Đây là lời của Twilight khi nhìn vào người ngồi trước mặt, đang dùng khăn lau khô mái tóc ướt của mình.
“Kakaka, không sao không sao, dù gì nước súp cũng không nóng lắm, cậu có thể cho cô bạn nhỏ bên kia đứng dậy được rồi.”
Thầm nhủ ‘Gã này ổn rồi’ Twilight không quan tâm tới anh nữa mà quay sang Yelena.
Mọi chuyện bắt đầu từ lúc nãy.
Như đã biết, sau khi Yelena rời đi lấy lại bữa tối cho Twilight, Felix bất ngờ tập kích sau lưng với ý đồ làm hù cậu.
Kế hoạch diễn ra suôn sẻ khi Twilight thật sự bất ngờ trước sự xuất hiện của Felix.
Nhưng điều bất ngờ thật sự là, Felix ấn tay đè hai vai Twilight xuống ngay lúc Yelena trở lại.
Thứ nhất, cô không nhận biết người đứng sau lưng Twilight là ai.
Thứ hai, người đó mang theo v·ũ k·hí.
Thứ ba, người đó đang cố gắng làm hại Twilight.
Kẻ địch!
Đánh giá như thế, Yelena vội vàng chạy tới.
Nhưng chẳng may gần đến nơi thì vấp ngã.
“Ạch!”
Cô bé té sấp mặt xuống đất, tiếng động làm hai người Twilight đồng loạt quay lại.
Đúng lúc chén cháo cô bé cầm trên tay bị văng ra, bay về hướng Felix.
“GAh! Nóng!”
Không kịp phản ứng, một đống súp nóng ào vào mặt Felix.
Anh không thể làm gì ngoài ôm mặt gục xuống.
Cùng lúc đó, mới có mấy người lính đến thông báo về việc đoàn người của đội 2 đến.
Twilight mới có thể phân phó bọn họ mang Felix đi kiểm tra.
Hồi tưởng kết thúc.
….
“Yelena, nhóc biết mang đồ nóng hay đồ dễ vỡ mà chạy thì sẽ rất nguy hiểm không?” Twilight khoanh hai tay nghiêm mắt nhìn.
“Dạ vâng ạ.” Yelena bị phạt quỳ trên mặt đất lí nhí nói.
“Nhóc biết nếu mấy thứ đó đổ vỡ hoặc trượt tay văng trúng người khác thì sẽ làm họ b·ị t·hương không?”
“Dạ vâng.” Tiếng ngày càng nhỏ đi, hai mắt tròn rơm rớm nước mắt, cô bé sắp sửa khóc đến nơi.
“Nhóc biết lỗi chưa?”
“Vâng, em xin nhỗi anh Felix.”
Lúc này, Felix cũng liếc mắt ra hiệu cho Twilight là đủ rồi.
“Được rồi, đây là lần chót, nhóc có thể đứng lên.” Cậu thở dài nói.
“Vâng.”
“Dầu nóng đây, nếu quỳ đau chân thì sức vào.”
“Vâng, em cảm ơn.” Yelena đưa hai tay nhận lấy chai dầu rồi ngồi sang một bên. Còn Twilight tiếp tục trở lại cuộc trò chuyện với Felix.
“À mà trước tiên, chúng ta đi đón người của anh được chứ, họ đang phải chờ đợi nhập cảnh kia.”
Cùng lúc anh nói, cũng có người chạy tới thông báo Lungmen muốn cậu đến xác minh và đưa người của mình vào.
Hết cách, Twilight đành phải vác thân mình đến bến cảng thành phố, lần này là đi bằng xe riêng.
Hên là cậu có từng hỏi mượn phương tiện di chuyển từ Lin Grey, và ông ấy cũng đã đưa đến.
Ba người cùng nhau đi đến nơi đỗ xe, ở đó, có người đã chờ sẵn.
“Ah, Toxicuser, chị cũng đến à?”
“Tôi đi theo cậu chủ thôi.”
Đứng chờ lái xe là một người phụ nữ khoảng 20 tuổi, thấy nhóm ba người, cô mở cửa cho họ rồi ngồi cầm lái.
Hàng ghế sau, hai đứa trẻ cùng một đứa trẻ lớn hơn một chút chen vào ngồi.
“Yelena, khuya rồi, nhóc có thể ở lại ngủ mà, không cần đi theo anh đâu.”
Ba người chen vào xe thì hơi chật, Twilight thử khuyên Yelena ở nhà vì đây mình chỉ đi xác minh rồi tiếp người thôi, không có cái gì để
xem.
Nhưng nói thế nào thì cô bé vẫn kiên quyết đi theo cậu nên Twilight cũng thôi.
Chiếc xe khởi hành chạy nhanh đến cảng.
Không cần hỏi tại sao Toxicuser lại biết đường, cô ấy cùng Felix chạy bộ đến chỗ Twilight, với sức quan sát của mình, đi một lần là biết.
