Tướng Quân Như Sói Ăn Không No

Chương 15: Hôm nay muốn làm nàng từ phía sau 1




Rất nhanh Ngôn Cẩm đã bình ổn được cảm xúc, ngày mai phải tham gia thương hội rồi. Tất nhiên nàng cũng bỏ chút công sức ra tìm hiểu trước về thương hội này, mấy tin tức mà biểu ca đưa tới nàng đều xem qua một lần.

Trong danh sách khách mời có một cái tên vô cùng quen thuộc với nàng, là khuê mật của nàng khi xưa, đáng tiếc…… Bây giờ nàng và nàng ấy giờ đã khác nhau rất xa.

Khi Giang Mậu trở về, nhìn thấy trong phòng còn sáng đèn, tiểu nữ nhân bọc chăn nằm ở bên trong, chừa lại bên ngoài cho hắn.

Hồng Linh ôm một chậu nước vào phòng, đỏ mặt cúi đầu nhỏ giọng nói: “Tướng quân, nô tỳ hầu hạ ngài rửa mặt.”

Giang Mậu không kiên nhẫn cầm khăn lau lên mặt lung tung một hồi, rồi tùy tay ném vào thau đồng, khiến nước văng lên ngực áo của hồng linh.

Bên trong nàng ta không mặc yếm, vải ướt dính thân để lộ hai núm vú cao chót vót.

“Cút xéo.”

Không muốn đánh thức nữ tử trên giường, Giang Mậu đã cố đè thấp âm lượng của mình xuống. Hồng Linh ngẩng đầu nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo đáng sợ của hắn, thân thể run rẩy. Nàng ta nhớ đến kết cục của Giai Tuyết, nhanh chóng chạy trối chết.

Dạo gần đây, nô tỳ muốn bò lên giường chủ tử có vẻ hơi nhiều rồi. Hẳn là vì coi thường địa vị phu nhân này.

Ngôn Cẩm mơ mơ màng màng bò dậy, hai mắt còn lim dim chưa tỉnh ngủ: “Tướng công, chàng để trở về.”

Giang Mậu nhìn bộ dạng giống hệt mèo lười này của nàng, trong lòng ngứa ngáy không chịu được. Dục hỏa nghẹn mấy ngày nay làm hắn rất khó chịu, vậy mà nàng còn không tâm không phổi ngủ ngon lành. Ngay cả phu quân mình bị người khác quyến rũ cũng không biết, thật đáng bị phạt.

Thành thục cởi y phục và giày của mình ra, Giang Mậu bò lên giường, bàn tay to kéo nàng đặt lên đùi mình, miệng cất giọng trầm ấm bên tai nàng: “Cẩm nhi, ta muốn làm nàng.”

Trực tiếp vậy á?

Người nào đó vốn đang mơ màng buồn ngủ lập tức giật bắn mình, đôi mắt trong vắt mở to, môi nhỏ lắp bắp: “Ngày mai ta còn phải dự thương hội…”

“Chỉ một lần thôi, ta xuất ra rồi sẽ để nàng tiếp tục ngủ, được không?”

Ngôn Cẩm thấy mồ hôi lấm tấm trên trán hắn, hẳn là nhịn cũng rất vất vả, lại nhớ đến hiện tại hắn chỉ có một nữ nhân là nàng, đành gật đầu.

Bàn tay nhỏ leo lên bờ vai rắn chắc của nam nhân, mặt nàng vùi vào hõm vai hắn, hơi thở ấm áp phả nhẹ vào vành tai hắn: “Được, nhưng chỉ một lần thôi nha!”

Được nàng đồng ý, tất nhiên Giang Mậu không cần phải chịu đựng, bàn tay to từ cổ áo nàng chui vào trong, bắt lấy bầu ngực mềm mại mà xoa bóp. Áo ngoài dần lỏng lẻo, bị tuột xuống hông, rồi dần bị ném ra khỏi giường.

Trong phòng chưa thổi tắt nến, đôi chân thon dài của nàng hiện ra trước mắt, chúng bất an khép chặt, chỉ để lộ một mảng rừng rậm đen nhánh, âm thầm khiêu gợi.

“Ngoan, mở chân cho ta cắm vào, nếu không người ăn mệt chỉ có nàng thôi!”

Hắn là đang nửa dụ dỗ nửa uy hiếp nàng. Ngôn Cẩm chợt nhớ đến đêm tân hôn, hắn cắm vào tiết tấu rất lung tung, lập tức nghe lời tách hai chân ra, dưới ánh nến lập kòe, có thể thấy được nhụy hoa màu mỡ và khe suối đang mấp máy.

Hơi thở của Giang Mậu dần gấp gáp, bàn tay to từ ngực xoa xuống bụng xuyên qua khu rừng rậm, dùng ngón cái và ngón trỏ nhéo nhéo nhụy hoa, xoa xoa nắn nắn.

“Không…… Đừng như vậy! Phu quân…… Phu… ưm…”

Dưới sự kích thích của hắn, Ngôn Cẩm theo phản xạ nhắm hai mắt lại, cảm nhận bàn tay thô ráp đang trêu chọc nơi nhạy cảm của nàng. Chẳng mấy chốc, hoa huyệt nhanh chóng chảy ra một dòng nước ấm, thấm ướt chân tâm nàng.
 


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.