Trinh Tiết Liệt Phụ

Chương 16: Tỷ tỷ nhìn xem (hơi H)



Chương 16: Tỷ tỷ nhìn xem (hơi H)Có vẻ như thói quen xấu của Dung Xu là uống rượu say sẽ làm loạn, cởi y phục của người khác vẫn chưa thay đổi.

Gia Gia, bây giờ đệ đã trưởng thành rồi, cũng không phải mười tuổi, đừng cởi quần của đệ nữa!

Năm mười tuổi, cơn ác mộng bị lột quần vẫn còn đó, khi người Dung gia tìm được bọn họ, Hoắc Tiêu đang kéo đầu quần của mình không buông, mà Dung Xu đang liều mạng muốn cởi quần hắn. Càng đáng chết chính là, Dung Xu sau khi tỉnh rượu thì cái gì cũng không nhớ!

Đệ trưởng thành rồi hả? Để tỷ tỷ nhìn xem có lớn hay không!

Trước khi Dung Xu xuất giá cũng là một tiểu bá vương nghịch ngợm, những gì nên biết, không nên biết đều hiểu một chút, ngẫu nhiên sẽ lên tiếng đùa giỡn một chút các mỹ nam, mỹ nữ da mặt mỏng trong kinh, xem như là một người có hành vi không tốt, nhưng mà Dung Xu cũng chỉ có cái miệng thích chiếm tiện nghi, bình thường nàng là người trượng nghĩa lại nhiệt tình giúp người, cho nên danh tiếng cũng không tính là quá kém.Trên đời này người chân chính bị Dung Xu chiếm tiện nghi có lẽ cũng chỉ có Hoắc Tiêu, hết lần này tới lần khác Dung Xu lại không nhớ rõ, làm cho Hoắc Tiêu không nói lên lời.“Dung Xu, nếu như nàng nhìn thấy, nàng nhất định phải chịu trách nhiệm!” Hoắc Tiêu nghiến răng nghiến lợi. Nữ nhân này thật sự vô tâm, mười tuổi nàng đã hủy
đi sự trong sạch của hắn thì thôi đi, lại còn quên hết tất cả! Quên không còn một mảnh nào không nhận thì thôi, còn tự tiện gả cho người khác!Hiện giờ nàng còn muốn lặp lại mánh khóe cũ?“Phụ trách, lão tử còn có thể không chịu trách nhiệm sao?” Dung Xu nở nụ cười, kề sát Hoắc Tiêu,

Ừm… Tiểu mỹ nhân...

Dung Xu tiến lại quá gần, Hoắc Tiêu chỉ cảm thấy một trận khí huyết mãnh liệt, hắn đột nhiên cảm thấy có chút khó thở, bộ dáng Dung Xu hôm nay thật sự quá quyến rũ, làm cho hắn sinh ra tâm tư không nên có.Nghĩ đi nghĩ lại, Hoắc Tiêu có chút hổ thẹn, hôm nay lúc mang theo rượu tới đây, chẳng phải hắn đã có chút tâm tư lệch lạc rồi sao?.Hoắc Tiêu nuốt nước miếng, yết hầu giật giật, hắn muốn phản kháng Dung Xu thì quá đơn giản, nhưng khi đôi môi hồng diễm của Dung Xu tiến lên, hắn không đẩy nàng ra, mặc dù cảm thấy mình đang gặp nguy hiểm, hắn vẫn thuận nước đẩy thuyền, tiếp nhận nụ hôn có chút cường thế này của Dung Xu.Dung Xu hôn lên khóe miệng Hoắc Tiêu, tiếp theo vươn đầu lưỡi, nghịch ngợm miêu tả một chút hình môi Hoắc Tiêu, thần trí Dung Xu hiện giờ đã mê mang, năm năm hôn nhân không vừa ý, chuyện phòng the không thỏa mãn, làm cho một thiếu phụ hoa tín niên hoa* có chút tịch mịch trống rỗng nói không nên lời.*hoa tín niên hoa: 24 tuổi, là thời kỳ nở hoa. Chỉ nữ tử tuổi đến hai mười bốn, cũng ám chỉ nữ tử đang ở thời điểm đẹp nhất.Không thể không nói, đã bao nhiêu lần nàng tưởng tượng ra mỹ nam không tồn tại kia, đối với nàng ôn nhu lại lưu loát, ánh mắt Dung Xu có chút mê ly, nàng chỉ cảm thấy nam nhân trước mắt thật sự rất tuấn tú, đẹp đến mức không gì có thể dùng để miêu tả nam tử này.Có lẽ Dung Xu chưa bao giờ coi Hoắc Tiêu là đối tượng, cho nên cũng sẽ không bị ngoại hình của hắn mê hoặc, nhưng khi nàng say đến mơ hồ, khuôn mặt này lại có vẻ vô cùng quyến rũ.“Ca ca tốt, yêu ta đi!

Dung xu thì thầm, trong đôi mắt đẹp có ánh nước trong suốt,

Không có ai yêu ta ...