Đường khuy thanh vắng, có thể chạy vượt tốc mà không ai nói gì nên cũng rất nhanh sẽ đến bến cảng.
“Mà này Twilight, Matt đâu rồi, lúc nãy tôi có đi tìm cậu ta nhưng không thấy?”
Trong lúc đi xe, Toxicuser có tiện thể hỏi thăm về người bạn cũ, đáp lại là Twilight, cậu cho cô biết về tình trạng của Matt.
“Vẫn còn hôn mê sao, chắc tôi nên mang ít quà đến thăm viếng? Cậu ta ưa gì nhỉ, cá chăng?”
“Quan trọng là có tìm được hay không thôi, tôi vẫn chưa có cơ hội đến chợ hoặc trung tâm thương mại nên cũng chả biết ở đây có gì. Nhưng táo sẽ dễ dàng hơn.” Twilight đưa ra lời khuyên về quà tặng, không phải là Matt thích táo nhưng cậu thấy người ta hay mang táo
làm quà thăm bệnh.
“Mai đi?” Felix ngồi ngoài cùng bên cửa sổ đưa ra ý kiến.
“Không, mai tôi phải đi khảo sát địa hình, để tìm ra chút cơ hội thắng hiếm hoi trong trận chiến này.” Twilight thẳng thừng từ chối, giờ
đang bao việc, đi mua sắm cứ để dời lại đã.
“Mà này.” Giữa chừng thì Twilight nhớ ra, cậu mới hỏi sang Felix. “Làm sao mà anh đến đây nhanh vậy, giờ chắc đưa thư còn chưa được
một phần 5 quãng đường đâu.”
“Phu phu, lúc nhận được bức thư cậu đang tới Lungmen, cậu chủ ngã lăn ra đất luôn. Rồi ngay bữa trưa, cậu ấy chỉ xin phép nhanh ông chủ rồi chạy như bay đến Elipon, nơi đóng quân của đôi 2, một thành phố của Rim Billiton, để tập hợp tất cả những người có thể rồi đến
đây.”
Hỏi Felix, Toxicuser lại là người trả lời, còn anh thì hỏi ngược lại.
“Tôi nghe nói mọi người đến Ursus mà, sao lại chuyển hướng qua Lungmen vậy?”
Đối với câu hỏi này, giải thích rất chi là dài nên Twilight sẽ kể lại sau, bây giờ cậu tóm gọn trong vài từ.
“Lang thang vài tháng trong rừng, tôi chính thức thành người tối cổ rồi.”
“Vậy sao?”
“Ừ, nên nếu có gì hot ở ngoài này mà anh biết thì cứ chia sẻ ra đây.” Twilight vừa nói vừa dựa lưng vào ghế, cậu cũng đang rất muốn củng
cố lại những thông tin tình báo của mình.
Felix là lựa chọn tốt nhất.
Nhưng lúc này, bến cảng đã hiện ra trước mắt nên Felix cũng hẹn sẽ kể chi tiết sau.
Đến nơi, bốn người tự nhiên xuống xe, chỉ thay vì Yelena đẩy xe, bây giờ Felix đảm nhận công việc này vi cô bé đã có dấu hiệu ngái ngủ.
“Xử lý nhanh rồi về thôi.”
Ở đây, quản lý của Lungmen đã đợi sẵn, không ngờ là bây giờ họ còn chịu khó thức, dù nhìn mặt cũng chả dễ chịu gì.
“Huh?” Twilight bỗng cảm nhận thấy gì đó, cậu nhìn lại sau.
Ở đằng xa, trên một tòa nhà cao gần đó, Hisomaru cùng Wei Yenwu đang đứng nhìn xuống.
Cũng nhìn thấy cậu, Hisomaru vẫy tào chào lại mặc dù Twilight đã quay đi.
Thủ tục kiểm tra xong xuôi, Twilight chỉ cần ký vào một vài giấy tờ cam kết rồi sẽ có người dẫn đường cho họ đến chỗ cậu.
Không làm mất thời gian, Twilight cầm lấy bút, đọc qua rồi ký vào tài liệu trong ánh mắt cảm kích của những người kiểm tra Lungmen.
Mọi việc thế là hết, về ngủ được rồi.
Đó là điều tất cả mọi người nghĩ.
“Mấy người của tôi phải chạy vài ngày liền rồi, cậu cho họ một nơi tốt để nghỉ ngơi được chứ?” Nhìn vẻ mặt mấy người lính đánh thuê,
Felix kể khổ giùm họ.
“Không vấn đề, trong những chỗ tôi có được, còn nhiều nhà trống lắm.” Twilight cam đoan.
Dưới sự dẫn đường của cảnh vệ Lungmen, đoàn xe của Felix cuối cùng cũng đến được chỗ Twilight.
Cũng còn vài người thức xem, nhưng đa số mọi người đều đã đi ngủ.
