫn và anh ta lại càng thở dài.

Đương nhiên, điều đó không khiến cô ta lùi bước, nhưng rồi nữ công tước, người chịu trách nhiệm về ngân sách gia đình đã đến gặp cô ta.

"Lize. Ta cần nói chuyện với con một chút."

Lize không nghĩ nhiều về điều đó, cô ta khá vui vẻ vì nữ công tước không thể từ chối những gì cô ta muốn.

Nhưng những lời tiếp theo của bà khiến cô ta ngạc nhiên.

"Cliff đang lên kế hoạch tổ chức đám cưới, và ta e là nó không ổn lắm."

"Dạ? Anh ấy đã lên kế hoạch như nào ạ?"

"Thằng bé rất vui mừng vì kết hôn với con. Thằng bé đã lên kế hoạch cho mọi thứ xa xỉ."

Nữ công tước ngán ngẩm lắc đầu và cho Lize xem kế hoạch và ngân sách mà Cliff tạo ra.

Đó chính là những gì cô ta yêu cầu.

"Nếu đám cưới diễn ra như này thì sẽ có tin đồn gia tộc Ludwing là những kẻ khoe khoang và hoang phí mất. Cliff yêu con là điều không có gì bàn cãi, nhưng điều này quá khác biệt so với đám cưới của Killian, nên......."

Bà ấy nghĩ rằng toàn bộ kế hoạch này là do Cliff quá yêu cô ta, và nghĩ rằng Lize sẽ loại bỏ một số thứ không cần thiết để tiết kiệm ngân sách hơn.

'Các người phải tổ chức cho tôi một đám cưới cỡ này, ngay cả khi tôi không muốn!'

Lize trả lời bằng giọng nức nở, gần như không thể kìm nén cơn giận của mình, "Người nghĩ rằng việc tiêu tiền như vậy cho con là lãng phí ạ?"

"L-Lize....?"

"Đúng thế, con chỉ là một đứa con ngoài giá thú và một người phụ nữ thấp hèn, nhưng Cliff thì sao? Đây là đám cưới của Cliff, người thừa kế của công tước, và nó không nên kém sang hơn bất kỳ đám cưới của quý tộc nào."

Nữ công tước không nói nên lời, đôi mắt mở to ngạc nhiên.

Cuối cùng, đám cưới đã diễn ra theo những gì Lize mong đợi, nhưng cái trả phải trả là Lize không bao giờ có thể ở bên nữ công tước nữa.

Nhưng Lize không hối hận chút nào.

'Những nhân vật phụ chả được nước non gì.'

Trên thực tế, thái độ của Edith khiến cô ta khó chịu hơn cả hành vi xa cách của công tước và nữ công tước.

Cho dù Lize đã làm ra ngần nấy chuyện, Edith vẫn mỉm cười và vỗ tay trong đám cưới của người phụ nữ đã cố giết cô ấy.

Killian và Edith có vẻ hạnh phúc hơn nhiều so với Cliff và Lize, hai nhân vật chính của ngày hôm đó.

Và Lize ghét cay ghét đắng điều đó.

Một trong những mục đích của đám cưới xa hoa này là khiến Edith đố kỵ và ghen tị.

Nhưng khi Edith và Killian rời đến Ryzen, tâm trạng của cô ta đã cải thiện một chút.

'Được rồi, Edith đã biến mất, và từ bây giờ tôi sẽ tạo một câu chuyện mới cho Lize!'

Một tia hy vọng lóe lên.

Ngoài ra, không có gì cản trở cô ta trở thành nữ công tước tiếp theo.

'May mắn là tôi đã ký hợp đồng với Cliff trước khi chúng tôi kết hôn.'

- Cliff Ludiwng sẽ không bao giờ đề xuất ly hôn với Lize Ludwing.

- Cliff Ludwing sẽ bảo vệ và che chở Lize Ludwing dù chuyện gì có xảy ra.

Chỉ riêng hai điều khoản này đã đủ để trói buộc Cliff và cô ta, trở thành lốp xe dự phòng của cô ta.

