Chương 61.5.2: Bữa nhậu nhỏ giữa hai giang hồ lão nhânChương 61.5.2:19:42Một chiếc xe sang trọng chạy băng qua con đường rộng lớn trong nội thành Lungmen.Thông tin về cuộc chiến chỉ vừa mới được truyền ra qua các lời đồn chứ chưa được tuyên bố chính thức nên hầu hết cơ sở hạ tầng vẫn còn hoạt động.Rẽ qua ngã tư, chạy coi chừng là vài trăm mét nữa, chiếc xe cuối cùng dừng lại trước một hẻm nhỏ nằm đối diện với mặt đường.Từ bên trong, Wei Yenwu mở của xe bước ra.Đây là một chuyến đi tư nhân nên ông không mang theo quá nhiều cận vệ, chỉ có những kẻ đứng quan sát trong bóng tối.Bên ngoài, đây từng là một khu đô thị sầm uất, nhưng bây giờ, chẳng còn có mấy chiếc xe chạy trên đường.Không hề sót xa trước cảnh tượng này, Wei quay sang dặn dò tài xế của mình vài câu rồi quay sang bước vào con hẻm.Đây là một khu phố nhỏ trống, chỉ có một căn nhà còn sáng đèn.Không nhanh không chậm, Wei bước tới chỗ căn nhà đó.Bên ngoài, căn nhà này không có cửa, nó được ngăn cách với bên ngoài bằng một tấm rèm tím.Bên cạnh cửa, là một tấm biển hiệu nhỏ ghi chữ nhưng không nhìn được rõ do trời tối.Nhưng cái đó chả quan trọng gì cả, Wei vén tấm rèm ra bước vào.Ở bên trong, đây là một quán nhậu theo phong cách phương đông truyền thống với cách bài trí mộc mạc nhẹ nhàng.Dù là giám đốc điều hành của Lungmen, nơi đơn giản như thế này lại là quán quen của ông, từ đó cũng dần nổi lên với vài người khác. Đó là lý do nó có thể tồn tại giữa lòng Lungmen.Khi Wei bước vào, chủ quán không hề ngạc nhiên khi thấy ông ở đây, mỉm cười chào mừng khách.Wei chỉ gật đầu chào nhẹ rồi bước vào gian bàn trong.… Khi bước vào gian nhà trong, Wei Yenwu bất ngờ khi nhìn thấy một người quen.“Wei Yenwu?”“Hisomaru?”Trước mặt ông, Hisomaru đang ngồi uống rượu môt mình ở một bàn gần bên lối đi.Hisomaru cũng ngạc nhiên trước sự xuất hiện của Wei, trước khi mở lời về việc có muốn tham gia cùng hay không.Wei không từ chối, ông tiến đến cởi áo khoác ngoài và ngồi đối diện trong khi Hisomaru rót rượu ra.“Cạn ly.”“Mời.”Cách.Cụng ly, hai người đưa chén lên uống cạn một hơi.Hai người không trò chuyện gì, chỉ ngồi đó rót rượu, rồi lại uống.Cho đến khi bầu rượu đã cạn đáy, Hisomaru làm vẻ mặt hơi nuối tiếc gọi chủ quán lấy thêm lên.Wei Yenwu mới hỏi trước.“Ông không đi cùng thằng nhóc kia à?”“Cậu đang nhắc tới Twilight đấy à, ta không đi cùng cậu ta chính là vì giờ về hết được rồi.”Trước khi Wei Yenwu tỏ ra khó hiểu trước câu trả lời vừa rồi, Hisomaru đã giải thích tiếp.“Dù miệng ngoài đáp ứng, nhưng chỉ vì Twilight từng nhờ ta giúp vài lần mới làm vậy, chắc là cậu ta đã bắt đầu mắng chửi ta xối xả rồi đây.” Miệng nói, Hisomaru cười ha ha liên tục.Khiến Wei cũng chẳng biết nói gì ngoài.“Như thế có ổn không?”“Ha ha, đừng lo lắng, đó chính là lựa chọn tốt nhất cho cả ta, và cậu ấy.” Hisomaru trả lời ngay lập tức...Một phút suy nghĩ, Wei mới hỏi tiếp.“Ý của ông là, nếu không có ông, thằng nhóc đó sẽ làm tốt hơn sao?”“Đúng! Nhưng cũng không phải.” Lúc này rượu được đưa lên. Hisomaru dùng tay không vặn bay nắp hũ, tiếp tục rót rượu.“Nhưng gì cậu cần làm hiện tại, tin vào ta đi, nếu nhóc Twilight có thể phóng tay mà làm, quân Ursus sẽ có những tháng ngày đau khổ lắm khi dám bước vào khu vực của cậu ta đấy.”“Hơn nữa, nếu ta ở đấy, sẽ cản trở cậu ta thực hiện vài kế hoạch thâm độc, sau cùng, chúng ta cũng không quá thống nhất quan điểm.”Nói xong, Hisomaru đưa chén rượu lên mời.Wei Yenwu cũng tỏ ra đã hiểu và không hỏi thêm nữa.Hai người tiếp tục uống rượu.……Một lúc sau, tài xế riêng của Wei Yenwu xộc vào quán rượu tìm ông.“Giám đốc điều hành, một đoàn xe lạ xừa xuất hiện từ hướng nam, tất cả đơn vị đang tập hợp và chờ đợi chỉ thị.” Người tài xế hối hả thông báo điều đó rồi đứng thở hổn hển chờ lệnh, hiển nhiên là vừa chạy gấp tới đây.“Hướng nam, không phải Ursus nhỉ?” Wei bình tĩnh bỏ chén rượu xuống đứng dậy.Ông khoác áo vào rồi chào tạm biệt Hisomaru.“Tướng quân, thứ lỗi, tôi sẽ đi xem một lát. Bữa này cứ để tôi khao.”“Đừng vội thế chứ, để ta đi cùng cậu.” Hisomaru cũng đứng dậy.Wei Yenwu bước ra trả tiền cho chủ quán, rồi ông đi thẳng ra xe.Hisomaru ở ngay đằng sau ông.…………Không lâu sau.Tại cảng cập bến thành phố.Hai người đứng trên tầng thượng của một tòa nhà chứng kiến đoàn xe kia thực hiện thủ tục nhập cảnh.Lúc này, Wei Yenwu mới tò mò hỏi.“Đó là người của ông à?”Sở dĩ ông hỏi như vậy, chính là vi trên thùng xe của những người vừa đến đây, có sơn lên biểu tượng của Bloody Lines.“Không hẳn.” Nhưng trái với những gì Wei Yenwu đang nghĩ, Hisomaru cũng bất ngờ không kém.Ông có cùng suy nghĩ với Twilight ngay lúc này.Đó là “điều này thật là vô lý.”Phải một hồi lâu, ông mới nói lên vài chữ.“Họ là đồng minh của chúng ta đấy, nó đã nói được là làm được, cậu nên tin tưởng Twilight nhiều hơn đôi chút đi.”