Trinh Tiết Liệt Phụ

Chương 15: Chẳng lẽ không cử?



Chương 15: Chẳng lẽ không cử?Đêm thu hơi se lạnh, vào thu hoa quế nở, gió vàng hiu hiu khiến từng bóng cây đan vào nhau, cánh hoa quế như bông tuyết trắng rơi theo gió, thoang thoảng hương quế tươi mát thấm vào ruột gan.Vầng trăng treo trên ngọn cây cao tăng thêm vài phần huyền bí cho bóng đêm, vài tiếng quạ ríu rít thêm chút hiu quạnh cho mùa thu, dưới ánh trăng hai người có tâm tư khác nhau, nhưng đồng thời nâng chén rượu lên, tầm mắt giao nhau ngắn ngủi, chất lỏng ngọc bích đồng thời rơi vào miệng. Hoắc Tiêu chuyên chú vào mỹ nhân trước mắt, mỹ nhân chuyên chú vào vật trong chén.

Ta kính nàng, cuối cùng cũng tỉnh táo.

Giọng nói của Hoắc Tiêu rất trầm thấp, nếu đặt ở ngày xưa, Dung Xu nhất định cảm thấy Hoắc Tiêu không có việc gì đi chọc giận nàng, nhưng đặt ở hôm nay, Dung Xu lại cảm thấy hắn nói rất đúng.“Kính ta, cuối cùng cũng thanh tỉnh!” Cuộc hôn nhân năm năm trông giống như một giấc mơ, và nàng giống như bị mất trí.Dung Xu lại nhấp một ngụm, chỉ cảm thấy giữa môi và lưỡi một trận nóng bỏng, nóng bỏng nhanh chóng truyền đến ống mũi, tê dại đến tận da đầu.Dung gia nuôi nữ nhi là nuông chiều lại phóng khoáng, hai nữ nhi bảo bối được sủng ái, không chút gò bó cho nên Dung Xu từ lúc mười tuổi đã trộm nếm thử hương vị của rượu, khi đó trong nhà xảy ra sự kiện Dung đại tướng quân nuôi ngoại thất, tâm tình Dung Xu không tốt, muốn học người ta mượn rượu giải sầu, Hoắc Tiêu đã trộm từ hầm rượu ra một vò dao cốt, hai đứa trẻ ngây thơ không biết dao cốt là rượu mạnh, hai người cùng uống một ngụm, cùng say đến không biết trời trăng mây nước gì, cuối cùng sau khi tỉnh rượu Dung Xu quỳ một ngày ở từ đường, Hoắc Tiêu thân là nam nhi thì bị quân côn đánh mạnh hai mươi côn.Suốt một tháng trời, buổi tối Dung Xu đều bởi vì trong lòng bất an mà vụng trộm mang đồ ăn cho hắn, khi đó nàng còn nhỏ không biết cái gì có ích giúp vết thương khép lại, lòng tốt biến thành chuyện xấu, hấp cua mùa thu trong cung đưa cho hắn ăn, còn rất nhiều chuyện bóc lột cho hắn, làm cho miệng vết thương của hắn tái phát nhiều lần, nằm thêm mười ngày.Đêm say rượu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì Dung Xu không nhớ rõ, nhưng Hoắc Tiêu không muốn quên cũng không quên được, tiểu cô nương hô nóng cởi y phục, còn nhào tới hôn hắn, gọi hắn là anh tuấn ca ca, lại bắt đầu lột y phục của hắn, nói muốn nhìn xem hắn và nàng có cái gì không giống nhau..Dung Xu không biết hai mươi quân côn của Hoắc Tiêu chính là bởi vậy mà lĩnh, mà Hoắc Tiêu cũng bị phu phụ Dung gia uy hiếp tuyệt đối không được đề cập tới nó nữa, nếu ngày đó cùng Dung Xu uống rượu không phải là đứa nhỏ Dung gia nuôi lớn, chỉ sợ sẽ bị diệt khẩu.Tửu lượng của Dung Xu không tốt lắm, nhưng bản thân Dung Xu cũng không nhận ra điều đó.

Uống ít một chút.

Hoắc Tiêu cau mày, thấy Dung Xu tự rót thêm một chén rượu làm tư thế mời.

Kính đêm thu tuyệt vời này.

Dung Xu tùy ý nâng chén, tiếp theo đưa chén lên miệng, uống xong, nàng úp ngược chén xuống, lắc qua lắc lại tỏ vẻ đã cạn.

Uống đi! Hôm nay ta rất vui! Sao đệ không uống đi?

