Ba ngày sau, tại ngoại vi Xích Viêm Sơn Mạch, Trần Nguyên đang cùng một con yêu thú giao chiến.
Chỉ thấy năm cây dây leo đang cố gắng đuổi theo bắt lại một con Tật Phong Báo.
Con này Tật Phong Báo thân hình cũng không lớn, chỉ cao gần một mét, nhưng dựa vào ưu thế thân hình nhỏ gọn, cùng với phong hệ thuộc tính gia trì.
Vì vậy, mỗi lần dây leo gần chạm tới Tật Phong Báo, nó đều có thể làm ra chuẩn bị trước, sau đó nhẹ nhàng né đi.
Trần Nguyên ở phía ngoài, đang cầm trên tay một tấm thuẫn, chính là thượng phẩm phòng ngự pháp khí, nhìn thấy cảnh này cũng nhíu mày.
"Dây leo thuật tuy rằng kiên cố, có thể chống đỡ ba đến bốn đòn t·ấn c·ông của luyện khí tầng năm cũng không sao".
Nhưng tốc độ t·ấn c·ông quá chậm chạp, rất dễ dàng bị yêu thú có tốc độ nhanh khắc chế, hoàn toàn không thể chạm vào.
Lúc này, sau vài lần né tránh dây leo đánh tới, Tật Phong Báo lại tìm thời cơ tránh thoát dây leo vòng vây, sau đó đánh tới chỗ Trần Nguyên.
Trần Nguyên cũng không hoảng hốt, bình tĩnh dồn linh lực vào bên trong tấm thuẫn, triệu hồi ra một cái vòng phòng ngự, đón đỡ thế công của Tật Phong Báo.
Keng một tiếng, móng vuốt của Tật Phong Báo v·a c·hạm cùng với vòng phòng ngự, vòng phòng ngự chỉ hơi lung lay một chút, sau đó vẫn ổn định lại.
Trần Nguyên đứng ở bên trong vòng phòng ngự, sắc mặt vẫn bình tĩnh điều khiển dây leo tiếp tục đánh tới Tật Phong Báo.
Tật Phong Báo thấy một kích không có kết quả gì sau, cũng không còn cách nào khác là tiếp tục né tránh dây leo đánh tới.
Lúc này nhìn trận chiến diễn ra cũng hơi lúng túng, Trần Nguyên không cách nào đánh trúng Tật Phong Báo, mà Tật Phong Báo cũng không cách nào gây được sát thương cho Trần Nguyên.
Trần Nguyên hơi nhíu mày.
"Nếu cứ như này không thể được, linh lực của ta cũng không còn nhiều, tiêu hao không lại con này Tật Phong Báo".
Nghĩ tới đây Trần Nguyên đã quyết định rời đi, dù sao Duy trì dây leo thuật, chính là đang không ngừng tiêu hao trong cơ thể hắn linh lực.
Tới đây, Trần Nguyên cũng không tiếp tục ham chiến nữa, mà lui dần ra xa, sau đó quay người rời đi.
Khi rút lui được khỏi 30 mét, Trần Nguyên cũng không duy trì dây leo thuật nữa.
Dây leo thuật không còn linh lực Trần Nguyên duy trì, cũng dần dần thu nhỏ lại, sau đó biến mất.
Nhưng Trần Nguyên muốn rút lui, nhưng Tật Phong Báo lại không muốn cứ vậy mà rời đi.
Thấy dây leo thuật không còn, cũng không rút lui, mà trực tiếp đuổi theo Trần Nguyên.
"Hừ, nếu ngươi đã muốn tìm được c·hết, vậy cũng đừng trách ta hung ác".
Nghĩ tới đây, Trần Nguyên dán lên thân một tấm phi hành phù, sau đó không quay lại nhìn mà trực tiếp chạy tới một hướng.
Chạy được một hồi, Trần Nguyên thấy trước mặt là một hẻm núi.
Hẻm núi này chỉ có hơn năm mét đường đi, nơi này chính là lần trước Trần Nguyên đi tới Xích Viêm Sơn Mạch phát hiện ra.
Hắn phát hiện, nếu dụ địch vào nơi này, như vậy dây leo thuật của hắn sẽ không bị địch nhân có tốc độ nhanh khắc chế nữa.
Nhìn về phía sau một cái, thấy Tật Phong Báo vẫn đuổi theo phía sau, Trần Nguyên trực tiếp chạy vào bên trong.
Phía sau Tật Phong Báo nhìn thấy Trần Nguyên chạy vào bên trong, hơi chần chừ chốc lát, nhưng cuối cùng vẫn đuổi theo vào.
Trần Nguyên nhìn phía sau, thấy Tật Phong Báo thật sự đuổi theo, ánh mắt vui mừng trong lòng cười lạnh.
"Hừ, thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại tự tìm đến, nếu như vậy cũng chỉ trách ngươi ngu xuẩn ".
Chạy được một hồi, Trần Nguyên dừng lại, sau đó quay người lại nhìn Tật Phong Báo đuổi tới.
Tật Phong Báo thấy Trần Nguyên không chạy nữa, cũng liền dừng lại ở cách Trần Nguyên ngoài 50 mét.
Cũng không tiếp tục đi lên, mà ở yên chỗ cẩn thận nhìn Trần Nguyên.
"Ân, vẫn rất cẩn thận, nhưng ngươi đã đuổi theo tới đây rồi, như vậy quá muộn để rút đi".
