Một ngày nào đó, khi Ngôn Cẩm tỉnh dậy vào lúc nửa đêm, đã thấy Giang Mậu đang chắp tay đứng bên cửa sổ. Ánh trăng soi rõ khuôn mặt tuấn tú và cơ thể cao lớn của hắn, làm nàng hơi ngây người.
“Tỉnh rồi à? Mặc bộ y phục kia vào đi!” Giang Mậu chỉ về phía bàn, trên đó là một chiếc váy ngắn bằng lụa trắng có kiểu dáng rất đẹp, phía trước ngắn, phía sau dài, được cắt may vừa vặn.
Ngôn Cẩm được gả vào phủ tướng quân làm thiếp, tướng quân không có chính thê, chỉ có vài nha hoàn thông phòng, mà từ ngày nàng được gả vào đây, dù có về phủ khuya cỡ nào, hắn cũng chỉ luôn ở lại phòng nàng.
Hắn dạy dỗ nàng nhiều thứ, bắt nàng phục tùng, hắn không thích bất cứ ai chống lại ý mình, một khi hắn yêu cầu, người khác chỉ cần làm theo là được.
Ngôn Cẩm bò dậy, mặc bộ y phục không biết hắn đem từ đâu về vào người.
Cổ áo hình chữ V khoét sâu và được làm bằng hai sợi ngọc trai mảnh đan chéo như dây thừng, giúp tôn lên cặp ngực lớn của nàng.
Ngôn Cẩm lấy tay che lại cảnh xuân trước ngực, sợ không cẩn thận một chút là vạt áo sẽ tuột xuống, lộ hết ra ngoài.
Phía sau bộ váy được thiết kế khoét rộng, nàng cảm thấy sau lưng mát lạnh, mát đến tận mông. Giang Mậu dựa người lên đầu giường, gác một chân lên, nhìn chẳng khác nào lưu manh. Ánh mắt nóng bỏng của hắn như con sói đói lâu ngày, nhìn chằm chằm vào con mồi trắng trẻo, mập mạp của mình.
Hắn trầm giọng, nói: “Lại đây.”
“Ta… ta mặc xong rồi, được không?”
“Nàng che ngực làm gì? Có chỗ nào trên người nàng ta chưa nhìn thấy đâu.”
Ngôn Cẩm tức giận lườm Giang Mậu một cái, hắn bật cười, kéo nữ tử lại gần mình. Hắn bá đạo kéo bàn tay đang che trước cặp ngực trắng, mềm như tuyết của nàng xuống.
Quả là rất đẹp, đẹp hơn những gì hắn tưởng tượng rất nhiều. Mềm mại, linh động như trong tranh, nửa ẩn nửa hiện dưới ánh nến, còn rung động theo từng nhịp thở nhẹ nhàng của nàng, quả là đẹp không sao tả xiết.
Ánh mắt hắn thâm trầm, sâu thẳm như hồ nước sâu, không một gợn sóng. Khối thịt mềm mại đang được nhào nặn dưới bàn tay to của hắn, nhìn vùng bụng phẳng và đôi chân thon thả của nàng, hắn khó lòng khắc chế dục vọng, hơi thở dần nhanh hơn.
Bàn tay với những vết chai mỏng lúc nặng lúc nhẹ vuốt ve nàng.
“Ưm...” Hắn ngậm lấy môi nàng, bốn cánh môi chạm vào nhau, khi thì liếm mút, lúc lại khẽ cắn lấy nhau.
Tay hắn cố định gáy nàng, khiến nụ hôn sâu hơn. Ngôn Cẩm mềm nhũn dựa vào ngực Giang Mậu, hôn lại hắn.
Điều này càng khiến hắn phấn khích hơn.
“Tiểu yêu tinh này, sao lại quyến rũ như vậy?” Giang Mậu nhắm mặt lại, hôn lên má, cổ nàng, rồi xuống cặp ngực sữa đang núp dưới lớp vải mỏng.
Nàng là nữ nhân của hắn, chỉ thuộc về hắn. Suy nghĩ này đột ngột xuất hiện, làm trong lòng Giang Mậu dâng một cảm giác ngọt ngào xa lạ, hắn vui vẻ, luồn tay vào váy nàng, vào sâu, ra cạn: “Muốn ta không?”
“Không... Ưm... A, đáng ghét.” Mắt của Ngôn Cẩm như biết nói, long lanh, ngấn nước, nhìn hắn một cách vừa tội nghiệp, vừa ấm ức.
Trong đầu nam nhân trống rỗng, chỉ muốn hòa làm một với nàng, mạnh mẽ làm nàng. Bàn tay to của hắn tách đôi chân ngọc của nàng ra, vòng lên eo thon của mình.
Bên dưới váy không hề có tiết khố, chỉ cần vén lên cao một chút là cảnh xuân hiện rõ ra ngay.
Đập vào mắt hắn là “vườn cỏ um tùm” đã ướt nước mưa, ở giữa giấu một tiểu hạch hồng hồng, sáng bóng.
