Nhũ hoa của nàng rất đẹp, hồng hào như anh đào, hơi ướt át. Vì nước miếng của hắn mà sáng bóng.
Nàng thở dốc, xương quai xanh tinh xảo và cặp ngực phập phồng theo. Giang Mậu lấy một tay nâng bầu ngực trơn mềm, một tay ôm lấy eo thon đang uốn éo của nàng.
“Ta muốn ngươi.”
“Không được, ta sợ.” Nàng chưa kịp nói hết lời, ngôn từ rời rạc chưa thành câu, tay hắn đã dọc theo bụng nhỏ trượt xuống nơi tư mật, ngón tay xoa nắn hoa huyệt, một ngón tay đâm vào huyệt nhỏ, cọ xát một cách thô bạo.
“Ưm... Đừng mà.” Nàng vốn đã quyến rũ hơn người, trời sinh gợi cảm, bây giờ lại bị hắn chơi đùa như vậy, càng làm hắn trở nên hưng phấn, hận không thể làm chết nàng.
Giang Mậu ôm nàng đến mép giường, một tay nâng đùi ngọc của nàng vắt qua eo, đặt nàng đứng trước cột giường để nàng ôm lấy nó, một tay đỡ lấy côn thịt đã sớm cương cứng, chậm rãi tiến vào.
Lửa nóng và trống rỗng nhanh chóng lan rộng, Ngôn Cẩm bất an muốn thoát ra ngoài. Nhưng... nhưng sức lực nàng quá yếu ớt, ngược lại còn tạo cơ hội cho hắn đâm vào.
“Đau.” Côn thịt thô to của hắn vừa vào được một chút, tiểu huyệt đã co rút lại thật chặt, đụng phải chướng ngại vật, vốn hắn nên phá chướng ngại vật đó rồi rong ruổi trên người nàng, nhưng nữ tử cứ khóc mãi, xinh đẹp như hoa lê dính mưa, vừa yếu đuối vừa đáng thương, hắn nghiến chặt răng, rốt cuộc cũng không đành lòng.
Hắn hạ người khẽ rời khỏi cơ thể trắng nõn như ngọc kia, màn lụa hồng đào càng làm da nàng trắng hơn, cảnh đẹp bắt mắt, làm nàng trông càng quyến rũ.
Ngôn Cẩm lấy tay ngăn giữa hạ thân hai người, nàng có ấn tượng tốt với hắn, nhưng còn chưa tốt tới mức có thể làm với hắn, hơn nữa chính nàng là người chủ động cũng là người ngăn lại, nên nàng càng xấu hổ không thôi.
Bụng dưới sưng đau đòi hắn phải phóng thích, hắn ôm nữ nhân kia vào ngực từ phía sau, da kề da, bàn tay luồn qua nách, xoa niết bầu ngực nàng liên tục.
Hơi nghiêng đầu, hắn ghé vào tai nàng, lưu luyến trên cổ nàng, hắn chỉ mới dùng sức một chút nàng đã rên rỉ liên hồi.
Tay kia trượt từ sống lưng xinh đẹp của nàng xuống, trêu đùa cái mông vểnh cao của nàng, đến khi nàng khóc lên, mềm mại nằm trên người hắn như vũng nước, hắn mới hơi giảm lực đi, “Mở chân ra.” Dứt lời, tay hắn chạm vào hoa huyệt của nàng, quả nhiên, nó ướt rồi.
Giang Mậu nghĩ đến cảnh đẹp bên trong, ánh mắt lập lòe, nâng nàng lên, đẩy mạnh từ phía sau.
Vừa nói, hắn vừa giữ chặt nàng, vừa đẩy côn thịt vào trong hoa tâm rồi lại rút ra, nhưng cũng không dám dùng quá nhiều sức.
Tay hắn chống lên thành giường, chuyển động lúc nhanh lúc chậm, ra ra vào vào, dùng sức lúc nhẹ lúc nặng, một tay ôm chặt eo nàng, ngọc thể run rẩy theo động tác của hắn, sau trận đau lúc đầu, cả người nàng bắt đầu nóng dần lên, nàng cảm thấy cơ thể mình như đang tan ra, mặc cho hắn làm.
Côn thịt nóng hổi hướng lên trời, mồ hôi chảy đầm đìa, cùng với tiếng gầm của hắn, một dòng nước nóng bắn thẳng vào giữa hai chân nàng, nhanh chóng lấp đầy cả tử cung.
Ngôn Cẩm nằm trong lòng hắn, mồ hôi như tắm, thở dốc lấy lại sức, Giang Mậu nhìn nàng, trên mặt đầy mồ hôi, nàng vẫn ngẩn người, nếu có thể làm thêm vài lần nữa thì thật tuyệt.
Hắn kéo hai chân của nàng ra, mở rộng nhất có thể. Hoa huyệt nàng sưng đỏ rồi, vừa rồi hắn đâu dùng nhiều sức đến thế chứ.
Ngôn Cẩm giật mình nhìn nam căn vừa bắn xong lại bắt đầu cương lên của nam nhân, kinh ngạc thốt lên: “Ngài còn chưa xong sao, dai sức quá vậy!”
Mắt phượng thâm trầm của Giang Mậu ẩn chứa ý cười, hắn lại ôm nàng ngồi dậy, nâng vòng eo dính đầy dâm dịch của nàng lên.
Vừa rồi, hắn cứng rắn ôm nàng làm, hiện tại nữ nhân này đã bị hắn làm một lần, cả cơ thể và môi nàng đều đỏ bừng, xinh đẹp vô cùng. Lên giường, hắn để nàng ngồi trên đùi mình, côn thịt thô dài chống lên hoa tâm, nàng vừa ngồi xuống nó đã đâm vào.
“Cử động đi.”
Ngôn Cẩm xấu hổ ngồi xuống, khuôn mặt đỏ ửng, liên tục vặn vẹo eo thon, nhưng vẫn... Ừm, không dám làm quá mạnh bạo.
Lúc này, mặt Giang Mậu dính đầy mồ hôi, khuôn mặt tuấn tú nhuốm màu dục vọng, lật người đè nàng xuống.
Hắn rút côn thịt ra rồi đẩy mạnh vào, vừa thở dốc vừa lưu manh nói bên tai nàng: “Từ nay về sau, nàng chính là người của ta, dâm huyệt này chỉ ta mới được cắm. Nếu không ngoan, nàng sẽ biết thế nào là đau khổ!”
“Ưm... A ~ ưm ưm.”
“Tiểu dâm đãng, nhìn bộ dạng này của nàng, có phải bị ta làm thoải mái lắm đúng không?” Hắn đắc ý ra vào cơ thể nàng, tấn công liên hồi, chờ đến khi nghe được câu trả lời thuận ý của nữ tử, hắn mới chịu bắn ra.
Trước khi Ngôn Cẩm bị hắn làm đến ngất đi, câu cuối cùng nàng nghe thấy là “đệch”, sau đó, một dòng nhiệt nóng bỏng nhanh chóng tràn vào bụng nhỏ của nàng.
-
Topaz được 500 Haru sẽ lên chương 3+4. Bạn có thể theo dõi số topaz ở ngoài bìa truyện, gần số CP á ;)