Nhưng không sao, giờ cho họ ngủ nghỉ được rồi.
Twilight phân phó mấy người mới vào những tòa nhà trống, rồi cậu cùng Yelena cũng về phòng mình.
Chỉ có điều Felix cũng đi theo, anh ta nói rằng mình không quen ngủ ở chỗ lạ.
Thế nên chỗ tối nay của anh là ghế sofa phong khách của Twilight, đỡ hơn mấy cái giường tồi tàn là được rồi.
----------------------------Đường phân cách-----------------------------
Chíp chíp.
Sáng sớm hôm sau, ánh sáng mặt trời còn chưa xuất hiện, chỉ có vài chú chim đậu trên đỉnh tòa nhà hót líu lo chuẩn bị chào mừng ngày
mới.
Phạch phạch.
Nhưng hát chưa xong, ba bóng người đu lên nóc tòa nhà này đã khiến lũ chim hoảng loạn bay đi mất.
Một trong số ba người thấy mấy con chim còn bay thấp, giương cung lên định b·ắn h·ạ vài con làm bữa sáng thì bị Felix đưa tay lên ngăn
lại.
Trong khi Toxicuser tiếc nuối hạ cung xuống, anh quay sang nhìn Twilight.
Cậu đang suy nghĩ, tích cực suy nghĩ, vì vấn đề này khiến cậu không tài nào ngủ được nên mới kéo Felix đi từ lúc sáng sớm này.
Hai người được Toxicuser ôm lấy bay v·út qua những tòa nhà, nhìn từ trên cao xuống quan sát địa thế.
“Cậu thấy thế nào?”
“Không chắc lắm, anh có sẵn Drone trong đó không?”
Felix gật đầu, lấy túi đồ trên lưng đặt xuống, bày ra một chiếc Drone hơi lớn cùng bộ điều kiển. Ngoài ra, còn có một màn hình nối với
Drone, cho phép chụp ảnh gửi về hoặc theo dõi trực tiếp trên không trung.
“Hướng 3 giờ, chỗ ngã tư đường kia, anh chụp giùm tôi ảnh chiếu đứng ở đó.” Đợi Felix khiến nó bay lên cao, Twilight mới chỉ chỗ cho
anh điều nó bay đến nơi cần tới.
“Sao?” Twilight hỏi ngược lại.
“Nếu ý đồ của hai ta giống nhau thì nó khá ổn.” Felix gật đầu đáp lại.
“Thử chỗ khác xem nào.”
“Được.” Felix tiếp tục điều Drone đi.
Hai người cứ như thế cặm cụi bàn luận còn Toxicuser chẳng biết làm gì, cô đành kiếm một thỗ thoáng gió ngồi ngắm bình minh.
……
Một lúc sau, khi ánh đỏ bình minh vừa tan hết, Toxicuser bị hai người kia gọi trở về.
“Hai đứa ngộ ra điều gì rồi à?”
Nhìn lại mới thấy, biểu cảm của Twilight đã trở nên nhẹ nhõm hơn tối qua, cô tò mò hỏi thử.
Trả lời lại, là giọng điệu có phần vui vẻ của Twilight.
“Đúng! Ngộ ra cách để dành chiến thắng.” Cậu nắm chặt tay, kích động nói.
“Felix, anh mang tới đây bao nhiêu người?”
“19 Sniper (Xạ thủ) 8 Vanguard (Tiên phong) 5 Guard (Chiến sĩ) và 7 Drone controller (Người điều khiển Drone)” Felix không chần chừ
bấm ngón tay trả lời ngay.
“Đội hậu cần hiện đang còn 10 Caster (Thuật sĩ) 24 Engineer (Kỹ sư). Đội hai không hao hụt nhiều người, 20 Samurai (Kiếm sĩ) cùng 60
Mercenary (Lính đánh thuê đội 2)”
Tổng lại lực lượng, quân lực Twilight đã lên đến con số 153 người. Vẫn như muối bỏ biển khi đối mặt với quân Ursus, nhưng lúc này đây,
Twilight đã nảy ra một vài ý tưởng.
“Nhưng để chắc chắn, mình cần nói vài lời với Lin Grey. Nếu được ông ấy ủng hộ, việc nói chuyện trước mặt Wei Yenwu sẽ dễ dàng hơn
khá nhiều.”
Nói là làm, ngay khi trở về, Twilight lập tức gọi người đi đến sắp xếp một cuộc gặp mặt. Lin Grey dù sao cũng là nhân vật quan trọng, nên
thể hiện chút lễ nghi cho phải đạo.
Không đợi lâu, người lính đánh thuê rời đi ngay.
…
Một lúc sau, người lính trở về cùng lời nhắn ông ấy có thể gặp cậu vào 18:14 chiều.
Từ giờ đến lúc đó, còn rất nhiều thời gian, Twilight có thể tranh thủ nghỉ ngơi một lúc.