“Đẹp quá.” Hắn không nhịn được mà dùng tay xoa nắn nhụy hoa vừa hiện ra kia, rồi không chờ được đỡ lấy vật tượng trưng cho phái nam đang giương nanh múa vuốt, động thân, vào trong nàng.
“A... Ưm... thật thoải mái.” Ngôn Cẩm không khỏi rên lên một tiếng. Côn thịt của hắn vừa to vừa dài, đỏ tím, cứng như sắt, quy đầu hơi nhếch lên, cắm thẳng một cái vào tới hoa tâm của nàng rồi bất động.
Hắn không động khiến nàng vừa nóng nảy vừa khó chịu, nàng rất muốn hắn di chuyển một chút nhưng lại xấu hổ không nói nên lời.
Ngôn Cẩm cau mày, khuôn mặt thanh tú đỏ bừng, hai tay nàng nắm chặt quần áo phía dưới. Tay Giang Mậu trêu chọc nàng không ngừng, giọng nói khàn khàn, rất cuốn hút.
“Muốn không?”
“Ta...” Nàng thở dốc dồn dập, há miệng thật to để lấy không khí, như con cá đang thoi thóp vì thiếu nước. Khi đó, cặp ngực hơn người của nàng cũng rung động theo, tạo ra những gợn sóng bắt mắt.
“Nói đi. Chỉ cần nàng muốn, ta sẽ cho nàng.” Hắn đỡ nàng nằm xuống giường, hạ thể hai người vẫn chưa từng rời khỏi nhau.
Muốn nàng chủ động lấy lòng nam nhân đáng chết này… Nàng ấm ức, nước mắt không kìm được chảy ra nhiều hơn khiến người nọ càng thêm khoái trá.
Hắn nhẹ nhàng cọ qua cọ lại bên trong đường hầm thịt, đem lại nhiều khoái cảm hơn một chút nhưng vẫn không xuất binh thật sự.
“Không muốn thật sao?” Hắn nhếch môi cười.
“… Muốn… muốn mà…” Rốt cuộc tiểu nữ nhân đã không nhịn được nữa.
Sau một hồi giày vò nàng, cuối cùng hắn cũng có câu trả lời vừa ý. Thực ra chính hắn cũng đã nhịn đến phát đau rồi.
Hai tay nam nhân nâng cặp mông căng tròn của nữ tử lên, hung ác cắm vào đến lút cán. Hắn dùng lực cắm rút, khiến màn giường lay động không ngừng, hắn cắm mạnh đến nỗi khiến nàng sợ mình sẽ bị ủi bay đi, bèn phải chủ động cuốn chân ngọc lên thân thể cường tráng của nam nhân.
Dưới tác dụng kích thích thị giác của chiếc váy trắng khiêu gợi, cự vật vừa to vừa dài đang cắm vào rút ra giữa hai chân nàng với tốc độ không thể nhìn thấy. Tiểu huyệt nhỏ nhắn bị côn thịt căng ra hết cỡ, thịt hồng cũng theo tiết tấu của côn thịt mà ra ra vào vào. Những hạt ngọc trai trên cổ áo liên tục va tập vào nhau, phát ra những tiếng vang lanh lảnh như tiếng chuông kêu bên tai, hòa cùng tiếng rên rỉ khe khẽ của thiếu nữ, tạo thành một bản hòa nhạc đầy khiêu khích với giống đực.
Chất lỏng tình dục thơm nồng vương vãi khắp nơi, theo nhịp ra vào của nam nhân, những giọt nước trong suốt xen lẫn một chút dịch trắng đục chảy ra từ nơi giao hợp.
“Nhẹ chút... Đừng sâu như vậy ~”
Đáng tiếc thay, nam nhân nghe thấy giọng điệu như đang làm nũng này của nàng chỉ càng mạnh bạo hơn, côn thịt ra vào nhanh hơn, những đợt sóng cao trào thay nhau xuất hiện.
“Không chịu nổi, không chịu nổi…”
Ngôn Cẩm lắc đầu nguầy nguậy, nàng có cảm giác cơ thể mình đang bị từng đợt sóng lớn đập vào, nhấn chìm lấy nàng, khoái cảm từ dưới hoa tâm xông thẳng một mạch lên não, những ngón chân nhỏ nhắn của nàng cuộn tròn lại, cơ thể gồng cứng, móng tay nàng báu chặt vào tấm lưng trần của nam nhân. Hắn quá mạnh mẽ, quá thô bạo, nhưng lại khiến nàng chìm đắm không thể thoát.
Chẳng mấy chốc, sau một cú thúc thô bạo của nam nhân, một dòng chất lỏng nóng hổi bắn mạnh ra, đập thẳng vào cổ tử cung non nớt của nữ nhân, một lần nữa, hắn đã đưa nữ nhân dưới thân mình lên đến tận đỉnh cao ái dục.