(Hấu: Tuyệt lắm, OTP của em cứ dính chặt lấy nhau thế nhé, đừng thả ra làm hại con nhà người ta.)

'Dễ như ăn bánh. Cuối cùng tôi sẽ là nữ công tước kế tiếp nhà Ludwing.'

Nhưng có một điều cô ta đang thiếu.

Ngay cả khi cô ta thề sẽ làm cho tương lai của mình 'tốt hơn cả nguyên tác', nhưng cô ta chỉ nghĩ đến thành công và vinh quang của câu truyện gốc.

Thay vì mở một con đường mới, việc đi theo con đường quen thuộc có vẻ hứa hẹn hơn, cho dù đó là một con đường lạc lối.

Đó là lý do tại sao cô ta bất an với những tình tiết cô ta biết không xảy ra.

'Tại sao không có lời mời nào?'

Trong nguyên tác, Lize, người kết hôn với Cliff, nhận được hàng chục lời mời mỗi ngày.

Tất nhiên, cũng có một số lời mời. Nhưng chúng ít hơn nguyên tác, và quan trọng nhất là không có lời mời nào khiến cô ta hài lòng.

'Tại sao toàn lời mời từ những nhân vật phụ không quan trọng?!'

Và cô ta không thể gửi thư xin lời mời được.

'Mình phải tham dự rất nhiều bữa tiệc và kết bạn với những nhân vật quan trọng.'

Cô ta không thể để những tình tiết ban đầu biến mất được.

Và nếu cô ta tham gia một bữa tiệc, cô ta cần nổi bật hơn bất kỳ ai khác.

Có rất nhiều váy áo mà nữ công tước và Cliff đã mua cho cô ta, nhưng thành thật mà nói, không có chiếc nào đúng phong cách của cô ta cả.

Cô ta luôn chọn những bộ váy kín đáo và ngây thơ hơn sở thích thật của mình để phù hợp với hình ảnh một cô gái ngoan nhà bên.

'Nhưng giờ mình không cần phải làm vậy nữa....'

Lize bắt đầu đặt mua những bộ váy lộng lẫy, gợi cảm mà cô biết Edith nguyên tác yêu thích.

'Lẽ ra mình nên viết vòng một của Lize to như của Edith ngay từ đầu.'

Cô ta đã tạo ra một Lize mảnh mai, ngây thơ trong sáng, trái ngược với thân hình quyến rũ của nhân vật phản diện ngu ngốc đó, nhưng giờ cô ta lại không hài lòng với nó.

Đến hiện tại, cô ta vẫn không quên được cái nhăn mặt của Killian khi nhìn thấy cô ta mặc một chiếc áo ngủ để lộ bờ vai của mình.

Nhưng khi Lize nhìn thấy hình ảnh phản chiếu xinh đẹp của mình trong gương, cô ta đã lấy lại được sự tự tin.

Cô ta vẫn là người phụ nữ xinh đẹp nhất thế gian.

***

'Tại sao mọi thứ không quay lại như cũ?'

Dù biết quyền lực của tác giả đã biến mất, Lize vẫn tự hỏi điều đó.

Hóa ra, việc tiếp cận những nhân vật quan trọng khó hơn cô ta nghĩ.

'Trong cốt truyện gốc, họ là những người gửi lời mời và cầu xin được gặp mình....!'

Niềm kiêu hãnh của cô ta không cho phép mình tiếp cận và giả vờ thân thiện với họ.

Cô ta đã thành công trong việc lôi kéo những người xung quanh mở lòng hơn, nhưng mối quan hệ không tiến triển xa hơn thế.

'Không, mình phải tạo ra tình huống mà họ phải đến và chào hỏi mình.'

Lize cân nhắc vài lựa chọn và cuối cùng quyết định chọn cách sẽ gây sự chú ý nhất.

Cô ta quyết định tổ chức bữa tiệc cuối năm hàng năm.

Khi thời tiết bắt đầu trở nên lạnh và sự bàn tán về bữa tiệc cuối năm nổi lên, Lize cười tươi roi rói trước bàn ăn.