Dung Xu cười tủm tỉm nhìn Hoắc Tiêu, trên khuôn mặt trắng nõn của nàng nhiễm ửng hồng, hiện giờ Dung Xu búi tóc lưu tiên, một bộ hồng ngọc trên đầu, trang điểm theo kiểu thịnh hành với những bông hoa bằng ngọc, một thân váy màu đỏ rực rỡ, tất cả đều làm bằng thứ đắt tiền nhất, bộ này trên người nàng, đều do hắn trả tiền.Ánh mắt Hoắc Tiêu lộ ra một chút nóng bỏng, Dung Xu hiện tại rất đẹp, mà phần vẻ đẹp này có sự tham dự của hắn, có bóng dáng của hắn.

Sau này còn nhiều cơ hội để uống, không cần uống gấp như vậy.

Mới đối thoại không được mấy câu, Dung Xu đã chuẩn bị uống chén thứ ba.Coi Mao đài như thể rượu trái cây mà uống đây mà!Tuy rằng sau sự kiện say rượu, Dung Xu và Hoắc Tiêu đã luyện ra một thân tửu lượng cao, nhưng Dung Xu uống như vậy, làm cho Hoắc Tiêu loáng thoáng bất an.Trong trí nhớ, Dung Xu tựa hồ từng nhắc tới, năm năm qua, nàng rất hoài niệm hương vị mao đài.

Dung Xu, lần gần đây nhất nàng uống rượu là khi nào?



Hả? Ngoài rượu ủ từ trái cây thì là năm năm trước trước khi xuất giá, cùng a huynh a tỷ ở Tùy An Cư.

Khi đó nàng rất vui mừng, muốn gả cho vị ca ca trong lòng nàng. Dung Xu không biết khi đó Hoắc Tiêu ở biên quan, cũng là mỗi ngày nâng chén mời trăng, thương tiếc nữ tử mình yêu sắp xuất giá.Hoắc Tiêu nghe vậy trong lòng cả kinh, nghe Dung Xu nói như vậy thì không phải nàng đã năm năm không uống rượu sao? Vậy còn uống gấp như vậy, dữ dội như vậy?

Gia Gia, chúng ta chậm lại được không?

Trong lòng Hoắc Tiêu bất an, đưa tay muốn lấy chén rượu của Dung Xu, nhưng Dung Xu dường như đã đoán trước được hắn sẽ cướp chén rượu của nàng, nàng nhanh như chớp không kịp bưng tai uống rượu một hơi cạn sạch, đôi mắt quyến rũ đảo một vòng, nở nụ cười đắc thắng với Hoắc Tiêu.Hoắc Tiêu nhìn ra thần trí của nàng đã không còn tỉnh táo như bình thường.

Gia Gia, tửu lượng của nàng không tốt, không sợ rượu say loạn tính sao?

Giọng điệu Hoắc Tiêu mang theo cảnh cáo, nhưng mà thân thể lại bởi vì ý nghĩ này mà nóng lên, chỉ cảm thấy nếu có thể cùng nữ nhân mình yêu phát sinh chút sự việc gì đó, vậy cũng rất tốt.

Ha! Say rượu loạn tính! Ta có thể uống được! Sao mà có thể chứ? Nói thêm, nếu như say rượu loạn tính, người chịu thiệt cũng là A Tiêu đi!

Dung Xu đột ngột đứng dậy, vòng qua bàn, có chút lảo đảo đi về phía Hoắc Tiêu.“A Tiêu còn chưa thành thân đi!” Dung Xu nói chuyện có chút lớn tiếng, bước đi cũng có chút tập tễnh, Hoắc Tiêu thầm nghĩ không tốt, đứng lên muốn đỡ Dung Xu, lại bị Dung Xu dùng sức nhấn ở trên ghế, hiện ra tư thế xấu hổ muốn đứng lại đứng không nổi.Sức lực người say rượu thường lớn hơn so với người thường, Hoắc Tiêu không muốn làm Dung Xu bị thương, tất nhiên cũng không cường ngạnh đẩy nàng ra, Dung Xu cúi đầu nhìn xuống Hoắc Tiêu, tóc dài có vài tia rủ xuống, phủ lên mặt Hoắc Tiêu.

Gia Gia, đừng náo loạn nữa.

Mái tóc rơi vào mặt, cũng bám vào trong lòng.

A Tiêu không phải còn chưa có nữ nhân chứ? Mấy năm nay cũng không nghe nói đệ có người trong lòng? A Tiêu không phải là... Không cứng được, phải không? Cho tỷ tỷ ta xem!

Giọng điệu của Dung Xu kéo dài, nghe rất vui vẻ.Hoắc Tiêu lúc này vô cùng chắc chắn, Dung Xu đã say, năm năm không uống rượu, ba chén đầy vào bụng, say đến rối tinh rối mù.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.