Nàng khóc nức nở tâm tình, sau khi uống rượu nói lời thật lòng. Đối với nàng mà nói, tất cả những gì xảy ra bây giờ chỉ là một giấc mộng mùa xuân bình thường.Cầu mà không được nên mới sinh mộng.Trong tám loại khổ nào của nhân sinh*, có cầu mà không được, ở bên trong nàng luôn khó có thể tự kiềm chế.* Tám loại khổ não mà chúng sinh luân hồi sinh tử trong Lục đạo luôn gánh chịu, bao gồm những nỗi khổ đau như sau: Sinh khổ, Lão khổ, Bệnh khổ, Tử khổ, Ái biệt ly khổ, Cầu bất đắc khổ, Oán tắng hội khổ, Ngũ ấm thạnh khổ.

Đau quá...

Thấy Hoắc Tiêu không có phản ứng gì, hai tay Dung Xu không an phận di chuyển trên người Hoắc Tiêu, thậm chí còn bá đạo ngồi lên đùi Hoắc Tiêu.

Dung Xu, đây là yêu cầu của chính nàng, sau này đừng oán ta.

Hoắc Tiêu cắn răng.Dung Xu hoàn toàn không nghe rõ Hoắc Tiêu đang nói cái gì, nàng thuận theo dục vọng của mình, lần nữa kề đôi môi đỏ mọng lên.Hoắc Tiêu thấp giọng chửi một tiếng:

Mẹ kiếp!

Nếu còn có thể nhịn được nữa, hắn còn là nam nhân sao? Dù sao hắn vốn định theo đuổi Dung Xu, tuy rằng thoáng cái bỏ qua vài bước, nhưng cuối cùng vẫn có thể dẫn đến kết quả giống nhau chứ? Lần này hắn sẽ không buông tay nữa.Nụ hôn đầu tiên của Hoắc Tiêu đã bị Dung Xu mười tuổi vô lương tâm cướp đi, từ đó về sau hắn hết lòng với nàng, nhưng nàng lại ngược lại, thoải mái tìm một tiểu bạch kiểm để gả đi.

Aa...

Vốn ban đâu là hành vi điên cuồng của Dung Xu, sau khi Hoắc Tiêu gia nhập lại trở nên kiều diễm.Hoắc Tiêu đảo khách làm chủ, nâng mặt Dung Xu, hung hăng cạy miệng nàng ra, từng ngụm từng ngụm hấp thu hơi thở của nàng, nhấm nháp hương thơm độc đáo của nữ tử trên người nàng, mùi rượu đặc biệt say lòng người.Dung Xu từ thế chủ động ban đâu giờ bị động tiếp nhận nụ hôn, nàng tự nhiên nhắm hai mắt lại, mí mắt run rẩy, lông mi rung rinh như cánh quạt, tuy rằng đã từng gả cho người khác, nhưng cô chưa từng bị đối đãi thô lỗ như vậy.Trong đầu Dung Xu trống rỗng, hai tay tự nhiên đặt lên vai cường tráng của Hoắc Tiêu, nụ hôn này kéo dài một hồi lâu, Dung Xu chỉ cảm thấy môi lưỡi đã có chút tê dại, đầu óc nàng vẫn không quá tỉnh táo, cho đến giờ này khắc này mới có chút ý thức.Ngay khi Dung Xu sắp ngạt thở, Hoắc Tiêu cuối cùng cũng buông Dung Xu ra, ngực Dung Xu phập phồng bất định, trợn tròn mắt nhìn chằm chằm nam nhân trước mắt.Hoắc Tiêu hạ quyết tâm, hít sâu một hơi, hỏi:

Ta là ai?”Nếu như Dung Xu không thể nhận ra hắn, vậy hôm nay hắn chỉ đành bỏ qua, hắn... Vẫn hy vọng Dung Xu biết mình đang làm cái gì, ít nhất... Dung Xu nhất định phải biết, ở cùng một chỗ với nàng là Hoắc Tiêu hắn!Dung Xu đột nhiên cảm thấy có chút ủy khuất, toàn thân nàng trên dưới đều rất nóng, nàng luôn cảm thấy mình đang khát khao một thứ gì đó, mà thứ đó, chỉ có nam nhân trước mắt này mới có thể cho, nhưng hắn lại keo kiệt giấu đi, nhất định không nguyện ý chia cho nàng!

Hoắc Tiêu!

Nàng nhớ ra rồi, chính là Hoắc Tiêu! Quỷ nhỏ tuổi trước mắt này chính là Hoắc Tiêu, từ nhỏ cái gì cũng phải tranh giành với nàng.

Đúng vậy, là ta, nàng phải nhớ kỹ cho ta, đừng có chuyện tỉnh lại sẽ không nhận nợ, nghe thấy chưa?

Rối rắm trong lòng biến mất vào giờ khắc này, Hoắc Tiêu hung hăng ôm nàng vào lòng, đôi tay vụng về di chuyển, vuốt ve trên người nàng. Trên người nàng không chỗ nào không mềm mại, rất giống với tưởng tượng của hắn, nhưng cũng không hoàn toàn giống.Hai người bọn họ không còn là đứa trẻ mười tuổi nữa, thân thể của hắn đã trải qua năm tháng rèn luyện, trở thành nam tử khí chất cường tráng, mà nàng cũng không còn là ấu nữ dáng người phẳng lì kia, mà là nữ thể thành thục đường cong linh lung, bàn tay của hắn đặt trên hông nàng, chỉ cảm thấy cho dù cách một lớp y phục cũng có thể cảm nhận được cảm giác mềm mại kia.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.