"Con muốn tổ chức bữa tiệc cuối năm năm nay."

Nhưng thay vì nhận được sự tán thành vui vẻ như mong đợi, khuôn mặt công tước và Cliff trở nên cứng ngắc một chút.

"Có lẽ hơi quá sức so với con. Hãy xem và học hỏi từ Jocelyn, và khoảng sau 5 năm nữa, con hãy tự tổ chức một bữa tiệc do con làm chủ."

Bất chấp vẻ mặt dữ tợn của công tước, Lize vẫn quyết tâm phải tổ chức nó trong năm nay. Vì tập cuối cần phải diễn ra vào đầu năm tới.

"Con đã theo và học cách tổ chức bữa tiệc trong 5 năm qua và năm nay, sau khi kết hôn với Cliff, con muốn thử sức mình."

"Lize."

"Công tước, ngài biết đấy, vẫn có rất nhiều người chế nhạo con là đứa con ngoài giá thú hèn hạ, và cũng có người cười nhạo Cliff vì đã cưới con."

Một tiếng thở dài cùng một lúc thoát ra từ công tước và Cliff.

Lý do con ngoài giá thú được Lize sử dụng hết lần này đến lần khác.

Nhưng Lize giả vờ không nghe thấy tiếng thở dài của họ.

"Tổ chức bữa tiệc cuối năm là cách chứng minh con là thành viên của nhà Ludwing."

Công tước định mở miệng nói thêm nhưng nữ công tước đã ngăn lại.

"Được thôi, Lize. Cứ làm như con muốn."

"Cảm ơn mẹ."

Không giống như Lize, người nghĩ rằng mình đã dành chiến thắng, Cliff lại thấy thất vọng.

Tối hôm đó, Cliff nói lên quan điểm của mình: "Đáng lẽ em nên vâng lời cha!"

Lize ngắt lời, "Em còn phải trốn sau lưng những người như anh bao lâu?"

"Những người như anh?"

"Những gì em làm đều vì nhà Ludwing, nên đừng coi em là món đồ trang trí nữa."

Lize quay lưng bỏ đi, Cliff bị sốc bởi lời 'những người như anh' mà cô ta kết thúc câu chuyện.

'Lẽ ra mình nên viết anh ta phục tùng Lize vô điều kiện hơn.'

Sự ức chế của cô ta với Cliff ngày một lớn.

Ngoại hình của anh không còn đặc biệt đối với Lize, người đã sống đi sống lại một cuộc đời.

Thực sự thì đôi khi nó cũng nhàm chán. Đến nỗi cô ta ước được kết giao với một nhân vật khác.

'Vì vậy, tại bữa tiệc cuối năm này, mình phải gặp người thừa kế của bá tước Liebermann, được giới thiệu với thái tử và có thể sẽ xảy ra một chút lãng mạn!'

Trong nguyên tác, lãnh chúa trẻ tuổi của Liebermann là một nhân vật phụ đáng thương, người mê mẩn vẻ đẹp của Lize và mời cô ta tham gia 'câu lạc bộ người nổi tiếng' của mình, nhưng lại thất vọng vì anh ta không thể chiếm được trái tim cô ta vì Cliff.

Tuy nhiên, vì anh ta là nhân vật chính của một tập nên ngoại hình của anh ta không đến nỗi tệ.

Thêm vào đó, thái tử, người đã kết hôn, cũng là một người đàn ông điển trai và được miêu tả là bị vẻ đẹp của Lize hớp hồn.

Giữa cuộc hôn nhân nhàm chán hết lần này đến lần khác, thậm chí lần này còn thất vọng hơn với Cliff, những người đàn ông điển trai như vậy cũng đủ khơi dậy mong muốn đi lạc đường của Lize.

'Càng nhiều người đàn ông yêu thích tôi thì càng tốt.'

Lize bắt đầu chuẩn bị cho bữa tiệc cuối năm, tưởng tượng cảnh tất cả những người đàn ông khác sẽ quỳ xuống, rung động trước từng cử chỉ của cô ta.

 

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.