Nói tới đây Trần Nguyên xuất ra hai tấm trung phẩm hoả cầu phù ném tới con này Tật Phong Báo.
Sau đó xuất ra phi kiếm công tới, bản thân thì dán lên thân một tấm kim quang phù, sau đó xuất ra thượng phẩm phòng ngự pháp khí.
Trần Nguyên luôn tuân thủ quy tắc, cứ trang bị bảo vệ bản thân phòng ngự trước đã, sau đó mới tính đến chuyện t·ấn c·ông.
Tật Phong Báo thấy ba tấm hoả cầu phi tới, cũng liền làm ra né tránh.
Tuy rằng nơi đây chỉ rộng hơn năm mét, nhưng độ cao cũng không hạn chế, nhảy lên làm ra né tránh vẫn có thể.
Sau khi né được ba tấm hoả cầu, tiếp sau đó chính là phi kiếm công tới.
Tật Phong Báo trực tiếp dơ lên móng vuốt chân trước, đánh tới phi kiếm.
Keng một tiếng, phi kiếm bắn ngược về sau, hơi lung lay chút, nhưng vẫn ổn định được lại, tiếp tục đánh tới Tật Phong Báo.
Trần Nguyên thấy phi kiếm hơi dây dưa Tật Phong Báo, cũng liền chủ động xuất kích.
Hắn chủ động kéo ngắn khoảng cách giữa hai bên, sau đó trong tay xuất hiện ba tấm hoả cầu phù ném tới.
Lần này Tật Phong Báo cũng không thể làm ra hiệu quả né tránh, vẫn dính phải hai tấm hoả cầu.
"Ầm ầm".
Va chạm tạo ra một v·ụ n·ổ, khói bụi mù mịt, ngay lúc Trần Nguyên định làm ra tiếp theo động tác thì.
Vèo một cái, Từ trong bụi mù phi ra một đạo hắc ảnh đánh tới Trần Nguyên.
Trần Nguyên hơi kinh ngạc chút, nhưng vẫn không quá hoảng hốt.
Tật Phong Báo này, công kích của nó Hắn đã thử qua, thậm chí còn không thể phá vỡ được vòng phòng ngự của thượng phẩm pháp khí, chứ chưa nói đến còn một vòng phòng ngự khác của kim quang phù.
Keng một tiếng, lần này vẫn như trước, móng vuốt cũng không thể phá được vòng phòng ngự.
Trần Nguyên nhìn Tật Phong Báo, hơi mỉm cười lên tiếng: "lần này ta xem ngươi còn có thể né tránh được ta dây leo thuật sao".
Nói xong Trần Nguyên triệu hồi lên năm cây dây leo vây quanh Tật Phong Báo, Lúc này Trần Nguyên cảm nhận được dây leo thuật hơi khác lạ.
"Ân, hình như dây leo Thuật có biến hóa".
Trần Nguyên thử điều khiển dây leo t·ấn c·ông tới Tật Phong Báo.
Hắn cảm nhận được tốc độ của dây leo tăng lên, tuy không quá rõ ràng, nhưng đích thật là tăng lên một chút.
Tật Phong Báo thấy dây leo đánh tới, nó vẫn làm ra động tác né tránh, nhưng lần này địa hình cũng không rộng, không thể để cho nó thoải mái di chuyển.
Với lại nó cũng cảm nhận được, lần này dây leo tốc độ có vẻ nhanh hơn trước.
Sau một lúc giằng co, cuối cùng dây leo cũng bắt lại được Tật Phong Báo.
Trần Nguyên thấy cảnh này vẻ mặt vui mừng, đã chuẩn bị sẵn trong tay một tấm kim kiếm phù, trực tiếp ném ra.
Phịch một tiếng, kim kiếm phù hoá thành một đạo phi kiếm, trực tiếp xuyên thẳng qua đầu của Tật Phong Báo.
"Gào lên một tiếng đau đớn".
Tật Phong Báo hơi làm giãy dụa, muốn thoát khỏi dây leo thuật trói buộc, nhưng cuối cùng vẫn bất lực, sau đó không còn nhúc nhích.
Trần Nguyên nhìn cảnh này, điều khiển phi kiếm, làm thêm vài cái bổ đao, sau đó mới an tâm đi tới.
Lần này, nếu không phải con này Tật Phong Báo không chịu buông tha hắn, vẫn cố đuổi theo vào bên trong hẻm núi, như vậy đúng thật là hắn không có cách nào cầm xuống con này yêu thú.
Làm chút xử lý, Trần Nguyên thu được ba bình tinh huyết, bốn cái móng vuốt, kèm theo một tấm da, tổng thu hoạch đạt tới gần 300 linh thạch.
"Ân, cũng coi là có thu hoạch".
Đi tìm một nơi an toàn, Trần Nguyên bắt đầu ngồi xuống khôi phục linh lực.
Hết chương !.
Nói thật, tác bị mắc kẹt mấy lần ở đoạn miêu tả đánh nhau với Tật Phong Báo.
Làm cách nào để cho nó có thể chỉ ra pháp thuật của Trần Nguyên thiếu thụt, cũng tìm cách để cho Trần Nguyên có thể chiến thắng một cách hợp lý.
Bản thân mình cảm thấy trận này chiến đấu với Tật Phong Báo không được hoàn mỹ cho lắm, nhưng cũng không ảnh hưởng gì đến nội dung sau này, cho nên cũng không làm xoắn suýt thêm.